1 người đang xem
1358 0
ĐỘC CẠN TÌNH TAN


Tác giả: Hoa Nguyệt Phụng

Thể loại: Thất ngôn


54534970659_415030b9b4_o.jpg



Ngồi buồn, đọc qua mấy bộ truyện vẩn vơ, nghĩ thế nào mà tớ tức cảnh sinh tình quá, muốn chém chết mấy tên "tra nam" ghê! Nói thật mình cũng đam mê mấy bộ truyện xuất hiện "tra nam" lắm, vì mong muốn nhìn cảnh "vả mặt". Hi vọng bộ này tác giả không làm mình thất vọng. Hihi... Truyện này chưa hoàn nên mình không vội giới thiệu cho các bạn nha. Đợi hoàn rồi, mình sẽ đăng review cho các bạn coi, hihi. Lúc ấy các bạn đánh giá truyện này có bị coi là ngược không nha. Hi...


Ta vì người vào sinh ra tử

Người đem ta ra thử độc tầm

Miệng ngậm máu tươi... hoa lệ vỡ...

Nửa bầu rượu cạn ý tình thâm

Kiếp trước - chắc ta đây mắc nợ

Kiếp này - thôi trả hết cho xong

Cất bước quay lưng đừng nhung nhớ

Đối mặt tương phùng với kiếm phong...

Đi thôi, đi luôn, hi vọng tác giả không viết để cho nàng phải quay về với kẻ bạc tình kia...
 
Chỉnh sửa cuối:
Hai nàng tài nữ chữ nghĩa đầy đầu, đọc gì cũng ra thơ được hen. Giỏi quá à! *vno 22*

Chiqu quá khen rồi ha. BCmanga mới thực giỏi kìa. Đọc bài của mình xong là xuất bút thành thơ liền. Mình phải nghĩ dài dài, gõ lên gõ xuống mới thành. Hihi..
 
Truyện bị tác giả drop... Hôm nay đọc được comment, mình muốn tức chết!!!

Ôi!!! Mình đau lòng, mình đau tim, mình muốn bới trong đầu tác giả xem đoạn tiếp nó như nào quá!

Nhưng mà, thôi thì cái đoạn "ngứa mắt" đã qua, để tiểu Linh Linh của mình gặp được nam chính thực thụ biết yêu thương, che chở nàng là mãn nguyện lắm rồi... Yêu nhất cặp đôi Linh - Du, mong tác giả sớm suy nghĩ lại nè... Có hờn dỗi gì cũng đừng hờn dỗi nên đầu độc giả chứ, tụi mình vẫn luôn ủng hộ bạn nè...


Duyên Mới Đoạn Tình Xưa

Khép lệ năm xưa tiễn mộng tàn,
Tình phai chẳng níu được tim ngoan.
Chữ yêu lắm kẻ đeo hư ảo,
Hẹn ước với ai được vẹn toàn?

Một thuở u mê trao gối mộng,
Giờ đây nắm chặt được tay an.
Du ca đến giữa ngàn mây sáng:
"Linh Linh, ta đã bắt được nàng!"
Hoa Nguyệt Phụng​
 
Quách Du lại gặp phải Minh Thừa tại kinh thành, chàng bèn giúp Phù Linh chút giận.

Ta Giận Vì Nàng Thôi!

Một quyền thay nàng khóc,
Một cước trả dối gian.
Ánh mắt không nguôi giận,
Chỉ ngập tràn oán than...

"Minh Thừa, đây báo ứng,
Cho giọt lệ nàng rơi.
Ngươi quên, ta còn nhớ...
Chính ngươi, kẻ hại đời!"

Mồ hôi hòa máu nóng,
Tâm chẳng chút nhẹ vơi
Du ca càng lóng ngóng
Tay vuốt mái tóc rời...

Phù Linh không còn khóc,
Nàng đứng nhìn chơi vơi
Tâm chẳng còn xao động
Như người từng buông lơi...

Bàn tay thon mềm mại
Vuốt lại tóc Quách Du.
Lời nàng bao êm ái:
"Đừng tức giận, Du ca..."

Tâm Quách Du mềm lại
"Du ca" thật êm tai,
Chàng nhẹ nhàng êm ái:
"Ta giận vì nàng thôi!"

Hoa Nguyệt Phụng

[Thảo Luận - Góp Ý] Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Hoa Nguyệt Phụng Các bạn ghé qua nhớ để lại cho Phụng vài bình luận nhé! Phụng có mấy tác phẩm chưa ra gì chờ các bạn góp ý nè... hi...
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back