Nhân sinh như hoa như mộng
Một thoáng gần một thoáng xa
Hoa nở,nắng vàng,người dừng chân
Hoa tàn,nắng tắt,bóng người dần khuất
Chỉ màn đêm là vô tận,
Chỉ mình tôi là luyến lưu
Miệng bật cười chẳng hỏi lí do
Là quên,là nhớ,là tuyệt vọng
Là hồi ức,dang dở,luyến lưu
Bỏ đi thôi,
Người đã đi rồi
Cứ ngỡ cả đời
Lại là chốc lát
Quên đi thôi
Một thoáng gần một thoáng xa
Hoa nở,nắng vàng,người dừng chân
Hoa tàn,nắng tắt,bóng người dần khuất
Chỉ màn đêm là vô tận,
Chỉ mình tôi là luyến lưu
Miệng bật cười chẳng hỏi lí do
Là quên,là nhớ,là tuyệt vọng
Là hồi ức,dang dở,luyến lưu
Bỏ đi thôi,
Người đã đi rồi
Cứ ngỡ cả đời
Lại là chốc lát
Quên đi thôi