Lụm ve chai:Có những điều cậu nghĩ tớ có thể nhưng tớ lại không thể. Cái tớ muốn là gào lên thật to kia,chứ không phải không có tiếng động mà rơi nước mắt.Muốn làm vài chuyện điên rồ,chỉ là có lòng mà không đủ lực
bởi vì nó ko phải cảm xúc của cậu, bởi vì cậu biết rằng nó ko cần thiết, nó chỉ phụ họa cho cái con trong người cậu mà thôi,,. Nhưng ít ra khi buồn cậu vẫn khóc... tớ có làm được đâu, đến nỗi buồn của mình tớ còn ko biết biểu lộ nó như thế nào? huống hồ gì là phải hành động như một người đang buồn chứ :D
Có lẽ cậu nói đúng,chí ít tớ có thể khóc cậu thì không.Nhưng cũng công bằng cả thôi,mỗi tháng cậu đâu phải chảy máu chứ.
Đến một ngày,tất cả mọi thứ đều sẽ đổi thay.Cho đến một khoảnh khắc,tất cả đều chỉ còn là quá khứ,là hoài niệm!
Tôi cần một người cần tôi như tôi cần họ Không phải một người coi tôi có cũng được không có cũng chẳng sao Tôi cần một người biết quý trọng những gì họ đang có Không phải một người chỉ chìm đắm trong khổ đau Tôi cần một người biết trân trọng hiện tại Không phải một người chỉ vì mệt mỏi mà im lặng Tôi cần một người cùng vì tôi mà cố gắng Không phải một người không thể thay đổi mà buông tay Tôi cần một người khi tôi gục ngã luôn có mặt Không phải một người chỉ để ý đến cảm nhận của họ Tôi cần một người khi tôi điên loạn vẫn ở đó Không phải một người nói thích nhưng luôn bỏ tôi đi Tôi cần một người vì tôi mà cố gắng,vì tôi mà ở lại,vì tôi mà thay đổi Một người coi trọng tôi như tôi coi trọng họ Một người yêu tôi hơn cả tôi yêu họ Một người không vì bất cứ điều gì mà bỏ tôi đi Một người coi tôi là chính tôi Rất tiếc thế giới này không có cậu Nếu vậy thì,có làm gì Nếu không thể như vậy,thà không có
May cái mốc á.Nói là giống hay khong giống,còn để xem. May mắn hay không may mắn,chúng ta,nói trước được sao,biết đâu được,mai mở mắt ra nhìn mặt trời cũng không thể
Ừ,tớ khác cậu.Nếu tớ mà giống hệt cậu,chẳng phải nguy hiểm rồi sao? Cơ mà,cũng hi vọng,cậu sẽ tốt,tớ không tin vào may mắn lắm bởi vì chỉ số may mắn của tớ thấp đến nỗi không còn gì để nói
Quay đi, Còn đợi mong điều gì Mọi thứ tan vỡ rồi Cố gắng làm gì nữa Níu kéo được gì nữa Lần cuối! Chỉ hôm nay thôi
Nhân sinh như hoa như mộng Một thoáng gần một thoáng xa Hoa nở,nắng vàng,người dừng chân Hoa tàn,nắng tắt,bóng người dần khuất Chỉ màn đêm là vô tận, Chỉ mình tôi là luyến lưu Miệng bật cười chẳng hỏi lí do Là quên,là nhớ,là tuyệt vọng Là hồi ức,dang dở,luyến lưu Bỏ đi thôi, Người đã đi rồi Cứ ngỡ cả đời Lại là chốc lát Quên đi thôi