Nghĩa Vợ Tình Chồng Tác giả: Dana Lê Thể thơ: Bát ngôn * * * Năm mười tám tôi xa vòng tay mẹ Về bên mình ta nên nghĩa phu thê Sống trọn tình mặc kệ người cười chê Ăn cơm trắng ấy mà vui mình nhỉ? Rồi từng đêm mình kề bên thủ thỉ Ráng vài năm mình xin đất cất nhà Nuôi bầy heo rồi thêm mấy con gà Sinh thằng Tí ấm thêm ngôi nhà nhỏ. Bao khao khát ước mơ không từ bỏ Theo người ta mình đi biệt nơi xa Ngày rời đi con trẻ hát ngân nga Đêm ôm gối mình tôi trào nước mắt. Một ngày nắng nhận tin tôi đau thắt "Chị Bảy ơi anh Bảy tai nạn rồi." Đau trong tim nhưng trong dạ bồi hồi Đôi chân ấy mình mất đi còn một. Xem tất cả như giấc mơ đột ngột Trách nhiệm kia để tôi gánh thay mình Tôi chăm con rồi chăm cả cho mình Không uất ức vì có mình bên cạnh. Ta bên nhau mặc kệ đời bất hạnh Bốn đứa con vẫn khôn lớn từng ngày Con chăm cha để má yên cấy cày Ăn cơm trắng vẫn ngon hơn mình nhỉ? Bốn mươi năm tình sắt son chung thủy Cũng đến ngày mình dứt áo ra đi Cầm tay mình tôi mong ước điều chi? "Mình đi trước chờ tôi vài năm nữa." Lo các con ấm êm xây nhà cửa Lo cháu khờ học hành thêm vẻ vang Đông qua đi xuân đến hạ lại sang Vắng bóng mình đời tôi còn giá lạnh. Ngôi nhà lớn khang trang giờ cô quạnh Nấm mồ kia mình quên mất lời thề Đêm gặm nhấm chút tình trong sương lạnh Nhắm mắt thôi tưởng mình sẽ quay về. *** Đôi lời: Bài thơ là chút cảm xúc ngổn ngang khi tôi nhớ đến tình cảm của ba má mình. Sống cùng nhau mấy mươi năm cuộc đời có vui có buồn, có giận hờn có cãi vã, nhưng rất quý khi ba má vẫn nắm tay cùng nhau đi đến cuối con đường. Vốn muốn viết để ghi lên mộ ba nhưng rồi lại thôi vì sợ má đọc được sẽ khóc. Mọi người cùng chia sẻ tình cảm đáng quý này với Dana Lê nhé.
Đọc mà Sềnh chẳng bt nói sao, bố mẹ Sềnh không ở với nhau nữa cũng 10 năm r Mẹ Sềnh ở vậy, còn bố đi bước nữa :(Sềnh sống với bố, với dì và con gái của dì. Ai cx thương Sềnh nhưng Sềnh vẫn buồn, dì tốt với Sềnh nhưng Sềnh thấy vẫn xa cách. Ước j bố mẹ Sềnh được như bố mẹ chị Dana :(
Mỗi nhà mỗi cảnh, thôi thì mạnh mẽ lên em Bố mẹ không ở với nhau nữa là một thiệt thòi, nhưng bố mẹ vẫn luôn dành tình yêu thương cho Sềnh mà. Bố mẹ ở bên nhau không hạnh phúc mà vẫn tiếp tục sẽ càng thêm tổn thương cho tất cả thôi, hãy sống tích cực và tôn trọng quyết định mà bố mẹ em đã lựa chọn nha Sềnh.
Đọc xong Sầu lặng người mất một lúc. Cảm xúc lẫn lộn, vừa buồn cũng vừa vui. Buồn vì họ không thể thấy hình ảnh của nhau khi răng long đầu bạc, còn vui vì đó là một tình cảm đẹp, ở đó có một ngôi nhà hạnh phúc. Tình cảm của họ thật đáng trân trọng!
@Kẻ xa lạ nói đúng đó Sềnh, hãy sống lạc quan và yêu đời lên nào. Chị rất mừng vì dì cũng tốt và thương em. Tất nhiên cũng có đôi lúc bản thân cảm thấy tủi đúng không nè. Thử mở lòng mình và đón nhận yêu thương cô gái nhé.
Chị cảm ơn Sầu nè. Qua 60 tuổi cũng xem như cùng nhau đi hết cuộc đời. Chị chỉ mong mình cũng được như thế thôi.
Đọc mà muốn gớt nước mét :). Nói chứ thời ông bà cha mẹ mình, chính xác hơn là những người từng trải qua chiến tranh, chạy giặc, họ sống rất tình cảm, không chỉ tình nghĩa phu thê mà còn tình thân bằng quyến thuộc.. Có lẽ thời xưa quá khó khăn, người thấy đó rồi chết đó, cho nên người ta quý trọng tình nghĩa. Chứ cái thời bây giờ, láng giềng còn chơi không được chứ đừng nói chi đến tình chồng nghĩa vợ, hở cái là dắt nhau ra tòa xé hôn thú, hiếm có ai chịu thương chịu khổ được lắm. Cũng có đấy nhưng mà chắc một trăm cặp vợ chồng thì mới được một. ^^
Đúng rồi Mèo ơi, tình cảm ngày xưa đáng quý hén. Vợ chồng sống với nhau không vì tình yêu mà vì trách nhiệm và cái nghĩa mang trong lòng. Khi xác định cưới nhau rồi là phải cùng người đó sống đến chết, dù có gây gổ cãi cọ thì lúc ốm đau bệnh tật cũng vì tình nghĩa vợ chồng mà chăm sóc bao bọc lẫn nhau. Còn bây giờ.. Nghĩ mà buồn Mèo nhỉ.