Bạn được Mạc Vấn mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
Mạc Vấn

Tường nhà Hoạt động Bài đăng Thông tin

  • Âm vang
    Từng con sóng lòng dội vào tim đau nhức
    Chỉ là kí ức
    Chưa được vùi chôn
    ***
    Nàng Tô Thị hóa đá, ôm con
    Người con gái Nam Xương gieo mình dòng nước
    Ngu mỹ nhân hóa ngọn cỏ bốn mùa xanh
    Tích cũ vấn vương
    Không nhòa nổi bóng một người đã không còn như trước
    Em của ngày đó?
    Em của hôm nay?
    Em của mai sau?
    Yêu em ta viết mấy câu
    Giữa yêu với hận ví dầu sợi tơ
    Tao khang giấc cũ từng mơ
    Điệp hồ bay mất Trang Chu tỉnh rồi!
    ***
    Lặng nhìn chiếc lá thu phai
    Nguyễn, Lưu rời gót Thiên Thai trở về
    Con tằm đã chết
    Ngọn nến cũng ra tro
    ***
    Câu thơ còn mải miết
    Hỏi người người còn muốn đọc không?
    Ta mừng em. Cuộc sống màu hồng
    Em nợ ta. Vùng trời xanh kỉ niệm.
    ***
    Con đường cũ
    Bảo tháp xưa
    Nhắt nhành hoa
    Người trở gót
    Con đường cũ
    Bảo tháp xưa
    Nhắt nhành hoa
    Người không còn vội
    ***
    Hoàng Thị ngày xưa đã chết rồi!
    Động hoa vàng có ai người đưa nhau?
    Thơ này gửi đến mai sau
    Đứng trong sân Phật cười câu nhân tình
    ***
    Từng mơ hai chữ bố kinh
    Hôm nay trở lại chỉ mình với ta
    Chuyện trước đã xa
    Dù sao đi nữa cũng là biệt ly
    ***
    “Cổn cổn Trường Giang đông thệ thủy”
    Đá vàng cũng nát
    Thời gian
    ***
    Nhành hoa đã tàn
    Trên mái tóc người cài một chiều gió lộng
    Lối cũ vẫn đông
    Kẻ trước, kẻ sau
    Ta là Trần Tử Ngang sau một ngàn ba trăm năm lẻ
    ***
    Ngày đó, tháng bảy bão về
    Đến bờ sông ta đợi em thì dừng lại
    Trời sáng trăng và đầy sao suốt đêm dài
    Nhưng không có người
    Người lánh. Bão cũng tan
    ***
    Hà Nội đón cơn mưa đầu tháng tám
    Anh lấy rửa lòng mình cho sạch những hư hao
    Em lướt qua anh, cúi mình khe khẽ , gọi lời chào
    Cơn mưa đổ, xuôi theo dòng nước mắt.

    Người bước đi, chẳng một lần ngoảnh mặt
    Anh đứng nhìn, mãi chưa muốn quay lưng
    Ta chia tay, mưa trút mãi không ngừng
    Trời cao như cũng nghe chừng khóc than

    Nhành hoa đã tàn
    Trên mái tóc em, anh cài một chiều gió lộng
    Lối cũ vẫn đông
    Kẻ trước, kẻ sau
    Ta chẳng còn đợi nhau giữa hai dòng xuôi ngược

    Thế gian này, giữa bao điều mất được
    Đến cuối cùng bầu trời ấy còn xanh?
    Buông đôi tay, chúc ai đó an lành
    Nghe hơi gió, khẽ lùa qua tóc rối…
    - Vấn vu vơ -
    Nỗi nhớ nào đến chốn Văn Lương
    Phủ khắp Thanh Xuân nỗi nhớ về ngã Sở
    Khuất Duy Phạm Hùng xe tắc đường nỗi nhớ
    Gió lộng dài ruổi đến lộ Thăng Long
    Giờ phút này ta có nhớ nhau không
    Nửa bài thơ xé ngang vào hồi ức
    Bước chân khuya dừng giữa đời hư thực
    Góc phố chờ
    Một bến đợi
    ...không tên
    - Vấn -
    Ảnh của em cách đây ....uhmmmmm.... 3 tháng trước. (giữ lời hứa rồi - không xem nhanh em sửa tin)
    Ta về tìm tuổi đôi mươi
    Gửi em chưa trọn khoảng trời dường như
    Lại quên lại nhớ hững hờ
    Vài hôm gặp gỡ bao giờ lần sau
    Ý duyên chưa nổi chữ sầu
    Thơ còn mang nợ nỗi đau tang điền
    Tặng ai câu chúc tình duyên
    Thư này phong kín giấc uyên ngủ vùi
    - Vấn hẹn ngày gặp lại -
  • Đang tải…
  • Đang tải…
  • Đang tải…

Tìm thành viên

Nhật ký mới nhất

  • Chào buổi tối bạn Mỹ Ân và thế giới!

    Mình mới viết được hai bài review anime, mà trùng hợp ngẫu nhiên là hai anime này nội dung đều nói về một nhóm người vì một mục đích nào đó mà gắn kết với nhau, đều là trong nhóm người đó sẽ tập hợp các thành viên bất thường ngoại trừ một người.

    Cảm giác như người bình thường đó sẽ lạc lõng trong nhóm người bất thường ấy. Nhưng chính vì sự có mặt của người bình thường ấy trong nhóm người đó mới giữ cho nhóm không bị 'sập'. Kiểu như sự cân bằng, hay dung hòa gì đó ấy. Nói như nào nhỉ.. Kiểu cảm giác như cái gì quá cũng không tốt ấy.

    Nhưng mà nhá, như mình thấy thì chính cái người bình thường đó mới là siêu ấy. Kiểu ở trong nhóm người bất thường (theo kiểu thiên tái, giỏi giang gì đó) nhưng lại không đánh mất chính mình, mà vẫn ăn nhập với họ ấy.

    Bản thân mình lắm lúc cũng nghĩ mình vô dụng các thứ ấy, xong nhờ mấy anime như Given, Sứa không thể bơi trong đêm và vô vàn anime khác đều cho thấy một điều là: "Điều tồi tệ nhất bạn có thể làm là nghĩ rằng bạn không tốt và vô dụng".

    Dù bạn có tệ đến mấy thì sẽ luôn có điều gì đó mà chỉ bạn mới có thể làm.
  • Hoa Nguyệt Phụng Chì Đen Hoa Nguyệt Phụng wrote on Chì Đen's profile.
    Ui, cảm ơn Chì nhiều nha! Chì xuất hiện một cái là nhà mình thêm phần đỏ rực, vui ơi là vui!

    Có điều dạo này Chì trầm quá, không chịu tham gia với mọi người sao? Ây.. Buồn ghê.. Toàn đại boss ẩn mình..
  • Định luật nào cấm nam yêu nữ. Pháp luật nào cấm nữ yêu nam. Em sẽ mở phiên tòa xét xử..
  • Hoa Nguyệt Phụng Can Qua Hoa Nguyệt Phụng wrote on Can Qua's profile.
    Cảm ơn Can Qua! Nhận quà của các bạn gần xa nhiều quá nhưng Phụng không có ngại nha! =))

    Mong chờ bài dự thi của bạn, thí sinh ẩn mình lâu nhất! :))
  • Back