4,447 ❤︎ Bài viết: 51 Tìm chủ đề
29489 31
Kiếm tiền
TRƯƠNG PHỤNG đã kiếm được 294890 đ
Tên tài khoản: TRƯƠNG PHỤNG

Bút danh: Chờ duyệt.

Tuổi: 14.01

Nghề nghiệp: Làm biếng.

Sở thích: Đủ thứ.

Sở đoản: Hay quên.

Link các tác phẩm của tôi:

(Vui lòng bấm dòng chữ "Kết Quả Tìm Kiếm" màu xanh ở dưới để đọc và góp ý cho mình)

Kết Quả Tìm Kiếm
 
Chỉnh sửa cuối:
4,579 ❤︎ Bài viết: 639 Tìm chủ đề
Chào TRƯƠNG PHỤNG! Mình là Jenny, rất vui vì đọc được tác phẩm Tản Văn - Ngày Vía Thần Tài Đầu Năm Mới - Trương Phụng của bạn, muốn viết xuống đôi dòng nhận xét! Nếu có gì sai sót mong bạn bỏ qua nhé!

Về hình thức/ bố cục:

Bạn đã tuân thủ đúng các quy tắc của diễn đàn, mình cũng không thấy lỗi chính tả, lỗi đánh máy nào trong bài. Đây là một điểm cộng rất lớn.

Về nội dung:

Nhà mình không có làm kinh doanh nhưng mà cứ đầu năm là mẹ mình cũng sẽ mua 1 chỉ vàng về, bảo là lấy may, nên ngay từ khi đọc được nhan đề mình đã rất hứng thú rồi. Quả thật nó không làm mình thất vọng mà còn thu gặt được nhiều hơn thế. Thông qua việc kể về những sự việc diễn ra với nhân vật "chú" trong một ngày ấy, bạn đã để mình nhận ra những nghịch lí bất ngờ của xã hội này. Rất thú vị và cũng đau buồn nữa!

Về nghệ thuật:

Mình thích cách kể của bạn. Qua từng dòng nhận xét cũng như đối thoại trong tác phẩm, tâm lí và suy nghĩ nơi người "chú" ấy đã được bộc lộ rõ ràng, đi thẳng vào trong tâm trí và khiến mình tưởng như đang tự mình trải nghiệm vậy. Ấn tượng nhất là đoạn này, tư tưởng của người "chú" đã bị thay đổi tự bao giờ, liệu niềm tin đó sẽ đem lại những gì? Thật mong chờ!

Tôi trở về nhà làm đúng như lời dặn, vợ tôi thấy đi một mạch lên phòng thờ ngạc nhiên hỏi, tôi không trả lời.

Chẳng hiểu có phải ngồi đó bị "nhiễm" không?

Ôi dào, tôi làm vậy thì ảnh hưởng gì đến ai.

Các cụ chẳng nói "có thờ có thiêng, có kiêng có lành đó sao".

Bạn đã cho mình gặp gỡ rất nhiều nhân vật nhưng không hề bị miên man, dài dòng. Giữa họ có những điểm khác biệt mà dễ thấy nhất là giàu sang và nghèo khổ, nhưng điểm chung giữa họ là đều dùng tiền để mua vàng, dẫu cho có lỗ đến đâu. Điều đó liệu có đáng không? Tại sao cứ nhất định lại phải là cái ngày đó?

Mình thích cái kết mà bạn đưa ra. Rất bất ngờ nhưng cũng khó lòng phản bác. Ban đầu mình đã nghĩ rằng người "chú" sẽ giữ vững lập trường của mình nhưng rồi sự "thỏa hiệp" và tự biện minh của "chú" đã đưa ra một quy luật thiết yếu trong xã hội: Con người cũng là sinh vật sống theo bầy, và chẳng có tư tưởng, quan điểm nào là đúng và sai, chỉ cần đủ niềm tin, thì dù trời có sập thì tư tưởng vẫn còn đấy, thậm chí nó còn được tin tưởng và lan truyền rộng rãi hơn. Giống như trong hiện tại, nếu những người nghèo, không đủ tiền nên đi vay mượn để mua vàng cầu may, đến khi nợ nần quấn thân thì chắc hẳn người đó cũng tự nhủ "Sao lúc trước không mua thêm mấy chỉ nữa".

Có thói quen tiết kiệm là tốt nhưng mua vàng để cầu may thực chẳng có cơ sở khoa học nào. Thế mới thấy, niềm tin và tín ngưỡng có sức mạnh to lớn nhường nào.

Một tác phẩm hay và ý nghĩa, đón chờ những tác phẩm tiếp theo của bạn!

Chúc bạn một ngày tốt lành!
 
4,447 ❤︎ Bài viết: 51 Tìm chủ đề
Jenny thân mến!

Mình đọc bài của cậu từ sáng. Thấy tâm đắc những gì cậu viết và thể hiện sự trân trọng, mình đã để giờ ngồi cà phê cho thanh thản, đặng trả lời cậu cho đàng hoàng.

Chỉ nhìn đến độ dài đã thấy cậu có thành ý ra sao với tác phẩm của mình. Nội dung thì chia phần chia đoạn nói chung là rất rất chặt chẽ. Mình đoán cậu là giáo viên Văn, mà là giáo viên có tầm cỡ trong nghề (Đọc giữa chừng mình đoán rồi xem hsơ của cậu). Và đương nhiên độ tuổi cũng khá khá mới có đủ hiểu biết như rứa.

Cảm ơn những chia sẻ của cậu. Mình rất thích những gì cậu viết. Còn một điều nữa là cậu ở Hưng Yên, một nơi mà mình rất yêu mến.

Chúc cậu cùng gia đình có những ngày nghỉ vui vẻ hạnh phúc nhen.

Thân chào!
 
4,579 ❤︎ Bài viết: 639 Tìm chủ đề
Jenny thân mến!

Mình đọc bài của cậu từ sáng. Thấy tâm đắc những gì cậu viết và thể hiện sự trân trọng, mình đã để giờ ngồi cà phê cho thanh thản, đặng trả lời cậu cho đàng hoàng.

Chỉ nhìn đến độ dài đã thấy cậu có thành ý ra sao với tác phẩm của mình. Nội dung thì chia phần chia đoạn nói chung là rất rất chặt chẽ. Mình đoán cậu là giáo viên Văn, mà là giáo viên có tầm cỡ trong nghề (Đọc giữa chừng mình đoán rồi xem hsơ của cậu). Và đương nhiên độ tuổi cũng khá khá mới có đủ hiểu biết như rứa.

Cảm ơn những chia sẻ của cậu. Mình rất thích những gì cậu viết. Còn một điều nữa là cậu ở Hưng Yên, một nơi mà mình rất yêu mến.

Chúc cậu cùng gia đình có những ngày nghỉ vui vẻ hạnh phúc nhen.

Thân chào!

Chào TRƯƠNG PHỤNG! Cảm ơn bạn rất nhiều vì đã dành thời gian cho mình!

Mình thấy tác phẩm như thế nào thì mình sẽ nhận xét như thế! Những điều mình nói ra là cảm nhận thật 100% nên hãy cứ tự tin mà viết lên những tác phẩm cho riêng mình nhé! Bạn là một người nghệ sĩ rất tuyệt vời!

Thật ra mình sinh năm 2006, đã sinh nhật nên có thể tính là 17 và bước sang 18 (tính tuổi mụ) được rồi. Mình chưa phải là giáo viên Văn nhưng trong tương lai khả năng cao sẽ vậy nha bạn! Mình rất thích văn học và nó cũng là một phần trong truyền thống gia đình mình. (Bà nội mình dạy Toán, Bà ngoại mình dạy văn, rất nhiều bác làm giáo viên và ngay cả bố mẹ mình cũng là giáo viên nốt) Có lẽ do từ nhỏ đã ở với bà ngoại cũng như ngày ngày nghe bài giảng văn từ mẹ mình nên văn học từ lâu đã thấm vào con người mình, mình dễ đồng cảm, dễ xúc động và dễ bị cuốn vào những tâm trạng và cảm xúc của những câu chuyện mình được kể hoặc được thấy. Ngay cả một mẩu chuyện ngắn cũng đủ để mình khóc sướt mướt một đêm dài.

Mình chưa có dịp đi nhiều nơi và chưa thể khám phá hết trọn vẹn mảnh đất Hưng Yên mình đang sống, nhưng mình rất yêu sự thanh bình nơi đây là cũng thật vui vì bạn cũng yêu mến nó. Biết đâu dòng đời đưa đẩy, chúng ta có duyên và sẽ gặp nhau trên chính mảnh đất này!

Chúc bạn một ngày tốt lành!
 
4,447 ❤︎ Bài viết: 51 Tìm chủ đề
Chào TRƯƠNG PHỤNG! Cảm ơn bạn rất nhiều vì đã dành thời gian cho mình!

Mình thấy tác phẩm như thế nào thì mình sẽ nhận xét như thế! Những điều mình nói ra là cảm nhận thật 100% nên hãy cứ tự tin mà viết lên những tác phẩm cho riêng mình nhé! Bạn là một người nghệ sĩ rất tuyệt vời!

Thật ra mình sinh năm 2006, đã sinh nhật nên có thể tính là 17 và bước sang 18 (tính tuổi mụ) được rồi. Mình chưa phải là giáo viên Văn nhưng trong tương lai khả năng cao sẽ vậy nha bạn! Mình rất thích văn học và nó cũng là một phần trong truyền thống gia đình mình. (Bà nội mình dạy Toán, Bà ngoại mình dạy văn, rất nhiều bác làm giáo viên và ngay cả bố mẹ mình cũng là giáo viên nốt) Có lẽ do từ nhỏ đã ở với bà ngoại cũng như ngày ngày nghe bài giảng văn từ mẹ mình nên văn học từ lâu đã thấm vào con người mình, mình dễ đồng cảm, dễ xúc động và dễ bị cuốn vào những tâm trạng và cảm xúc của những câu chuyện mình được kể hoặc được thấy. Ngay cả một mẩu chuyện ngắn cũng đủ để mình khóc sướt mướt một đêm dài.

Mình chưa có dịp đi nhiều nơi và chưa thể khám phá hết trọn vẹn mảnh đất Hưng Yên mình đang sống, nhưng mình rất yêu sự thanh bình nơi đây là cũng thật vui vì bạn cũng yêu mến nó. Biết đâu dòng đời đưa đẩy, chúng ta có duyên và sẽ gặp nhau trên chính mảnh đất này!

Chúc bạn một ngày tốt lành!

Jenny thân mến!

Mình không thể tin nổi cậu 18 tuổi mà có suy nghĩ, sự cảm nhận với những ngôn từ thật chặt chẽ và đầy cảm xúc.

Không phải ai sống trong môi trường như cậu kể, cũng có được sự tư duy như rứa đâu. Con người cậu khi sinh ra đã có tố chất, thiên hướng bẩm sinh. Và sống trong một gia đình nha giáo vậy thì cậu sẽ còn tiến xa hơn nữa trên con đường văn chương của mình.

Người mau nước mắt, người hay đa cảm thường là những người giỏi văn, có vậy nó mới tạo cho họ có nhiều cảm xúc để nảy sinh đề tài ý tưởng

Hưng Yên cũng rất nổi tiếng. Có bến cảng Phố Hiến, có nhãn lồng, có hồ bán nguyệt, là nơi sinh ra nhiều anh tài và đặc biệt là quê ngoại của mẹ Bác Hồ..

Cậu quê ở thành phố Hưng Yên hay ở đâu? Nói cái duyên gặp nhau, mình bỗng thấy rạo rực, hy vọng vậy nhen.

Chúc cậu cùng gia đình có nhiều niềm vui trong ngày chủ nhật.

Thân!
 
4,579 ❤︎ Bài viết: 639 Tìm chủ đề
Jenny thân mến!

Mình không thể tin nổi cậu 18 tuổi mà có suy nghĩ, sự cảm nhận với những ngôn từ thật chặt chẽ và đầy cảm xúc.

Không phải ai sống trong môi trường như cậu kể, cũng có được sự tư duy như rứa đâu. Con người cậu khi sinh ra đã có tố chất, thiên hướng bẩm sinh. Và sống trong một gia đình nha giáo vậy thì cậu sẽ còn tiến xa hơn nữa trên con đường văn chương của mình.

Người mau nước mắt, người hay đa cảm thường là những người giỏi văn, có vậy nó mới tạo cho họ có nhiều cảm xúc để nảy sinh đề tài ý tưởng

Hưng Yên cũng rất nổi tiếng. Có bến cảng Phố Hiến, có nhãn lồng, có hồ bán nguyệt, là nơi sinh ra nhiều anh tài và đặc biệt là quê ngoại của mẹ Bác Hồ..

Cậu quê ở thành phố Hưng Yên hay ở đâu? Nói cái duyên gặp nhau, mình bỗng thấy rạo rực, hy vọng vậy nhen.

Chúc cậu cùng gia đình có nhiều niềm vui trong ngày chủ nhật.

Thân!

Chào TRƯƠNG PHỤNG!

Cảm ơn bạn rất nhiều vì những lời khen có cánh! Mình ở Huyện Yên Mỹ - Hưng Yên.

Duyên đến thì ắt gặp thôi, nhưng đọc được những dòng bạn nhắn, mình bỗng thấy háo hức mong chờ.

Không biết đến khi ấy sẽ liệu sẽ còn bao xa?

Chúc bạn một ngày tốt lành!
 
4,447 ❤︎ Bài viết: 51 Tìm chủ đề
Chào TRƯƠNG PHỤNG!

Cảm ơn bạn rất nhiều vì những lời khen có cánh! Mình ở Huyện Yên Mỹ - Hưng Yên.

Duyên đến thì ắt gặp thôi, nhưng đọc được những dòng bạn nhắn, mình bỗng thấy háo hức mong chờ.

Không biết đến khi ấy sẽ liệu sẽ còn bao xa?

Chúc bạn một ngày tốt lành!

Jenny thân!

Mình rất xin lỗi khi bây giờ mới trả lời chia sẻ của cậu vì gặp phải một số công việc riêng.

Mình khen thật lòng đấy, không phải xạo đâu. Ở độ tuổi của cậu ít ai có được tư duy như thế đâu, câu chữ rất già rơ, tuổi ba mươi không đọc sách nhiều chưa chắc đã viết được như vậy chứ nói gì cậu đang ở tuổi 18.

Địa danh quê cậu mình biết rồi, một miền quê yên tĩnh mà vừa xay ra vụ án ba cô con gái đòi chia đất rồi đốt nhà. Bậy thật, mất hết nhân tính.

Ừ, có duyên sẽ gặp, cứ hy vọng vậy đi để có thêm động lực sống.

Một ngày mới đầy năng lượng nhé. Thân chào!
 
4,579 ❤︎ Bài viết: 639 Tìm chủ đề
Chào bạn nha! Tháng 11 bận quá, đến giờ mới có thời gian ngó lên diễn đàn. Quay lại với bạn, mình quyết định hạ bút nhắn xuống đôi dòng cho tác phẩm Tản Văn - Tiền Thay Bằng Lá Cây - Trương Phụng của bạn. Nếu có gì không phải xin hãy bỏ qua nhé!

Về hình thức/ bố cục:

Mình rất thích cách trình bày của bạn, rất dễ đọc, dễ thấy.

Về nội dung:

Có lẽ những mặt tốt và xấu của đồng tiền thì mình, bạn và mọi người đều biết cả rồi. Nhưng thứ mình thấy ấn tượng ở đây là bạn đã đặt mình vào vị trí để nghĩ cho những nỗi khổ của đồng tiền - thứ mà mình và chắc chắn là còn rất nhiều bạn khác chưa từng nghĩ tới. Thật sự là một cái nhìn mới mẻ và cũng thật sâu cay!

Về nghệ thuật:

Sau khi đọc Tản Văn - Ngày Vía Thần Tài Đầu Năm Mới - Trương Phụng, mình đã quyết định đến với tác phẩm này. Điểm đầu tiên thu hút mình đó chính là nhan đề bạn đặt: "Tiền thay bằng lá cây". Ngay khi đọc nhan đề, mình đã liên tưởng đến những trò chơi đồ hàng mà bố mẹ mình đã chơi ngày nhỏ. Đó là khi mà Việt Nam còn nghèo đói nhưng lại giàu tình thương, khi bố mẹ cũng nhau làm đồng và lũ trẻ trăn trâu khao khát ấm no đã thu nhặt cả bọc lá cây để mà đổi cho nhau những cái lá màu sắc, vài viên bi hay vài mẩu bánh. Rồi khi chính thức đọc tác phẩm của bạn, mình bị bất ngờ, vì không ngờ rằng bạn sẽ lựa chọn một chủ đề như thế.

Mình thích cách diễn đạt của bạn. Những mặt tốt và mặt xấu của đồng tiền đã được đề cập từ lâu nhưng qua tay của bạn lại được biểu đạt với một sức hút tuyệt vời. Cách bạn dẫn dắt đến với từng chi tiết, từng suy nghĩ vô cùng tự nhiên. Điều đó khiến cho mình cứ vô thức mà cuốn vào chứ không cần phải cố gắng để đọc cho hết.

Thích nhất là phần cuối của tác phẩm, một hình ảnh độc đáo lắm!

Tiếng vọng từ một quán nhậu bên cạnh nhà vọng sang:

"Tiền của tao là mồ hôi công sức cực nhọc mới kiếm được, chứ không phải là cái lá cây đâu con à!".
Ừ nhỉ? Giá như đồng tiền được thay bằng những chiếc lá cây thì sẽ ra sao ta?

Mình không biết do vô tình hay có dụng ý nho nhỏ nhưng việc bạn lựa chọn "quán nhậu" là một điểm nhấn rất lớn đối với mình. Với mình, quán nhậu là nơi dốc bầu tâm sự của phần lớn những con người lao động trong xã hội và việc nghe một câu than trách: "Hôm nay đen quá!", "Lại mất tiền rồi!".. là hết sức bình thường. Câu nói kiểu như vậy đã không còn quá xa lạ nhưng để nghĩ đến việc biến nó thành hiện thực, thành một câu hỏi hóc búa thì lại là lần đầu tiên mình thấy.

Có lẽ do sự khác biệt về tuổi tác, tư duy, tính cách.. nên mình chưa thực sự có thể trả lời câu hỏi cuối cùng này của bạn. Mình đã suy nghĩ rất nhiều và thiết nghĩ: Tiền mà dễ kiếm như lá cây thì đã chẳng phải là tiền. Mà nếu có xảy ra viễn cảnh tiền được thay bằng lá cây, thì chúng cũng sẽ chẳng thay đổi gì nhiều đối với xã hội này cả. Kẻ xấu thì vẫn xấu, người tốt thì vẫn tốt, chỉ khác rằng người ta sẽ không đi ngân hàng cướp tiền mà sẽ đến khu bảo tồn, đến vùng bảo vệ để trộm lá cây mà thôi. Dù sao đi chăng nữa, nếu không có tiền, sẽ còn ti tỉ thứ mà con người có thể nghĩ ra để mà thực hiện các hoạt động buôn bán và trao đổi, phục vụ cuộc sống và khi ấy, những nỗi "khổ tâm", "ai oán" của một vật trung gian trao đổi giá trị sẽ chỉ chuyển từ đồng tiền sang một đồng khác mà thôi.

Đây là một tác phẩm thành công, không chỉ về mặt nội dung, hình thức mà còn về cả ý nghĩa nhân văn.

Một tản văn thật hay và ý nghĩa!

Vẫn luôn dõi theo con đường văn chương và đón chờ những tác phẩm mới của bạn!

Chúc một ngày tốt lành!
 
14,920 ❤︎ Bài viết: 3172 Tìm chủ đề
Xin chào, mình là thành viên của bang Land of Oblivion hôm nay mình xin có chút góp ý về Tản Văn - Tiền Thay Bằng Lá Cây - Trương Phụng nhé!

Về nội dung:

Tản văn của bạn xoay quanh về lợi ích cũng như tác hại của cách sử dụng đồng tiền. Mình nghĩ đồng tiền tốt hay xấu tùy vào nhận thức và hành động của người sử dụng vào mục đích gì. Cách để biết phẩm chất một người như thế nào hãy xem cách mà họ sử dụng đồng tiền ra sao. Mình từng nghĩ đồng tiền không mang lại hạnh phúc. Vì mình từng trải qua khoảng thời gian đi làm chịu nhiều áp lực trong công việc mà không cảm thấy niềm vui, giá trị đích thực cuộc sống mang lại. Rồi khi đổ bệnh, sức khỏe đi xuống mình mới nhận ra sức khỏe đáng quý hơn bất cứ điều gì. Đối với mình, tiền không là tất cả, tiền chỉ là thứ yếu được xếp sau sức khỏe.

Mình từng nghĩ, tiền không mua được hạnh phúc nhưng một người bạn của mình lại nói, tiền có thể mua được tất cả, kể cả tình yêu và hạnh phúc. Lúc đó mình nghĩ họ thật thực dụng và tự hỏi, liệu rằng tiền có thực sự mang lại niềm vui, giá trị tinh thần bền vững theo thời gian cho họ hay không, hay chỉ làm cho họ lao đao, khổ sở! Mãi đến khi mình biết được câu chuyện của vua cà phê Trung Nguyên, mình mới nhận ra đằng sau câu hỏi, tiền nhiều để làm gì. Tiền nhiều chỉ khiến bản thân thêm cảm thấy lo lắng, bất an. Tiền nhiều khiến mối quan hệ trở nên rạn nứt khi ai cũng muốn giành giật, chém giết lẫn nhau.

Đọc bài tản văn của bạn, mình hiểu được nội dung, giá trị bài viết mang lại. Chắc hẳn bạn phải từng trải, có suy nghĩ thấu đáo, trưởng thành mới viết được những câu văn thật hay, lay động lòng người như vậy.

Về hình thức:

Tựa đề bài viết gây ấn tượng, thú vị, hấp dẫn tạo được sự tò mò cho người đọc.

Thể loại truyện, mình thấy bạn để truyện ngắn, tản văn. Có lẽ vì chưa phân định rõ ràng nên khi đọc mình cảm nhận có sự pha lẫn giữa tản văn với chút truyện ngắn.

Đối với tản văn thì thuộc về tản mạn, suy nghĩ về đồng tiền thì bài bạn phù hơn hơn so với truyện ngắn. Mình nghĩ bài của bạn có thể phát triển thành truyện ngắn nếu như có thêm cốt truyện, nhiều tình tiết, nội dung, nhân vật nữa thì hay lắm.

Cách dùng từ, diễn đạt mạch lạc, liên kết chặt chẽ. Mình thích cách diễn đạt, cách thể hiện ngôn từ của bạn trong bài viết, cảm thấy trôi chảy, gần gũi, dễ hiểu.

Giọng văn nhẹ nhàng khi bạn thể hiện những suy nghĩ, tâm tư, tình cảm một cách tự nhiên.

Lần đầu đọc bài của bạn, mình cảm thấy hay, cuốn hút. Hy vọng bạn sẽ vui khi nhận được những dòng góp ý này của mình.

Chúc bạn sáng tác nhiều truyện hay và ý nghĩa nhé!

Mình hứa hẹn sẽ đọc thêm nhiều truyện do bạn sáng tác nữa. Hihi.
 
4,447 ❤︎ Bài viết: 51 Tìm chủ đề
Xin chào, mình là thành viên của bang Land of Oblivion hôm nay mình xin có chút góp ý về Tản Văn - Tiền Thay Bằng Lá Cây - Trương Phụng nhé!

Về nội dung:

Tản văn của bạn xoay quanh về lợi ích cũng như tác hại của cách sử dụng đồng tiền. Mình nghĩ đồng tiền tốt hay xấu tùy vào nhận thức và hành động của người sử dụng vào mục đích gì. Cách để biết phẩm chất một người như thế nào hãy xem cách mà họ sử dụng đồng tiền ra sao. Mình từng nghĩ đồng tiền không mang lại hạnh phúc. Vì mình từng trải qua khoảng thời gian đi làm chịu nhiều áp lực trong công việc mà không cảm thấy niềm vui, giá trị đích thực cuộc sống mang lại. Rồi khi đổ bệnh, sức khỏe đi xuống mình mới nhận ra sức khỏe đáng quý hơn bất cứ điều gì. Đối với mình, tiền không là tất cả, tiền chỉ là thứ yếu được xếp sau sức khỏe.

Mình từng nghĩ, tiền không mua được hạnh phúc nhưng một người bạn của mình lại nói, tiền có thể mua được tất cả, kể cả tình yêu và hạnh phúc. Lúc đó mình nghĩ họ thật thực dụng và tự hỏi, liệu rằng tiền có thực sự mang lại niềm vui, giá trị tinh thần bền vững theo thời gian cho họ hay không, hay chỉ làm cho họ lao đao, khổ sở! Mãi đến khi mình biết được câu chuyện của vua cà phê Trung Nguyên, mình mới nhận ra đằng sau câu hỏi, tiền nhiều để làm gì. Tiền nhiều chỉ khiến bản thân thêm cảm thấy lo lắng, bất an. Tiền nhiều khiến mối quan hệ trở nên rạn nứt khi ai cũng muốn giành giật, chém giết lẫn nhau.

Đọc bài tản văn của bạn, mình hiểu được nội dung, giá trị bài viết mang lại. Chắc hẳn bạn phải từng trải, có suy nghĩ thấu đáo, trưởng thành mới viết được những câu văn thật hay, lay động lòng người như vậy.

Về hình thức:

Tựa đề bài viết gây ấn tượng, thú vị, hấp dẫn tạo được sự tò mò cho người đọc.

Thể loại truyện, mình thấy bạn để truyện ngắn, tản văn. Có lẽ vì chưa phân định rõ ràng nên khi đọc mình cảm nhận có sự pha lẫn giữa tản văn với chút truyện ngắn.

Đối với tản văn thì thuộc về tản mạn, suy nghĩ về đồng tiền thì bài bạn phù hơn hơn so với truyện ngắn. Mình nghĩ bài của bạn có thể phát triển thành truyện ngắn nếu như có thêm cốt truyện, nhiều tình tiết, nội dung, nhân vật nữa thì hay lắm.

Cách dùng từ, diễn đạt mạch lạc, liên kết chặt chẽ. Mình thích cách diễn đạt, cách thể hiện ngôn từ của bạn trong bài viết, cảm thấy trôi chảy, gần gũi, dễ hiểu.

Giọng văn nhẹ nhàng khi bạn thể hiện những suy nghĩ, tâm tư, tình cảm một cách tự nhiên.

Lần đầu đọc bài của bạn, mình cảm thấy hay, cuốn hút. Hy vọng bạn sẽ vui khi nhận được những dòng góp ý này của mình.

Chúc bạn sáng tác nhiều truyện hay và ý nghĩa nhé!

Mình hứa hẹn sẽ đọc thêm nhiều truyện do bạn sáng tác nữa. Hihi.
 
4,447 ❤︎ Bài viết: 51 Tìm chủ đề
Chào Ngọc Xuân!

Cảm ơn những nhận xét rất công phu và bài bản của bạn, ngôn từ thật chân thành và sâu sắc.

Bạn nói đúng, mình muốn truyền đạt với bạn đọc về chủ đề của đồng tiền và là tản văn (vì trong VNO thì tản văn nằm trong mục truyện ngắn).

Tiền chỉ là phương tiện, kiếm tiền và sử dụng đúng mục đích không hề dễ chút nào (thế giới luôn có 2 mặt đối lập).

Tiền nhiều để làm gì? (Theo mình nhen). Để thẩm định giá trị của người nhiều tiền. Bạn kiếm nhiều tiền nhưng vẫn là người tuyệt vời trong trái tim người khác, bạn có nhiều tiền nhưng cách sử dụng vẫn là người tuyệt vời trong trái tim mọi người (vừa có lòng nhân ái vừa có tiền, há chẳng phải hơn là chỉ có một trong hai thứ sao).

Mình vui lắm nhận được toàn lời khen của bạn và nhất là vạn đã đọc được ý đồ trong chủ đề bài viết của mình và cả con người mình.

Rất mong nhận được sự tương tác thường xuyên của bạn. Chúc bạn sức khỏe thành công nhen!
 
14,920 ❤︎ Bài viết: 3172 Tìm chủ đề
Xin chào, mình là thành viên của bang Land of Oblivion hôm nay mình xin có chút góp ý về tác phẩm Tản Văn - Thư Viết Cho Người Đã Khuất - Trương Phụng

Lần thứ 2, mình tìm đến truyện của bạn để đọc và suy ngẫm. Bởi truyện của bạn sáng tác lúc nào cũng có sức hút, hấp dẫn đến lạ kì. Sẵn đây, mình xin góp ý, chia sẻ vài dòng gửi đến bạn!

Về nội dung:

Đọc câu chuyện của bạn, mình rất cảm động vì trong đó mình cảm nhận tình cảm thiêng liêng của tình mẹ, sự hối hận của đứa con vì không thể tiếp tục ở bên mẹ dành tất cả tình yêu thương cho mẹ.

Mình đã từng trải qua sự mất mát, đau đớn tột cùng khi mất cha nên mình hiểu được cảm giác thiếu đi người thân là như thế nào.

"Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ

Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha"

Mình nhận ra, thời gian bên gia đình ngày một ngắn đi nếu như ta cứ tiếp tục vô tâm, thờ ơ, lãnh đạm với chính công lao dưỡng dục sinh thành của cha mẹ.

Dù chỉ tản văn mang những dòng suy nghĩ, tâm tư tình cảm của bản thân, nhưng mình nhận thấy trong đó chứa đựng thông điệp to lớn, vô cùng ý nghĩa đó là hãy yêu thương mẹ khi còn có thể. Thời gian thì vô hạn nhưng đời người thì hữu hạn. Hãy sống trân quý hiện tại, dành thời gian đối xử tử tế, yêu thương gia đình để khi nghĩ lại không cảm thấy hối tiếc về bất cứ điều gì.

Về hình thức:

Mình thấy rất thích hình ảnh, tựa đề bạn đặt mặc dù đơn giản nhưng chứa đựng cả tấm lòng, tình cảm của đứa con dành cho mẹ.

Ngôn từ gần gũi, chân thực, dễ hiểu.

Kết cấu truyện hay gây ấn tượng, cuốn hút và hấp dẫn người đọc

Không gian, thời gian linh hoạt không khiến người đọc cảm thấy nhàm chán.

Mình dành tất cả lời khen cho bạn vì mình thấy tản văn viết như vậy là quá hay, lay động lòng người.

Với khả năng của bạn, mình nghĩ tản văn này có thể phát triển thành truyện ngắn thì thật xuất sắc.

Cảm ơn bạn vì đã sáng tác tản văn này thật hay và ý nghĩa, mang được thông điệp ý nghĩa gửi gắm đến người đọc nhé!

Hy vọng bạn và em của bạn sẽ vượt qua được sự mất mát, nỗi đau thiếu vắng đi người thân bên cạnh. Hãy yêu thương những người thân còn lại, vì cuộc đời vốn dĩ thật ngắn ngủi nhưng mình tin chỉ có tình người sống mãi với thời gian.
 
4,447 ❤︎ Bài viết: 51 Tìm chủ đề
Xin chào, mình là thành viên của bang Land of Oblivion hôm nay mình xin có chút góp ý về tác phẩm Tản Văn - Thư Viết Cho Người Đã Khuất - Trương Phụng

Lần thứ 2, mình tìm đến truyện của bạn để đọc và suy ngẫm. Bởi truyện của bạn sáng tác lúc nào cũng có sức hút, hấp dẫn đến lạ kì. Sẵn đây, mình xin góp ý, chia sẻ vài dòng gửi đến bạn!

Về nội dung:

Đọc câu chuyện của bạn, mình rất cảm động vì trong đó mình cảm nhận tình cảm thiêng liêng của tình mẹ, sự hối hận của đứa con vì không thể tiếp tục ở bên mẹ dành tất cả tình yêu thương cho mẹ.

Mình đã từng trải qua sự mất mát, đau đớn tột cùng khi mất cha nên mình hiểu được cảm giác thiếu đi người thân là như thế nào.

"Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ

Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha"

Mình nhận ra, thời gian bên gia đình ngày một ngắn đi nếu như ta cứ tiếp tục vô tâm, thờ ơ, lãnh đạm với chính công lao dưỡng dục sinh thành của cha mẹ.

Dù chỉ tản văn mang những dòng suy nghĩ, tâm tư tình cảm của bản thân, nhưng mình nhận thấy trong đó chứa đựng thông điệp to lớn, vô cùng ý nghĩa đó là hãy yêu thương mẹ khi còn có thể. Thời gian thì vô hạn nhưng đời người thì hữu hạn. Hãy sống trân quý hiện tại, dành thời gian đối xử tử tế, yêu thương gia đình để khi nghĩ lại không cảm thấy hối tiếc về bất cứ điều gì.

Về hình thức:

Mình thấy rất thích hình ảnh, tựa đề bạn đặt mặc dù đơn giản nhưng chứa đựng cả tấm lòng, tình cảm của đứa con dành cho mẹ.

Ngôn từ gần gũi, chân thực, dễ hiểu.

Kết cấu truyện hay gây ấn tượng, cuốn hút và hấp dẫn người đọc

Không gian, thời gian linh hoạt không khiến người đọc cảm thấy nhàm chán.

Mình dành tất cả lời khen cho bạn vì mình thấy tản văn viết như vậy là quá hay, lay động lòng người.

Với khả năng của bạn, mình nghĩ tản văn này có thể phát triển thành truyện ngắn thì thật xuất sắc.

Cảm ơn bạn vì đã sáng tác tản văn này thật hay và ý nghĩa, mang được thông điệp ý nghĩa gửi gắm đến người đọc nhé!

Hy vọng bạn và em của bạn sẽ vượt qua được sự mất mát, nỗi đau thiếu vắng đi người thân bên cạnh. Hãy yêu thương những người thân còn lại, vì cuộc đời vốn dĩ thật ngắn ngủi nhưng mình tin chỉ có tình người sống mãi với thời gian.

Ngọc Xuân thân mếm!

Mình thành thật xin lỗi bạn vì sự hồi âm chậm trễ này. Mình có tham vọng là khi nào tâm thật tĩnh sẽ tâm sự với bạn thật lâu, nhưng rồi cuộc sống cứ đưa đẩy chẳng lúc nào tập trung được.

Mình cảm ơn bạn rất nhiều vì đã dành cho mình tình cảm rất đặc biệt (có đến 2 lần bạn chia sẻ với mình qua 2 tác phẩm). Mình rất vui, vì nói thật! Viết là niềm đam mê từ nhỏ, giờ đây không phải lo kiếm tiền và có nhiều thời gian rảnh nên mình thích viết khi có cảm hứng, đã vậy lại được rất nhiều bạn đọc khen ngợi càng làm mình thêm động lực.

Một lần nữa cám ơn bạn, mong rằng bạn luôn quan tâm đến mình và đóng góp thật nhiều cho VNO (mình thấy phong cách vận hành trang này rất tốt). Chúc bạn sức khỏe, hạnh phúc và thành công!
 
14,920 ❤︎ Bài viết: 3172 Tìm chủ đề
Chào bạn! Hôm nay rảnh nên mình vào trang của bạn để đọc truyện Ngôn Tình - Yêu Em Tuổi Học Trò - Trương Phụng và cho bạn vài dòng góp ý!

Về nội dung:

Vì là thể loại ngôn tình nên mình khá cân nhắc trước khi đọc. Mấy truyện thuộc loại tình cảm, lâm ly bi đát mình ít khi đọc và cũng không quan tâm cho lắm!

Đây phải nói là câu chuyện vui, buồn, hạnh phúc, hụt hẫng pha trộn. Những dư vị, cảm xúc trong tình yêu được bạn lột tả rất tốt.

Phần nội dung truyện kể về tình yêu tuổi học trò mở đầu khá vui tươi nhưng kết cục thật buồn và đáng tiếc cho mối tình dang dở. Ai đó thường nói rằng: "Tình chỉ đẹp khi còn dang dở, đời mất vui khi đã vẹn câu thề" Tất cả khép lại như một hồi ức tươi đẹp, đáng nhớ. Mình tin rằng, ai cũng từng có mối tình thời học sinh trong sáng, hồn nhiên dù chẳng đi đến đâu. Không biết câu chuyện này tự bạn nghĩ ra hay là câu chuyện có thật nhỉ?

Mình đọc câu chuyện, cảm nhận được những tình cảm, cảm xúc chân thật trong tình yêu. Phải chăng chỉ có người từng trải, trưởng thành mới có những dòng viết tinh tế, sâu sắc đến vậy!

Xíu góp ý cho bạn phần nội dung: Theo mình thì câu chuyện còn ngắn, giá mà truyện dài thêm xíu nữa thì hay biết mấy. Mà hình như bạn ít sáng tác truyện thì phải. Hy vọng trong tương lai bạn sẽ sáng tác nhiều truyện hay hơn nữa để mình được đọc thưởng thức nhé! Hihi.

Về hình thức:

Mình thích tựa đề truyện: "Yêu em tuổi học trò", hình ảnh chèn trong bài tuy giản đơn nhưng không kém phần ý nghĩa

Ngôn từ: Chân thực, gần gũi, dễ hiểu

Cốt truyện xoay quanh mối tình thời học sinh bị gia đình cấm cản không đến được với nhau

Không gian, thời gian: Thay đổi linh hoạt giúp người đọc cảm thấy hấp dẫn

Cách dùng từ mạnh lạc, liên kết chặt chẽ

Giọng văn: Nhẹ nhàng, giàu cảm xúc, vui buồn đan xen lẫn nhau

Theo cảm nhận riêng bản thân, các tình tiết, nhân vật cần đầu tư nhiều hơn nữa để cuốn hút người đọc hơn.

Cảm ơn bạn vì truyện ngắn hay và ý nghĩa nhé!
 
4,447 ❤︎ Bài viết: 51 Tìm chủ đề
Xin chào, mình là thành viên của bang Land of Oblivion hôm nay mình xin có chút góp ý về Tản Văn - Tiền Thay Bằng Lá Cây - Trương Phụng nhé!

Về nội dung:

Tản văn của bạn xoay quanh về lợi ích cũng như tác hại của cách sử dụng đồng tiền. Mình nghĩ đồng tiền tốt hay xấu tùy vào nhận thức và hành động của người sử dụng vào mục đích gì. Cách để biết phẩm chất một người như thế nào hãy xem cách mà họ sử dụng đồng tiền ra sao. Mình từng nghĩ đồng tiền không mang lại hạnh phúc. Vì mình từng trải qua khoảng thời gian đi làm chịu nhiều áp lực trong công việc mà không cảm thấy niềm vui, giá trị đích thực cuộc sống mang lại. Rồi khi đổ bệnh, sức khỏe đi xuống mình mới nhận ra sức khỏe đáng quý hơn bất cứ điều gì. Đối với mình, tiền không là tất cả, tiền chỉ là thứ yếu được xếp sau sức khỏe.

Mình từng nghĩ, tiền không mua được hạnh phúc nhưng một người bạn của mình lại nói, tiền có thể mua được tất cả, kể cả tình yêu và hạnh phúc. Lúc đó mình nghĩ họ thật thực dụng và tự hỏi, liệu rằng tiền có thực sự mang lại niềm vui, giá trị tinh thần bền vững theo thời gian cho họ hay không, hay chỉ làm cho họ lao đao, khổ sở! Mãi đến khi mình biết được câu chuyện của vua cà phê Trung Nguyên, mình mới nhận ra đằng sau câu hỏi, tiền nhiều để làm gì. Tiền nhiều chỉ khiến bản thân thêm cảm thấy lo lắng, bất an. Tiền nhiều khiến mối quan hệ trở nên rạn nứt khi ai cũng muốn giành giật, chém giết lẫn nhau.

Đọc bài tản văn của bạn, mình hiểu được nội dung, giá trị bài viết mang lại. Chắc hẳn bạn phải từng trải, có suy nghĩ thấu đáo, trưởng thành mới viết được những câu văn thật hay, lay động lòng người như vậy.

Về hình thức:

Tựa đề bài viết gây ấn tượng, thú vị, hấp dẫn tạo được sự tò mò cho người đọc.

Thể loại truyện, mình thấy bạn để truyện ngắn, tản văn. Có lẽ vì chưa phân định rõ ràng nên khi đọc mình cảm nhận có sự pha lẫn giữa tản văn với chút truyện ngắn.

Đối với tản văn thì thuộc về tản mạn, suy nghĩ về đồng tiền thì bài bạn phù hơn hơn so với truyện ngắn. Mình nghĩ bài của bạn có thể phát triển thành truyện ngắn nếu như có thêm cốt truyện, nhiều tình tiết, nội dung, nhân vật nữa thì hay lắm.

Cách dùng từ, diễn đạt mạch lạc, liên kết chặt chẽ. Mình thích cách diễn đạt, cách thể hiện ngôn từ của bạn trong bài viết, cảm thấy trôi chảy, gần gũi, dễ hiểu.

Giọng văn nhẹ nhàng khi bạn thể hiện những suy nghĩ, tâm tư, tình cảm một cách tự nhiên.

Lần đầu đọc bài của bạn, mình cảm thấy hay, cuốn hút. Hy vọng bạn sẽ vui khi nhận được những dòng góp ý này của mình.

Chúc bạn sáng tác nhiều truyện hay và ý nghĩa nhé!

Mình hứa hẹn sẽ đọc thêm nhiều truyện do bạn sáng tác nữa. Hihi.

Cảm ơn bạn đã chia sẻ với mình về suy nghĩ của bạn rất cụ thể và chân thành. Mình xin tiếp thu những đóng góp của bạn để những tác phẩm của mình ngày càng được nhiều bạn đọc yêu mến hơn. Mình là nhà tỷ phú về thời gian, nhưng lại không có cảm hứng viết mà chỉ thích đi chơi. Khoản này mình sẽ cố gắng.

Chúc bạn ngủ ngon và có giấc mơ đẹp làm đề tài.
 
13,055 ❤︎ Bài viết: 267 Tìm chủ đề
Chào Trương Phụng!

Mình đã tình cờ đọc được một vài tác phẩm của bạn, lúc đầu chỉ là vô tình đọc được nhưng sau đó là cố tình tìm kiếm để đọc. *vno 20*

Đầu tiên mình sẽ phát biểu cảm nghĩ của mình khi đọc được các tác phẩm của bạn nhé. Phải nói sao nhỉ? Lúc đầu có chút tò mò được khơi gợi, tiếp theo cách hành văn của bạn thực sự làm mình phải ồ lên một tiếng, càng đi sâu vào nội dung câu chuyện càng khiến mình bị thu hút và cảm động. Và cuối cùng khi kết thúc mỗi câu chuyện luôn có một thứ gì đó lắng động lại trong lòng mình.

Mình nghĩ bạn là một người có trải nghiệm cuộc sống khá phong phú, tuổi đoán tầm cũng chừng 30 nên giọng văn mới cứng cáp và dứt khoát đến vậy. (Nếu vẫn còn nhỏ tuổi chắc mình sẽ cảm thấy vô cùng ngạc nhiên đấy vì những người còn trẻ thường thì giọng văn sẽ thiếu cái chất "đời" trong đó) Các tác phẩm của bạn khá gần gũi với cuộc sống thường ngày, tuy chỉ là một câu chuyện giản đơn nhưng qua ngòi bút của bạn lại khiến người đọc thấm nhuần từng chữ một đó là một điều mà không phải người tác giả nào cũng làm được.

Và hôm nay khi đọc được tác phẩm Tản Văn - Thư Viết Cho Người Đã Khuất - Trương Phụng của bạn mình nghĩ mình nên nhảy vào đây viết vài dòng để chia sẻ cùng bạn.

Là một đứa con gái trong gia đình, mình hiểu được ba mẹ đã khổ cực như thế nào để nuôi lớn các anh em của mình thành người. Nhà mình có tận 4 anh chị em nên gánh nặng đó càng tăng lên gấp bội. Và đúng như suy nghĩ của cô gái trong tác phẩm của bạn, con người ta chỉ luôn nghĩ tới biết tới những thứ tồn tại trước mắt mà chưa một lần nghĩ tới những hy sinh thầm lặng của ba mẹ mình. Họ nghĩ những thứ ba mẹ phải chịu đựng là đương nhiên, là sinh con ra họ phải có trách nhiệm nuôi con khôn lớn. Ví dụ như bao nhiêu năm được ba mẹ yêu thương chăm sóc lại không cảm động bằng một bát cháo nóng được anh người yêu nấu cho khi bị bệnh. Mình đã từng là một cô gái như thế cho đến cái ngày mình nằm trên bàn sinh chuẩn bị đón đứa con đầu lòng của mình. Lúc con mình oa oe cất tiếng khóc chào đời cũng là lúc nước mắt mình rơi xuống nhưng không phải vì đau đớn nên khóc mà khóc vì đến tận lúc đó mình mới hiểu được những hy sinh mà mẹ đã phải trải qua trong đời bà. Đúng là khi con người ta làm ba làm mẹ mới hiểu được hết những khổ cực mà ba mẹ mình đã gánh trên vai. Nhưng mình may mắn hơn cô gái trong câu chuyện của bạn, mình hiểu được điều đó khi mẹ mình vẫn còn ở bên cạnh mình. Thật hạnh phúc đúng không?

Hây da thật cảm động với câu chuyện bạn kể, mình như được nhìn thấy bản thân mình qua câu chuyện đó. Cảm ơn bạn đã mang đến cho mình nói riêng và những độc giả khác nói chung một tác phẩm tuyệt vời như thế. Chúc bạn sẽ có thêm nhiều tác phẩm thật hay trong tương lai.

Dana Lê thân gửi!
 
Chỉnh sửa cuối:
4,447 ❤︎ Bài viết: 51 Tìm chủ đề
Chào Trương Phụng!

Mình đã tình cờ đọc được một vài tác phẩm của bạn, lúc đầu chỉ là vô tình đọc được nhưng sau đó là cố tình tìm kiếm để đọc. *vno 20*

Đầu tiên mình sẽ phát biểu cảm nghĩ của mình khi đọc được các tác phẩm của bạn nhé. Phải nói sao nhỉ? Lúc đầu có chút tò mò được khơi gợi, tiếp theo cách hành văn của bạn thực sự làm mình phải ồ lên một tiếng, càng đi sâu vào nội dung câu chuyện càng khiến mình bị thu hút và cảm động. Và cuối cùng khi kết thúc mỗi câu chuyện luôn có một thứ gì đó lắng động lại trong lòng mình.

Mình nghĩ bạn là một người có trải nghiệm cuộc sống khá phong phú, tuổi đoán tầm cũng chừng 30 nên giọng văn mới cứng cáp và dứt khoát đến vậy. (Nếu vẫn còn nhỏ tuổi chắc mình sẽ cảm thấy vô cùng ngạc nhiên đấy vì những người còn trẻ thường thì giọng văn sẽ thiếu cái chất "đời" trong đó) Các tác phẩm của bạn khá gần gũi với cuộc sống thường ngày, tuy chỉ là một câu chuyện giản đơn nhưng qua ngòi bút của bạn lại khiến người đọc thấm nhuần từng chữ một đó là một điều mà không phải người tác giả nào cũng làm được.

Và hôm nay khi đọc được tác phẩm Tản Văn - Thư Viết Cho Người Đã Khuất - Trương Phụng của bạn mình nghĩ mình nên nhảy vào đây viết vài dòng để chia sẻ cùng bạn.

Là một đứa con gái trong gia đình, mình hiểu được ba mẹ đã khổ cực như thế nào để nuôi lớn các anh em của mình thành người. Nhà mình có tận 4 anh chị em nên gánh nặng đó càng tăng lên gấp bội. Và đúng như suy nghĩ của cô gái trong tác phẩm của bạn, con người ta chỉ luôn nghĩ tới biết tới những thứ tồn tại trước mắt mà chưa một lần nghĩ tới những hy sinh thầm lặng của ba mẹ mình. Họ nghĩ những thứ ba mẹ phải chịu đựng là đương nhiên, là sinh con ra họ phải có trách nhiệm nuôi con khôn lớn. Ví dụ như bao nhiêu năm được ba mẹ yêu thương chăm sóc lại không cảm động bằng một bát cháo nóng được anh người yêu nấu cho khi bị bệnh. Mình đã từng là một cô gái như thế cho đến cái ngày mình nằm trên bàn sinh chuẩn bị đón đứa con đầu lòng của mình. Lúc con mình oa oe cất tiếng khóc chào đời cũng là lúc nước mắt mình rơi xuống nhưng không phải vì đau đớn nên khóc mà khóc vì đến tận lúc đó mình mới hiểu được những hy sinh mà mẹ đã phải trải qua trong đời bà. Đúng là khi con người ta làm ba làm mẹ mới hiểu được hết những khổ cực mà ba mẹ mình đã gánh trên vai. Nhưng mình may mắn hơn cô gái trong câu chuyện của bạn, mình hiểu được điều đó khi mẹ mình vẫn còn ở bên cạnh mình. Thật hạnh phúc đúng không?

Hây da thật cảm động với câu chuyện bạn kể, mình như được nhìn thấy bản thân mình qua câu chuyện đó. Cảm ơn bạn đã mang đến cho mình nói riêng và những độc giả khác nói chung một tác phẩm tuyệt vời như thế. Chúc bạn sẽ có thêm nhiều tác phẩm thật hay trong tương lai.

Dana Lê thân gửi!

Dana Lê thân mến!

Đọc những lời khen của bạn mình thích lắm dù chưa chắc đã hoàn hảo. Mình cảm ơn bạn đã tiếp thêm tinh thần cho mình được nuôi niềm đam mê.

Chỉ đọc tâm sự về bạn thôi mà mình bỗng xúc động với lối hành văn chân thật nhưng cũng rất lôi cuốn (Mình đã đọc đến 2 lần).

Cảm ơn ơn bạn lần nữa vì đã quan tâm đến các tác phẩm của mình. Rất trân trọng.

Chúc bạn ngủ ngon và có giấc mơ đẹp!
 
6,962 ❤︎ Bài viết: 301 Tìm chủ đề
Hi bạn! Mình có đọc qua vài tác phẩm tản văn và truyện ngắn của bạn. Cũng không có góp ý gì, đây chỉ là một bình luận về cảm xúc thôi.

Ở những câu truyện của bạn mình cảm thấy được những cảm xúc rất đời thường, chân thành. Tuy là những câu truyện ngắn nhưng mỗi câu truyện đều mang những cảm xúc và ý nghĩa riêng. Sự gần gũi và giản dị trong ngôn từ của bạn khiến một độc giả như mình dễ cảm và dễ dàng bị cuốn theo những điều tưởng chừng vô cùng bình dị ấy nhưng lại mang những ý nghĩa vô cùng sâu sắc.

Lời cuối, chúc tác giả ngày càng có thêm những tác phẩm hay, mang nhiều trãi nghiệm ý nghĩa đến mọi người.

Thân!
 
Từ khóa: Sửa

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back