Tản Văn Quên Anh! - April M.A

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi April M.A, 11 Tháng năm 2020.

  1. April M.A

    Bài viết:
    109
    Quên Anh!

    Tác giả: April M. A

    * * *​

    Ngày.. tháng.. năm

    Hôm nay em rất mệt mỏi!

    Ngày.. tháng.. năm

    Tại sao mọi chuyện lại như vậy?

    Ngày.. tháng.. năm

    Chúng ta sẽ cứ im lặng mãi như vậy sao?

    Ngày.. tháng.. năm

    Khoảng cách tại sao cứ ngày một xa?

    Ngày.. tháng.. năm

    Quả thực rất mệt, không biết em có thể chống đỡ đến bao giờ? Anh có thể cảm nhận được không?

    Ngày.. tháng.. năm

    Chúng ta cuối cùng cũng nói chuyện rồi. Nhưng tại sao chỉ vỏn vẹn mấy câu? Thời gian tại sao lại trôi thật chậm?

    Ngày.. tháng.. năm

    Anh lại chọn tiếp tục im lặng sao? Câu hỏi ấy sẽ mãi không có câu trả lời phải không?

    Ngày.. tháng.. năm

    Trời đêm nay không có sao, chỉ có một màu đen mịt mờ, em nhớ khoảng thời gian lúc trước của hai chúng ta. Nó vẫn còn rất mới mà, chỉ mới 12 tháng trước. Chúng ta lúc đó.. không như bây giờ!

    Em nhớ từng nói sẽ cùng anh đi thật nhiều nơi, cũng bước đi dưới mưa, cùng ăn thật nhiều món ngon, cùng nắm tay, cùng nhau già đi.. Anh nói xem, chúng ta còn có thể không?

    Ngày.. tháng.. năm

    Câu hỏi kia, cuối cùng thì cũng có câu trả lời.

    Ngày.. tháng.. năm

    Anh vẫn luôn sống tốt phải không? Thói quen cũng có thể quên, cũng có thể bỏ, liệu là đến bao giờ, em mới dừng suy nghĩ?

    Ngày.. tháng.. năm

    Trời đang mưa, em muốn tắm mưa.. cùng anh.

    Anh có thể xuất hiện không?

    Ngày.. tháng.. năm

    Em đang mỉm cười, bởi vì em sắp bỏ được thói quen rồi

    Trời hôm nay rất đẹp, có nắng và gió nữa, đi dạo thì thật tuyệt

    Nhưng em lại không thể đi được, chỉ có thể nhìn qua cửa sổ

    Ngày.. tháng.. năm

    Anh vẫn khỏe chứ? Quá khứ bỗng dưng ùa về, trái tim em lại rung lên mãnh liệt. Em nhớ anh!

    Bầu trời hôm nay thật ảm đạm, chắc là sắp mưa.

    Anh à, gió thổi rất mạnh, làm mắt em đỏ ửng, rất cay

    * * *Nước mắt em không hiểu vì sao lại rơi, tại sao vậy nhỉ?

    Nhòe hết chữ mất rồi, phải làm sao đây? Anh à, anh đang ở đâu?

    Em.. không thở được! Mọi thứ thật mờ nhạt.

    Thời gian không còn nhiều nữa rồi. Có lẽ gặp anh là việc may mắn nhất cũng là bất hạnh nhất. Nhưng mà em không hối hân. Em đã nói với anh chưa? Em sắp biến mất rồi. Thật tốt! Không còn nhớ anh nữa. Em sẽ tìm được người yêu em thôi phải không? Ở một thế giới khác..

    (Hết)
     
    Mộ Thiện thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 11 Tháng năm 2020
Trả lời qua Facebook
Đang tải...