0: 43, 6/6/2020 Một ngày lặng lẽ trôi qua. Haizzz.. Hà Nội vẫn nắng, vẫn nóng, vẫn khó chịu, ẩm ương.. Truyện ngắn đã đăng được 3 ngày, lượt view bằng gần nửa truyện trước. Không biết nên vui cho truyện này hay buồn cho truyện trước đây? Tự nhiên lại nghĩ linh tinh dễ sợ ^^. Mai lại về quê rồi. Chắc có nhiều việc để làm lắm. Dự sẽ là một cuối tuần "vất vả" nhưng rất đáng mong chờ. Như đã nói, từ hôm nay Phong sẽ dần thay đổi thói quen thức khuya, mỗi ngày đi ngủ sớm một chút, giữ gìn sức khoẻ để mọi người không phải lo lắng cho mình. Nghĩ cũng buồn cười, thói quen thức khuya lâu rồi mà bạn bè cũng chẳng ai nhắc. Từ khi hoạt động sôi nổi một chút trên diễn đàn, quen thêm vài người bạn, người em thì họ lại nhắc mình ngủ sớm - dù chỉ quen qua mạng, dù chẳng biết mặt nhau.. Yêu thương nhiều lắm! Chúc cả thế giới ngủ ngon!
Tớ đã đọc hết những dòng nhật kí của cậu, và tớ cảm thấy thật bình yên. Đã có luc tớ cũng muốn, bản thân có thể viết ra những gì mình trải qua, có viết nhưng chẳng đến đâu, câu chuyện xảy ra thật nhiều, kỉ niệm nhiều, nỗi buồn cũng thật nhiều. Có lẽ tớ nhìn thấy một phần tớ qua những dòng chữ của cậu, nhưng cậu thì dịu dàng và nhẹ nhàng hơn nhiều. Tớ ảm đạm, bốc đồng, trầm lặng và cách biệt. Và dường như, tớ phải nói một lời thật lòng, những cảm xúc chân thực luôn là thứ giúp ta cầm bút, những nỗi đau luôn khiến ta nhớ mãi, thật lâu, thật sâu Cả một đời dài như thế, chưa thấy tương lai, nhưng quá khứ và hiện tại, đax đủ viết thành trăm câu chuyện, chỉ là, bản thân, đôi lúc không thể buông bỏ hết, sống một cuộc đời như ta mong muốn. Chỉ hi vọng sẽ không còn ai giống mình, chỉ hi vọng mọi thứ đều tốt đẹp, cũng hi vọng cuộc sống của cậu luôn khởi sắc, có người bên cậu, lâu nhất có thể. Hi vọng cậu sẽ luôn bình yên, vui vẻ và luôn tràn đầy hạnh phúc
@April M. A Không ngờ cậu còn dành thời gian đọc cả những dòng viết vu vơ không đầu không cuối, vô thưởng vô phạt này của mình nữa. Cảm ơn những lời chúc của cậu nhé. Mong rằng một ngày nào đó, cậu cũng có thể để lòng mình nhẹ nhàng nhất có thể. Mong rằng cậu cũng sẽ khoẻ mạnh, bình yên, hạnh phúc. Cuộc đời có thể còn dài nhưng biết đâu được sẽ còn ngắn lắm, trân trọng những phút giây mình đang có và sống vui vẻ, phải thật vui vẻ, cậu nhé!
Những dòng vu vơ, không đầu không cuối, nhưng nó vẫn giúp người viết ra được thoải mái hơn, và cũng giúp người đọc hiểu được người viết mà bạn :) Thực ra thì nhật ký offline chỉ giúp giải tỏa tâm trạng, còn nhật ký online sẽ thêm cả phần được sẻ chia nữa. Vu vơ nhưng nó là cuộc sống, nhật ký cũng là những câu chuyện. Mà nó thường có chút gì đó dễ tiếp cận hơn. Mình cũng vu vơ vài dòng vậy :) Dù diễn đàn tên là "Đêm buồn" nhưng cũng chúc bạn đi ngủ sớm, hihi, thực tình thì mình toàn dùng diễn đàn ban ngày, còn đêm mình không dùng nè, haha..
Tớ cũng hi vọng như vậy, nhưng có vẻ không dễ dàng cho lắm . Nước đến đất ngăn, tùy tiện thôi, tớ cũng không hi vọng vào điều gì nữa, cứ sống, chỉ thế thôi. Bình yên là tốt rồi
@nntc6761 ^^. Đúng rồi bạn, mình viết ra cũng chỉ để giải tỏa chút tâm trạng và chia sẻ một chút về những việc thường nhật hàng ngày thôi. Mình cũng đang cố mỗi ngày ngủ sớm một chút để đúng đúng với nhịp sinh học bình thường của một người, cũng để khoẻ mạnh và không phụ lời nhắc nhở của mọi người nữa. Cảm ơn lời chúc của cậu. Tối nay nhất định ngủ sớm ^^
@April M. A Phong cũng chỉ mong sống an yên và vui vẻ cùng những người mình yêu quý thôi. Cùng nhau cố gắng nhé ^^.
23: 41, 6/6/2020 Sáng nay về quê. Vậy là cuối tuần này lại được ở nhà rồi. Hôm nay Phong cũng quyết định đi ngủ sớm rồi nè. Thực ra thì ở nhà cũng dễ buồn ngủ và dễ ngủ hơn rất nhiều, chẳng hiểu sao nữa. Hôm nay trên diễn đàn cũng nói chuyện với vài người bạn mới khiến bản thân rất vui. Tuy xa lạ cũng chẳng biết mặt nhau nhưng họ lại không tiếc lời ủng hộ và động viên cô gái nhỏ này. Nếu ở đâu người với người cũng đối xử với nhau như vậy thì tốt quá nhỉ. Hôm nay vu vơ vậy thôi. Phong đi ngủ đây. VNO ngủ ngon nhé, hôm nay Phong không gác đêm nữa rồi! ^^
23: 11, 7/6/2020 Đợt này về được ở nhà thêm một ngày nữa, chiều nay mới nhận được thông báo. Vui quá! Người bạn hiểu mình hôm nay lại ủng hộ và nêu cảm nhận về truyện dài đầu tay đang "đắp chiếu, phủ bụi". Chợt nhận ra đã lâu không ngó ngàng gì tới nó nữa rồi. "Đứa con cưng" một thời giờ đang bị bỏ xó vì "mẹ nó" thiếu cảm hứng viết tiếp. Thương nó lắm nhưng biết sao giờ, vâcn đang nuôi dưỡng tâm hồn và cảm hứng chờ ngày tái xuất trở lại. Nay cũng viết nhật kí sớm hơn hôm qua chút, dự định viết xong nhật kí cũng sẽ đi ngủ luôn mà không "lang thang" trên diễn đàn nữa. Ở quê, đến giờ này mọi người đều tắt đèn đi ngủ hết rồi, xung quanh im ắng vô cùng. Có lẽ vì vậy nên mỗi lần về quê đều có thể ngủ sớm. Nghe nói ở làng dạo này có vài người chết trẻ. Trước kia thì cũng chẳng quan tâm đâu vì toàn người không quen biết. Giờ nghe thấy vậy cũng hơi suy nghĩ chút rồi trở nên trầm lặng: "Tương lai còn rộng, còn dài vậy mà.." Ừm.. Quyết định không suy nghĩ linh tinh nữa và đi ngủ. Tạm biệt VNO!