Vô Thường - April M.A

Thảo luận trong 'Văn Thơ' bắt đầu bởi April M.A, 13 Tháng năm 2020.

  1. April M.A

    Bài viết:
    109
    Vô Thường

    Tác giả: April M. A

    Hoa nở mục nát rồi thối rữa

    Người sống thờ ơ vô nghĩa

    Chẳng mong nhân sinh có ánh mắt

    Chẳng mong kiếp người có phù du

    Như hoa như mộng

    Sớm nở tối tàn

    Lời nói đầu môi

    Câu chuyện lừa dối

    Bắt đầu từ một phía

    Một người viết một người diễn tuồng

    Chẳng phải là vở kịch

    Vì sao có kẻ khóc người cười

    Ngày ngắn đêm dài

    Cậu bật cười còn tôi rơi lệ

    Mênh mang

    Vô thường

    Héo tàn

    Ủ rũ

    Một bước tiến

    Một bước xa

    Một bước ngập ngừng

    Một bước chết lặng

    Thỏa mãn?

    Hạnh phúc?

    Vật vờ?

    Ngốc nghếch!

    Chẳng thể sống lại không dám chết

    Không muốn tin lại tin chẳng hề nghi ngờ

    Thỏa mãn đến hạnh phúc

    Tuyệt vọng đến đau lòng

    Mặt trời không tỏ

    Chẳng bình minh

    Chẳng hoàng hôn

    Cứ như một cái bóng lặng lẽ

    Tồn tại và rồi tan biến

    Vốn dĩ là tự tàn tự tan

    Chẳng trông chờ cũng chẳng mong đợi

    Làm như cậu muốn

    Sống như cậu

    Con quỷ thức tỉnh

    Chúng ta cùng chơi

    Hoa lệ

    Miên man

    Nghiêng ngả
     
    LieuDuongGill thích bài này.
    Last edited by a moderator: 13 Tháng năm 2020
Trả lời qua Facebook
Đang tải...