Bài viết: 2797 



Có một người nọ đã sống trên núi được 3 năm, cảm thấy nhớ không khí nhân gian nên đã quyết định xuống núi. Không ngờ sau khi xuống đây, cảm giác nhận được là thất vọng, chán nản. Trần gian càng ngày càng hỗn loạn, con người thì không có nhân đức, tiền bạc có quyền lực nhất trong xã hội. Thế giới rộng lớn nhưng khó tìm được người tâm đồng ý hợp, tri kỹ bầu bạn nên người ấy đã quyết định quay trở lại núi để tận hưởng cuộc sống yên bình!
Reii cover
Tiểu Muội Màn Thầu cover
Anh Duy cover
Thiên An cover
Sakura Shan cover
Bản Trung - Hoa Chúc
Tik tok cover
XUẤT SƠN ( 出山) (Xuống núi)
Nguyên tác (作詞) : Hoa Chúc (花粥)
Nguyên xướng (原唱) : Hoa Chúc, Vương Thắng Nam (花粥, 王勝男)
Lời: Lee Phú Quý
Singer: Hàn Dung
Lời bài hát:
Nửa đêm canh ba ung dung tiêu dao bước chân qua cầu nhưng tiếc nuối
Đông vui rộn rã hoảng loạn dưới đôi chân ta tưởng như vong xuyên
Gió buốt giá cây tầng tầng lớp lớp sói hoang ơi cùng ta xuống núi
Ôi mênh mông sông núi bao la gió vi vu nhẹ qua mắt môi
Chớp mắt ngần ấy năm rồi, từng cô đơn từng gối chiếc
Trong tứ hải bát hoang này mà không ai vì ta vương vấn
Nhân gian cổ quái hoang đường, Quỷ Môn Quan đâu khác mấy
Nơi đây thoải mái thanh tịnh một lòng vô ưu ta cớ chi bận tâm
[Bridge]Chẳng quản sự đời, quản chi thế thái
Cõi hồng trần nhiều khổ đau lắm bao thị phi
[ĐK]
Đen trắng ai phân định, chơi vơi phủ sương sớm tối
Ôm ấp bao vọng tưởng, hư vô như vòng vây luyến ái
Sao thế gian vô thường, nhân tâm luôn thẳm sâu khó đoán
Cho đến khi hạ màn, ai bên ta đi hết con đường đây
[Feel]
Tấu tấu tầu tâu tâu tấu tấu
Tấu tấu tấu tấu tầu tâu tâu tấu tấu
Tấu tấu tầu tâu tâu tấu tấu
Tấu tấu tấu tấu tầu tâu tâu tấu tầu
[Out]Mong cố nhân quay đầu
Ngâm mấy câu thơ cổ
Chớp mắt ba năm rồi
Tri kỹ nâng chung rượu
* * *
Lời Việt: Tu Thiên Ngọc Ẩn
Nửa đêm canh ba đi ngang qua đây
Quay đầu nhìn đằng sau chẳng dám
Ban sáng huyên náo đông vui thế
Chân giờ như vượt qua Vong Xuyên
Mình ta cô đơn leo vượt qua dốc núi
Chốn hoang vu bầu bạn sói dữ
Sương âm u theo gió thu qua
Chốn thâm sơn gặp Quỷ Môn Quan
Nháy mắt Hạ đến Đông tàn, trọn ba năm cơm nước trắng
Nhân gian rộng lớn bao người, nào có ai cùng ta kết bái
Nhân gian cổ quái hoang đường, nhà đơn sơ bên khóm trúc
An cư nhàn nhã nơi này
Người thiện không qua, lai vãng ắt người gian
Vờ không quan tâm mình xem thế thái
Mà nào ngờ lòng người sao xấu xa đổi thay
Sao chẳng biết hối cải
Giữa sương mù đổi thay đen trắng
Trong thế gian bể ải
Sợ vạch trần nào ai dám nói
Theo thế vận thiên thời
Lòng dạ người thật tâm khó đoán
Tấu hết câu ca này
Kịch hạ màn mấy ai ở xem
Hai mươi năm tu nơi nhân gian
Nghe mưa rơi dần xuyên thấu đá
Đế vương xưa ai biết thương dân
Thoáng qua trăm năm vật đổi sao dời
Lòng ta đâu quan tâm chi giang sơn
Chỉ nguyện một đời không sóng gió
Phong ba bão giông có lạ đâu
Nga My Sơn ẩn cư chốn này
Nháy mắt Hạ đến Đông tàn, trọn ba năm cơm nước trắng
Nhân gian rộng lớn bao người, nào có ai cùng ta kết bái
Nhân gian cổ quái hoang đường, nhà đơn sơ bên khóm trúc
An cư nhàn nhã nơi này
Người thiện không qua, lai vãng ắt người gian
Vờ không quan tâm mình xem thế thái
Mà nào ngờ lòng người sao xấu xa đổi thay
Sao chẳng biết hối cải
Giữa sương mù đổi thay đen trắng
Trong thế gian bể ải
Sợ vạch trần nào ai dám nói
Theo thế vận thiên thời
Lòng dạ người thật tâm khó đoán
Tấu hết câu ca này
Kịch hạ màn mấy ai ở xem
Tỉnh táo làm ngơ kẻ láo nháo
Liếc mắt thấy náo người cùng vui cho nhốn nháo
Khách đến đừng qua loa bát nháo
Thiết đãi khách quý thịt rượu ngon thêm đủ phần
Tỉnh táo làm ngơ kẻ láo nháo
Liếc mắt thấy náo người cùng vui cho nhốn nháo
Chắp bút người mang thêm bát nháo
Mong người nên khách sáo, đừng lao nhao chi với đời
Lạc lối cũng biết quay đầu
Vui sướng sau âu sầu
Chớp mắt ba năm tàn
Khúc hát xin khép lại
* * *
Lời Việt, cover: Sakura Shan
Cầu cao chênh vênh, canh ba ta qua
Chẳng dám quay đầu, chỉ cất bước
Bao đông vui huyên náo ban ngày
Dưới chân ta bây giờ là Vong Xuyên
Lẻ loi ta đi qua nơi vách núi
Sói hoang đến bầu bạn bên ta
Âm u sơn lâm, mấy trăm thuyền lớn
Gió thu khẽ thổi quỷ môn quan
Chớp mắt đã mấy năm dài
Trà cơm thanh đạm mà trôi qua
Khắp thế trần, bốn phương trời
Chẳng ai nguyện làm bạn bên ta
Nhân gian cổ quái hoang đường
Ở nơi thư phòng rừng trúc ấy
An cư ngày tháng nơi này
Người thiện không qua kẻ xấu cứ tìm tới
Là ta làm bộ làm tịch, luôn nói dối?
Chẳng phải họ từ đầu đã xấu xa hiểm ác?
Có kẻ chẳng biết hối cải
Trắng đen lẫn lộn trong sương giăng
Tâm cơ xấu xa khôn lường
Thế nhưng bên cạnh ai dám nói?
Như vận số đã thay đổi
Thật ra đang làm loạn nhân luân
Khi khúc ca hạ màn
Người vây xem tan đi, (lại) bước ra còn ai?
Trải hai mươi năm tu nơi nhân gian
Đã nghe nước chảy mòn đá núi
Bao phen phong vân, đế vương, kỳ nhân
Thế gian xoay vần ai tránh được?
Chẳng quan tâm giang sơn ai nắm giữ
Luyến lưu năm nào còn thơ ngây
Vô tư gây mưa gió mọi nơi
Nga Mi sơn mình ta cố thủ
Chớp mắt đã mấy năm dài
Trà cơm thanh đạm mà trôi qua
Khắp thế trần, bốn phương trời
Chẳng ai nguyện làm bạn bên ta
Nhân gian cổ quái hoang đường
Ở nơi thư phòng rừng trúc ấy
An cư ngày tháng nơi này
Người thiện không qua kẻ xấu cứ tìm tới
Là ta làm bộ làm tịch, luôn nói dối?
Chẳng phải họ từ đầu đã xấu xa hiểm ác?
Có kẻ chẳng biết hối cải
Trắng đen lẫn lộn trong sương giăng
Tâm cơ xấu xa khôn lường
Thế nhưng bên cạnh ai dám nói?
Như vận số đã thay đổi
Thật ra đang làm loạn nhân luân
Khi khúc ca hạ màn
Người vây xem tan đi, (lại) bước ra còn ai?
Không gian dần ồn ào xôn xao
Ta đây xem qua rồi góp thêm nhốn nháo
Vai qua đường cũng đừng qua loa
Cũng như khi ăn hàu sống phải có tương này
Ngươi cũng dần không yên muốn náo
Ta đây xem ngươi cùng qua thêm nhốn nháo
Nếu ký hiệu ngươi cũng đã có
Thì xin hãy giữ kỹ, đừng rêu rao với người
Lạc lối biết sai quay đầu
Là vui sướng sau gian khổ
Vài ba năm thoáng qua như mộng
* * *
Vietsub:
在夜半三更过天桥从来不敢回头
Zài yèbàn sān gèng guòtiān qíao cónglái bùgǎn húitóu kàn
Chai dê pan xan câng cua then tréo trúng lái pu cản huấy thấu khan
Nửa đêm canh ba đi qua cầu không dám quay đầu lại
白日里是车水马龙此时脚下是忘川
Báirì lǐ shì chēshuǐmǎlóng cǐ shí jiǎoxìa shì wàng chuān
Pái rư lỉ sư trưa suẩy mả lúng trử sứ chẻo xe sư oang troan
Ban ngày ngựa xe như nước, lúc này dưới chân là vong xuyên
我独自走过半山腰山间野狗来作伴
Wǒ dúzì zǒu guòbàn shānyāo shān jìan yě gǒu lái zuòbàn
Ủa tú chư chẩu cua pan san dao san chen dể cẩu lái chua pan
Ta một mình băng qua cả sườn núi, trong núi có chó hoang đến bầu bạn
层林尽染百舸流秋风吹过鬼门关
Cénglín jìn rǎn bǎigě líu qiūfēng chuī guò guǐménguān
Trấng lín chin rản pải cửa liếu triêu phâng truây cua cuẩy mấn quan
Rừng cây tầng tầng lớp lớp, gió thu thổi qua quỷ môn quan
一瞬三年五载品粗茶食淡饭
Yīshùn sān nían wǔ zài pǐn cū chá·shi dàn fàn
I suân xan nén ủ chai p'ỉn tru trá sứ tan phan
Chớp mắt đã qua dăm ba năm dù chỉ thưởng trà thô ăn cơm nhạt
六界八荒四海无人与我来叫板
Lìu jiè bāhuāng sìhǎi wú rén yǔ wǒ lái jìaobǎn
Liêu chia pa hoang xư hải ú rấn ủy ủa lái cheo pản
Lục giới bát hoang tứ hải không một ai đến trò chuyện
人间荒唐古怪竹林外有书斋
Rénjiān huāngtáng gǔgùai zhú lín wài yǒu shūzhāi
Rấn chen hoang tháng củ quai chú lín oai dẩu su chai
Nhân gian hoang đường cổ quái, ngoài rừng trúc có thư phòng
匿于此地畅快偏来者不善善者不来
Nì yú cǐ de chàngkùai piān láizhě bùshàn shàn zhě bù lái
Ni úy trử tơ trang khoai p'en lái chửa pu san san chửa pu lái
Nơi đây thoải mái thanh tịnh ít người ghé thăm, lai giả bất thiện thiện giả bất lai
是我装模作样在瞎掰
Shì wǒ zhuāngmúzuòyàng zài xiā bāi
Sư ủa choang múa chua dang chai xe pai
Là ta làm ra vẻ không quản sự đời
还是他们本就心怀鬼胎
Hái·shi tā·men běn jìu xīnhúai guǐtái
Hái sư tha mân pẩn chiêu xin hoái cuẩy thai
Hay là họ vốn dĩ tâm địa xấu xa
有人不知悔改迷雾中混淆黑白
Yǒu rén bù zhī huǐgǎi míwù zhōng hùnxíao hēibái
Dẩu rấn pu chư huẩy cải mí u chung huân xéo hây pái
Có người không biết hối cải, trong làn sương mù đen trắng bất phân
在情怀里市侩旁人不敢来拆穿
Zài qínghúai lǐ shìkùai pángrén bùgǎn lái chāichuān
Chai trính hoái lỉ sư khoai p'áng rấn pu cản lái trai troan
Trong bể ải nhân gian, người bên cạnh không dám đến vạch trần
看似时来运转实则在顶风作案
Kàn shì shí lái yùnzhuǎn shīzé zài dǐngfēng zuò'àn
Khan sư sứ lái uyn choản sứ chứa chai tỉnh phâng chua an
Nhìn thế sự vô thường, lòng người càng khó đoán
待曲终又人散这一出还有谁在围观
Dāi qǔ zhōng yòu rén sàn zhè yī chū hái yǒu shúi zài wéi guān
Tai trủy chung dâu rấn xan chưa i tru hái dẩu suấy chai uấy quan
Đợi khi kịch hết người tan, còn có ai ở lại xem
在凡尘修炼二十载听闻水能滴石穿
Zài fánchén xiūlìan èr shí zài tīngwén shuǐ néng dī shí chuān
Chai phán trấn xiêu len ơ sứ chai thing uấn suẩy nấng ti sứ troan
20 năm tu luyện ở phàm trần, nghe nói nước chảy có thể làm mòn đá
帝王豪杰风云变幻敌不过桑田沧海
Dìwáng háojié fēngyún bìanhùan dí bùguò sāngtían cānghǎi
Ti oáng háo chía phâng uýn pen hoan tí pu cua xang thén trang hải
Đế vương hào kiệt biến đổi bất thường, địch chẳng qua là vật đổi sao dời
我不关心谁的江山只眷恋两小无猜
Wǒ bù guānxīn shúi de jiāngshān zhǐ jùanlìan liǎngxiǎowúcāi
Ủa pu quan xin suấy tơ cheng san chử choen len lẻng xẻo ú trai
Ta không quan tâm giang sơn của ai, chỉ quyến luyến được ở cạnh nhau
兴风作浪不稀罕只身固守峨眉山
Xīngfēngzuòlàng bù xī·han zhīshēn gùshǒu é méi shān
Xing phâng chua lang pu xi hản chư sân cu sẩu ứa mấy san
Gây sóng gió không phải chuyện hiếm có, chỉ mong được ở lại núi Nga Mi
一瞬三年五载品粗茶食淡饭
Yīshùn sān nían wǔ zài pǐn cū chá·shi dàn fàn
I suân xan nén ủ chai p'ỉn tru trá sứ tan phan
Chớp mắt đã qua dăm ba năm dù chỉ thưởng trà thô ăn cơm nhạt
六界八荒四海无人与我来叫板
Lìu jiè bāhuāng sìhǎi wú rén yǔ wǒ lái jìaobǎn
Liêu chia pa hoang xư hải ú rấn ủy ủa lái cheo pản
Lục giới bát hoang tứ hải không một ai đến trò chuyện
人间荒唐古怪竹林外有书斋
Rénjiān huāngtáng gǔgùai zhú lín wài yǒu shūzhāi
Rấn chen hoang tháng củ quai chú lín oai dẩu su chai
Nhân gian hoang đường cổ quái, ngoài rừng trúc có thư phòng
匿于此地畅快偏来者不善善者不来
Nì yú cǐ de chàngkùai piān láizhě bùshàn shàn zhě bù lái
Ni úy trử tơ trang khoai p'en lái chửa pu san san chửa pu lái
Nơi đây thoải mái thanh tịnh ít người ghé thăm, lai giả bất thiện thiện giả bất lai
是我装模作样在瞎掰
Shì wǒ zhuāngmúzuòyàng zài xiā bāi
Sư ủa choang múa chua dang chai xe pai
Là ta làm ra vẻ không quản sự đời
还是他们本就心怀鬼胎
Hái·shi tā·men běn jìu xīnhúai guǐtái
Hái sư tha mân pẩn chiêu xin hoái cuẩy thai
Hay là họ vốn dĩ tâm địa xấu xa
有人不知悔改迷雾中混淆黑白
Yǒu rén bù zhī huǐgǎi míwù zhōng hùnxíao hēibái
Dẩu rấn pu chư huẩy cải mí u chung huân xéo hây pái
Có người không biết hối cải, trong làn sương mù đen trắng bất phân
在情怀里市侩旁人不敢来拆穿
Zài qínghúai lǐ shìkùai pángrén bùgǎn lái chāichuān
Chai trính hoái lỉ sư khoai p'áng rấn pu cản lái trai troan
Trong bể ải nhân gian, người bên cạnh không dám đến vạch trần
看似时来运转实则在顶风作案
Kàn shì shí lái yùnzhuǎn shīzé zài dǐngfēng zuò'àn
Khan sư sứ lái uyn choản sứ chứa chai tỉnh phâng chua an
Nhìn thế sự vô thường, lòng người càng khó đoán
待曲终又人散这一出还有谁在围观
Dāi qǔ zhōng yòu rén sàn zhè yī chū hái yǒu shúi zài wéi guān
Tai trủy chung dâu rấn xan chưa i tru hái dẩu suấy chai uấy quan
Đợi khi kịch hết người tan, còn có ai ở lại xem
静悄悄配唠唠叨叨
Jìngqiāoqiāo pèi láo láo·dao dāo
Ching treo treo p'ây láo láo tao tao
Im lặng và lải nhải
随便瞧瞧我凑凑热闹
Súibìan qíao qíao wǒ còu còu rè·nao
Xuấy pen tréo tréo ủa trâu trâu rưa nao
Tùy tiện nhìn một cái, ta lại gần đám náo nhiệt
客串也别太潦草
Kèchùan yě bié tài líaocǎo
Khưa troan dể pía thai léo trảo
Khách đến cũng đừng quá qua loa
吃的生蠔要蘸个酱料
Chī de shēng háo yào zhàn gè jìang lìao
Trư tơ sâng háo dao chan cưa cheng leo
Ăn hàu sống phải chấm nước tương
悄悄你唠唠叨叨
Qiāoqiāo nǐ láo láo·dao dāo
Treo treo nỉ láo láo tao tao
Im lặng và lải nhải
随便瞧瞧你凑的热闹
Súibìan qíao qíao nǐ còu de rè·nao
Xuấy pen tréo tréo nỉ trâu tơ rưa nao
Tùy tiện xem drama mà người gặp phải
听到你做个记号
Tīng dào nǐ zuò gè jì·hao
Thing tao nỉ chua cưa chi hao
Nghe thấy người ra dấu
请装进书包别四处招摇
Qíng zhuāng jìn shūbāo bié sìchù zhāoyáo
Trính choang chin su pao pía xư tru chao dáo
Mời cất vào túi, đừng đem đi ba hoa khắp nơi
有人迷途知返
Yǒu rén mítú zhī fǎn
Dẩu rấn mí thú chư phản
Có người lầm đường lạc lối còn biết quay lại
便是苦尽甘来
Bìan shì kǔjìngānlái
Pen sư khủ chin can lái
Đó là khổ tận cam lai
一瞬三年五载
Yīshùn sān nían wǔ zài
I suân xan nén ủ chai
Chớp mắt đã dăm ba năm
这曲终又人散
Zhè qǔ zhōng yòu rén sàn
Chưa trủy chung dâu rấn xan
Bài hát đến hồi kết còn người cũng tan
Reii cover
Tiểu Muội Màn Thầu cover
Anh Duy cover
Thiên An cover
Sakura Shan cover
Bản Trung - Hoa Chúc
Tik tok cover
XUẤT SƠN ( 出山) (Xuống núi)
Nguyên tác (作詞) : Hoa Chúc (花粥)
Nguyên xướng (原唱) : Hoa Chúc, Vương Thắng Nam (花粥, 王勝男)
Lời: Lee Phú Quý
Singer: Hàn Dung
Lời bài hát:
Nửa đêm canh ba ung dung tiêu dao bước chân qua cầu nhưng tiếc nuối
Đông vui rộn rã hoảng loạn dưới đôi chân ta tưởng như vong xuyên
Gió buốt giá cây tầng tầng lớp lớp sói hoang ơi cùng ta xuống núi
Ôi mênh mông sông núi bao la gió vi vu nhẹ qua mắt môi
Chớp mắt ngần ấy năm rồi, từng cô đơn từng gối chiếc
Trong tứ hải bát hoang này mà không ai vì ta vương vấn
Nhân gian cổ quái hoang đường, Quỷ Môn Quan đâu khác mấy
Nơi đây thoải mái thanh tịnh một lòng vô ưu ta cớ chi bận tâm
[Bridge]Chẳng quản sự đời, quản chi thế thái
Cõi hồng trần nhiều khổ đau lắm bao thị phi
[ĐK]
Đen trắng ai phân định, chơi vơi phủ sương sớm tối
Ôm ấp bao vọng tưởng, hư vô như vòng vây luyến ái
Sao thế gian vô thường, nhân tâm luôn thẳm sâu khó đoán
Cho đến khi hạ màn, ai bên ta đi hết con đường đây
[Feel]
Tấu tấu tầu tâu tâu tấu tấu
Tấu tấu tấu tấu tầu tâu tâu tấu tấu
Tấu tấu tầu tâu tâu tấu tấu
Tấu tấu tấu tấu tầu tâu tâu tấu tầu
[Out]Mong cố nhân quay đầu
Ngâm mấy câu thơ cổ
Chớp mắt ba năm rồi
Tri kỹ nâng chung rượu
* * *
Lời Việt: Tu Thiên Ngọc Ẩn
Nửa đêm canh ba đi ngang qua đây
Quay đầu nhìn đằng sau chẳng dám
Ban sáng huyên náo đông vui thế
Chân giờ như vượt qua Vong Xuyên
Mình ta cô đơn leo vượt qua dốc núi
Chốn hoang vu bầu bạn sói dữ
Sương âm u theo gió thu qua
Chốn thâm sơn gặp Quỷ Môn Quan
Nháy mắt Hạ đến Đông tàn, trọn ba năm cơm nước trắng
Nhân gian rộng lớn bao người, nào có ai cùng ta kết bái
Nhân gian cổ quái hoang đường, nhà đơn sơ bên khóm trúc
An cư nhàn nhã nơi này
Người thiện không qua, lai vãng ắt người gian
Vờ không quan tâm mình xem thế thái
Mà nào ngờ lòng người sao xấu xa đổi thay
Sao chẳng biết hối cải
Giữa sương mù đổi thay đen trắng
Trong thế gian bể ải
Sợ vạch trần nào ai dám nói
Theo thế vận thiên thời
Lòng dạ người thật tâm khó đoán
Tấu hết câu ca này
Kịch hạ màn mấy ai ở xem
Hai mươi năm tu nơi nhân gian
Nghe mưa rơi dần xuyên thấu đá
Đế vương xưa ai biết thương dân
Thoáng qua trăm năm vật đổi sao dời
Lòng ta đâu quan tâm chi giang sơn
Chỉ nguyện một đời không sóng gió
Phong ba bão giông có lạ đâu
Nga My Sơn ẩn cư chốn này
Nháy mắt Hạ đến Đông tàn, trọn ba năm cơm nước trắng
Nhân gian rộng lớn bao người, nào có ai cùng ta kết bái
Nhân gian cổ quái hoang đường, nhà đơn sơ bên khóm trúc
An cư nhàn nhã nơi này
Người thiện không qua, lai vãng ắt người gian
Vờ không quan tâm mình xem thế thái
Mà nào ngờ lòng người sao xấu xa đổi thay
Sao chẳng biết hối cải
Giữa sương mù đổi thay đen trắng
Trong thế gian bể ải
Sợ vạch trần nào ai dám nói
Theo thế vận thiên thời
Lòng dạ người thật tâm khó đoán
Tấu hết câu ca này
Kịch hạ màn mấy ai ở xem
Tỉnh táo làm ngơ kẻ láo nháo
Liếc mắt thấy náo người cùng vui cho nhốn nháo
Khách đến đừng qua loa bát nháo
Thiết đãi khách quý thịt rượu ngon thêm đủ phần
Tỉnh táo làm ngơ kẻ láo nháo
Liếc mắt thấy náo người cùng vui cho nhốn nháo
Chắp bút người mang thêm bát nháo
Mong người nên khách sáo, đừng lao nhao chi với đời
Lạc lối cũng biết quay đầu
Vui sướng sau âu sầu
Chớp mắt ba năm tàn
Khúc hát xin khép lại
* * *
Lời Việt, cover: Sakura Shan
Cầu cao chênh vênh, canh ba ta qua
Chẳng dám quay đầu, chỉ cất bước
Bao đông vui huyên náo ban ngày
Dưới chân ta bây giờ là Vong Xuyên
Lẻ loi ta đi qua nơi vách núi
Sói hoang đến bầu bạn bên ta
Âm u sơn lâm, mấy trăm thuyền lớn
Gió thu khẽ thổi quỷ môn quan
Chớp mắt đã mấy năm dài
Trà cơm thanh đạm mà trôi qua
Khắp thế trần, bốn phương trời
Chẳng ai nguyện làm bạn bên ta
Nhân gian cổ quái hoang đường
Ở nơi thư phòng rừng trúc ấy
An cư ngày tháng nơi này
Người thiện không qua kẻ xấu cứ tìm tới
Là ta làm bộ làm tịch, luôn nói dối?
Chẳng phải họ từ đầu đã xấu xa hiểm ác?
Có kẻ chẳng biết hối cải
Trắng đen lẫn lộn trong sương giăng
Tâm cơ xấu xa khôn lường
Thế nhưng bên cạnh ai dám nói?
Như vận số đã thay đổi
Thật ra đang làm loạn nhân luân
Khi khúc ca hạ màn
Người vây xem tan đi, (lại) bước ra còn ai?
Trải hai mươi năm tu nơi nhân gian
Đã nghe nước chảy mòn đá núi
Bao phen phong vân, đế vương, kỳ nhân
Thế gian xoay vần ai tránh được?
Chẳng quan tâm giang sơn ai nắm giữ
Luyến lưu năm nào còn thơ ngây
Vô tư gây mưa gió mọi nơi
Nga Mi sơn mình ta cố thủ
Chớp mắt đã mấy năm dài
Trà cơm thanh đạm mà trôi qua
Khắp thế trần, bốn phương trời
Chẳng ai nguyện làm bạn bên ta
Nhân gian cổ quái hoang đường
Ở nơi thư phòng rừng trúc ấy
An cư ngày tháng nơi này
Người thiện không qua kẻ xấu cứ tìm tới
Là ta làm bộ làm tịch, luôn nói dối?
Chẳng phải họ từ đầu đã xấu xa hiểm ác?
Có kẻ chẳng biết hối cải
Trắng đen lẫn lộn trong sương giăng
Tâm cơ xấu xa khôn lường
Thế nhưng bên cạnh ai dám nói?
Như vận số đã thay đổi
Thật ra đang làm loạn nhân luân
Khi khúc ca hạ màn
Người vây xem tan đi, (lại) bước ra còn ai?
Không gian dần ồn ào xôn xao
Ta đây xem qua rồi góp thêm nhốn nháo
Vai qua đường cũng đừng qua loa
Cũng như khi ăn hàu sống phải có tương này
Ngươi cũng dần không yên muốn náo
Ta đây xem ngươi cùng qua thêm nhốn nháo
Nếu ký hiệu ngươi cũng đã có
Thì xin hãy giữ kỹ, đừng rêu rao với người
Lạc lối biết sai quay đầu
Là vui sướng sau gian khổ
Vài ba năm thoáng qua như mộng
* * *
Vietsub:
在夜半三更过天桥从来不敢回头
Zài yèbàn sān gèng guòtiān qíao cónglái bùgǎn húitóu kàn
Chai dê pan xan câng cua then tréo trúng lái pu cản huấy thấu khan
Nửa đêm canh ba đi qua cầu không dám quay đầu lại
白日里是车水马龙此时脚下是忘川
Báirì lǐ shì chēshuǐmǎlóng cǐ shí jiǎoxìa shì wàng chuān
Pái rư lỉ sư trưa suẩy mả lúng trử sứ chẻo xe sư oang troan
Ban ngày ngựa xe như nước, lúc này dưới chân là vong xuyên
我独自走过半山腰山间野狗来作伴
Wǒ dúzì zǒu guòbàn shānyāo shān jìan yě gǒu lái zuòbàn
Ủa tú chư chẩu cua pan san dao san chen dể cẩu lái chua pan
Ta một mình băng qua cả sườn núi, trong núi có chó hoang đến bầu bạn
层林尽染百舸流秋风吹过鬼门关
Cénglín jìn rǎn bǎigě líu qiūfēng chuī guò guǐménguān
Trấng lín chin rản pải cửa liếu triêu phâng truây cua cuẩy mấn quan
Rừng cây tầng tầng lớp lớp, gió thu thổi qua quỷ môn quan
一瞬三年五载品粗茶食淡饭
Yīshùn sān nían wǔ zài pǐn cū chá·shi dàn fàn
I suân xan nén ủ chai p'ỉn tru trá sứ tan phan
Chớp mắt đã qua dăm ba năm dù chỉ thưởng trà thô ăn cơm nhạt
六界八荒四海无人与我来叫板
Lìu jiè bāhuāng sìhǎi wú rén yǔ wǒ lái jìaobǎn
Liêu chia pa hoang xư hải ú rấn ủy ủa lái cheo pản
Lục giới bát hoang tứ hải không một ai đến trò chuyện
人间荒唐古怪竹林外有书斋
Rénjiān huāngtáng gǔgùai zhú lín wài yǒu shūzhāi
Rấn chen hoang tháng củ quai chú lín oai dẩu su chai
Nhân gian hoang đường cổ quái, ngoài rừng trúc có thư phòng
匿于此地畅快偏来者不善善者不来
Nì yú cǐ de chàngkùai piān láizhě bùshàn shàn zhě bù lái
Ni úy trử tơ trang khoai p'en lái chửa pu san san chửa pu lái
Nơi đây thoải mái thanh tịnh ít người ghé thăm, lai giả bất thiện thiện giả bất lai
是我装模作样在瞎掰
Shì wǒ zhuāngmúzuòyàng zài xiā bāi
Sư ủa choang múa chua dang chai xe pai
Là ta làm ra vẻ không quản sự đời
还是他们本就心怀鬼胎
Hái·shi tā·men běn jìu xīnhúai guǐtái
Hái sư tha mân pẩn chiêu xin hoái cuẩy thai
Hay là họ vốn dĩ tâm địa xấu xa
有人不知悔改迷雾中混淆黑白
Yǒu rén bù zhī huǐgǎi míwù zhōng hùnxíao hēibái
Dẩu rấn pu chư huẩy cải mí u chung huân xéo hây pái
Có người không biết hối cải, trong làn sương mù đen trắng bất phân
在情怀里市侩旁人不敢来拆穿
Zài qínghúai lǐ shìkùai pángrén bùgǎn lái chāichuān
Chai trính hoái lỉ sư khoai p'áng rấn pu cản lái trai troan
Trong bể ải nhân gian, người bên cạnh không dám đến vạch trần
看似时来运转实则在顶风作案
Kàn shì shí lái yùnzhuǎn shīzé zài dǐngfēng zuò'àn
Khan sư sứ lái uyn choản sứ chứa chai tỉnh phâng chua an
Nhìn thế sự vô thường, lòng người càng khó đoán
待曲终又人散这一出还有谁在围观
Dāi qǔ zhōng yòu rén sàn zhè yī chū hái yǒu shúi zài wéi guān
Tai trủy chung dâu rấn xan chưa i tru hái dẩu suấy chai uấy quan
Đợi khi kịch hết người tan, còn có ai ở lại xem
在凡尘修炼二十载听闻水能滴石穿
Zài fánchén xiūlìan èr shí zài tīngwén shuǐ néng dī shí chuān
Chai phán trấn xiêu len ơ sứ chai thing uấn suẩy nấng ti sứ troan
20 năm tu luyện ở phàm trần, nghe nói nước chảy có thể làm mòn đá
帝王豪杰风云变幻敌不过桑田沧海
Dìwáng háojié fēngyún bìanhùan dí bùguò sāngtían cānghǎi
Ti oáng háo chía phâng uýn pen hoan tí pu cua xang thén trang hải
Đế vương hào kiệt biến đổi bất thường, địch chẳng qua là vật đổi sao dời
我不关心谁的江山只眷恋两小无猜
Wǒ bù guānxīn shúi de jiāngshān zhǐ jùanlìan liǎngxiǎowúcāi
Ủa pu quan xin suấy tơ cheng san chử choen len lẻng xẻo ú trai
Ta không quan tâm giang sơn của ai, chỉ quyến luyến được ở cạnh nhau
兴风作浪不稀罕只身固守峨眉山
Xīngfēngzuòlàng bù xī·han zhīshēn gùshǒu é méi shān
Xing phâng chua lang pu xi hản chư sân cu sẩu ứa mấy san
Gây sóng gió không phải chuyện hiếm có, chỉ mong được ở lại núi Nga Mi
一瞬三年五载品粗茶食淡饭
Yīshùn sān nían wǔ zài pǐn cū chá·shi dàn fàn
I suân xan nén ủ chai p'ỉn tru trá sứ tan phan
Chớp mắt đã qua dăm ba năm dù chỉ thưởng trà thô ăn cơm nhạt
六界八荒四海无人与我来叫板
Lìu jiè bāhuāng sìhǎi wú rén yǔ wǒ lái jìaobǎn
Liêu chia pa hoang xư hải ú rấn ủy ủa lái cheo pản
Lục giới bát hoang tứ hải không một ai đến trò chuyện
人间荒唐古怪竹林外有书斋
Rénjiān huāngtáng gǔgùai zhú lín wài yǒu shūzhāi
Rấn chen hoang tháng củ quai chú lín oai dẩu su chai
Nhân gian hoang đường cổ quái, ngoài rừng trúc có thư phòng
匿于此地畅快偏来者不善善者不来
Nì yú cǐ de chàngkùai piān láizhě bùshàn shàn zhě bù lái
Ni úy trử tơ trang khoai p'en lái chửa pu san san chửa pu lái
Nơi đây thoải mái thanh tịnh ít người ghé thăm, lai giả bất thiện thiện giả bất lai
是我装模作样在瞎掰
Shì wǒ zhuāngmúzuòyàng zài xiā bāi
Sư ủa choang múa chua dang chai xe pai
Là ta làm ra vẻ không quản sự đời
还是他们本就心怀鬼胎
Hái·shi tā·men běn jìu xīnhúai guǐtái
Hái sư tha mân pẩn chiêu xin hoái cuẩy thai
Hay là họ vốn dĩ tâm địa xấu xa
有人不知悔改迷雾中混淆黑白
Yǒu rén bù zhī huǐgǎi míwù zhōng hùnxíao hēibái
Dẩu rấn pu chư huẩy cải mí u chung huân xéo hây pái
Có người không biết hối cải, trong làn sương mù đen trắng bất phân
在情怀里市侩旁人不敢来拆穿
Zài qínghúai lǐ shìkùai pángrén bùgǎn lái chāichuān
Chai trính hoái lỉ sư khoai p'áng rấn pu cản lái trai troan
Trong bể ải nhân gian, người bên cạnh không dám đến vạch trần
看似时来运转实则在顶风作案
Kàn shì shí lái yùnzhuǎn shīzé zài dǐngfēng zuò'àn
Khan sư sứ lái uyn choản sứ chứa chai tỉnh phâng chua an
Nhìn thế sự vô thường, lòng người càng khó đoán
待曲终又人散这一出还有谁在围观
Dāi qǔ zhōng yòu rén sàn zhè yī chū hái yǒu shúi zài wéi guān
Tai trủy chung dâu rấn xan chưa i tru hái dẩu suấy chai uấy quan
Đợi khi kịch hết người tan, còn có ai ở lại xem
静悄悄配唠唠叨叨
Jìngqiāoqiāo pèi láo láo·dao dāo
Ching treo treo p'ây láo láo tao tao
Im lặng và lải nhải
随便瞧瞧我凑凑热闹
Súibìan qíao qíao wǒ còu còu rè·nao
Xuấy pen tréo tréo ủa trâu trâu rưa nao
Tùy tiện nhìn một cái, ta lại gần đám náo nhiệt
客串也别太潦草
Kèchùan yě bié tài líaocǎo
Khưa troan dể pía thai léo trảo
Khách đến cũng đừng quá qua loa
吃的生蠔要蘸个酱料
Chī de shēng háo yào zhàn gè jìang lìao
Trư tơ sâng háo dao chan cưa cheng leo
Ăn hàu sống phải chấm nước tương
悄悄你唠唠叨叨
Qiāoqiāo nǐ láo láo·dao dāo
Treo treo nỉ láo láo tao tao
Im lặng và lải nhải
随便瞧瞧你凑的热闹
Súibìan qíao qíao nǐ còu de rè·nao
Xuấy pen tréo tréo nỉ trâu tơ rưa nao
Tùy tiện xem drama mà người gặp phải
听到你做个记号
Tīng dào nǐ zuò gè jì·hao
Thing tao nỉ chua cưa chi hao
Nghe thấy người ra dấu
请装进书包别四处招摇
Qíng zhuāng jìn shūbāo bié sìchù zhāoyáo
Trính choang chin su pao pía xư tru chao dáo
Mời cất vào túi, đừng đem đi ba hoa khắp nơi
有人迷途知返
Yǒu rén mítú zhī fǎn
Dẩu rấn mí thú chư phản
Có người lầm đường lạc lối còn biết quay lại
便是苦尽甘来
Bìan shì kǔjìngānlái
Pen sư khủ chin can lái
Đó là khổ tận cam lai
一瞬三年五载
Yīshùn sān nían wǔ zài
I suân xan nén ủ chai
Chớp mắt đã dăm ba năm
这曲终又人散
Zhè qǔ zhōng yòu rén sàn
Chưa trủy chung dâu rấn xan
Bài hát đến hồi kết còn người cũng tan