Bài viết: 0 

20. Náo loạn Night Bar.
Mấy tên đàn ông thấy Ánh Vân ngó lơ mình thì hết sức tức giận. Tên cầm đầu liền túm cánh tay của cô muốn lôi cô đi. Hừ! Hắn ta đã cho cô gái này cơ hội ngoan ngoãn nghe lời mà cô ta dám chảnh choẹ. Đã vậy tối nay sau khi đại ca chơi xong hắn phải xin đại ca để mình thưởng thức, tha hồ chà đạp cô ta mới được.
Ai mà không biết đám bọn họ đi tới đâu, muốn cô gái nào, chỉ cần ngoắc tay một cái thì cô gái đó phải quỳ dưới chân họ mà phục vụ. Tất nhiên cũng có trường hợp chống đối, mấy cô gái đó sẽ lãnh một kết cục thê thảm. Vì vậy hôm nay hắn ta quyết tâm dạy dỗ cô gái chảnh choẹ này một bài học cho chừa.
Nhưng lại xui cho hắn cùng đại ca của hắn là muốn dạy dỗ người không nên đụng vào. Cánh tay chưa chạm tới tay Ánh Vân đã bị cô bẻ ngược đằng sau. Dùng tốc độ nhanh nhất đứng lên, xoay người vật tên này ngã xuống sàn làm hắn đau điếng người. Hành động của Ánh Vân thành công khơi dậy lòng tự tôn của mấy tên đàn ông trước mặt, đồng thời cũng thu hút ánh mắt của tất cả mọi người trong quán bar.
Mấy tên đàn ông đang định lao tới Ánh Vân thì bị Ken cùng Nam Kiến Văn xuất hiện kịp thời cản lại, đá văng bọn họ bay ra xa, đụng trúng mấy cái bàn làm đồ đạc thi nhau rơi xuống đất.
"Lâu rồi không luyện tập, em ngứa tay phải không, em gái?" Ken quay sang hỏi Ánh Vân.
Cô bĩu môi nhìn anh đáp: "Chẳng phải đây là cơ hội luyện tập tốt sao?"
Ken khinh thường nhìn em gái mình: "Mấy tên quèn này mà cũng đủ thỏa mãn sao? Em muốn thì cứ lên tiếng, anh xin ông nội cho em qua Trung Đông chơi vài ngày cùng mấy tên cao to đen hôi hay không?"
Nam Kiến Văn nghe vậy liếc Ken một cái sau đó nói: "Cậu có cần tôi cho cậu đi trước để cô ấy rút kinh nghiệm hay không hả?"
"Hừ có gái cái bỏ bạn!" Ken bực mình đáp.
"Gái mà anh nói là em gái anh đấy!" Ánh Vân sợ anh mình quên đành mở miệng nhắc nhở.
Tên đại ca kia thấy đàn em mình bị mất mặt như vậy liền tức giận đập bàn ra lệnh cho tất cả đàn em xông lên. Hắn càng nhìn Ánh Vân càng vừa mắt, vì vậy đêm nay bằng mọi giá hắn phải có cô cho bằng được.
Ken nhìn đám người đang chuẩn bị xông tới thì tay chân cũng bắt đầu ngứa, anh nhìn Ánh Vân và Nam Kiến Văn bên cạnh hỏi: "Thế nào, luyện gân cốt một chút chứ?"
Hai người bên cạnh nhếch môi cười gian tà, đồng thanh đáp: "Hỏi thừa!"
Thế là chỉ sau 5s hai nam một nữ đối chọi với một đám đàn ông mặt mày hung dữ tay cầm mã tấu náo loạn hết cả quán bar. Đám bạn đi chung đến giờ cả nam lẫn nữ cũng chỉ biết im lặng đứng một chỗ run rẩy. Ngay cả cái tên Hải Phong kia thường ngày hung dữ với đám bạn thì bây giờ cũng chỉ biết đứng im trợn mắt há mồm ngạc nhiên. Cậu ta không thể ngờ Ánh Vân hiền lành mà cậu ta biết ba năm qua lại khác như thế.
Từ đầu ai nhìn vào cũng cho rằng phần thắng thuộc về đám người hung tợn kia nhưng thật bất ngờ, sau 5 phút hỗn chiến thì mấy người đó đều nằm lăn ra đất, bộ dạng nhếch nhác. Ba người trẻ tuổi kia quần áo vẫn gọn gàng. Dường như người vừa tham gia đánh nhau vừa nãy không phải bọn họ.
Tên đại ca sớm đã bị Ken phóng cho một cây kim nhỏ tẩm thuốc nên bây giờ toàn thân ông ta cứng đơ chỉ có thể ngồi im không nhúc nhích. Sau khi 'luyện tập' xong thì Nam Kiến Văn thong dong bước đến bên cạnh Ánh Vân cúi xuống chỉnh những sợi tóc rối giúp cô rồi nhẹ nhàng hỏi: "Muốn xử lí thế nào?"
Ánh Vân không nhanh không chậm nhìn Ken rồi nhả ra một câu: "Cắt cái thứ mà hắn có thể chứng minh bản thân mình là đàn ông đi!" Sau đó đi theo Nam Kiến Văn ra ngoài.
Ken thầm cầu nguyện cho 'anh em' của ông già háo sắc đó. Vô tình nhìn thấy Hải Phong đang đứng gần đó run cầm cập, anh liền tốt bụng đi đến vỗ vai cậu ta an ủi: "Cậu nên cám ơn vì em gái tôi không coi trọng cậu, nếu không bây giờ cậu cũng không còn cái thứ chứng minh mình là đàn ông nữa rồi, chậc!"
Nói xong anh rút điện thoại gọi người tới xử lí. Anh thật không muốn tự tay mình xử lí cái thứ ấy đâu. Ông già đó phóng uế giao lưu khắp nơi như vậy ai biết được có bao nhiêu con vi khuẩn tụ hội ở đấy. Tiếp đó quay sang an ủi đám bạn có trái tim bé nhỏ kia vài câu, kêu bọn họ đã có thể bình an bước ra cửa được rồi, mau trở về nhà khóc lóc với bố mẹ đi thôi!
Ngay đêm ấy, chủ nhân của Night Bar được đổi chủ. Bang Rồng Xanh gì đó cũng bị sụp đổ. Nguyên nhân là đại ca bọn họ từ 'thẳng thành cong' nên lời nói của ông ta cũng không khiến người ta nể phục, run sợ như xưa nữa.
Mint
Ai mà không biết đám bọn họ đi tới đâu, muốn cô gái nào, chỉ cần ngoắc tay một cái thì cô gái đó phải quỳ dưới chân họ mà phục vụ. Tất nhiên cũng có trường hợp chống đối, mấy cô gái đó sẽ lãnh một kết cục thê thảm. Vì vậy hôm nay hắn ta quyết tâm dạy dỗ cô gái chảnh choẹ này một bài học cho chừa.
Nhưng lại xui cho hắn cùng đại ca của hắn là muốn dạy dỗ người không nên đụng vào. Cánh tay chưa chạm tới tay Ánh Vân đã bị cô bẻ ngược đằng sau. Dùng tốc độ nhanh nhất đứng lên, xoay người vật tên này ngã xuống sàn làm hắn đau điếng người. Hành động của Ánh Vân thành công khơi dậy lòng tự tôn của mấy tên đàn ông trước mặt, đồng thời cũng thu hút ánh mắt của tất cả mọi người trong quán bar.
Mấy tên đàn ông đang định lao tới Ánh Vân thì bị Ken cùng Nam Kiến Văn xuất hiện kịp thời cản lại, đá văng bọn họ bay ra xa, đụng trúng mấy cái bàn làm đồ đạc thi nhau rơi xuống đất.
"Lâu rồi không luyện tập, em ngứa tay phải không, em gái?" Ken quay sang hỏi Ánh Vân.
Cô bĩu môi nhìn anh đáp: "Chẳng phải đây là cơ hội luyện tập tốt sao?"
Ken khinh thường nhìn em gái mình: "Mấy tên quèn này mà cũng đủ thỏa mãn sao? Em muốn thì cứ lên tiếng, anh xin ông nội cho em qua Trung Đông chơi vài ngày cùng mấy tên cao to đen hôi hay không?"
Nam Kiến Văn nghe vậy liếc Ken một cái sau đó nói: "Cậu có cần tôi cho cậu đi trước để cô ấy rút kinh nghiệm hay không hả?"
"Hừ có gái cái bỏ bạn!" Ken bực mình đáp.
"Gái mà anh nói là em gái anh đấy!" Ánh Vân sợ anh mình quên đành mở miệng nhắc nhở.
Tên đại ca kia thấy đàn em mình bị mất mặt như vậy liền tức giận đập bàn ra lệnh cho tất cả đàn em xông lên. Hắn càng nhìn Ánh Vân càng vừa mắt, vì vậy đêm nay bằng mọi giá hắn phải có cô cho bằng được.
Ken nhìn đám người đang chuẩn bị xông tới thì tay chân cũng bắt đầu ngứa, anh nhìn Ánh Vân và Nam Kiến Văn bên cạnh hỏi: "Thế nào, luyện gân cốt một chút chứ?"
Hai người bên cạnh nhếch môi cười gian tà, đồng thanh đáp: "Hỏi thừa!"
Thế là chỉ sau 5s hai nam một nữ đối chọi với một đám đàn ông mặt mày hung dữ tay cầm mã tấu náo loạn hết cả quán bar. Đám bạn đi chung đến giờ cả nam lẫn nữ cũng chỉ biết im lặng đứng một chỗ run rẩy. Ngay cả cái tên Hải Phong kia thường ngày hung dữ với đám bạn thì bây giờ cũng chỉ biết đứng im trợn mắt há mồm ngạc nhiên. Cậu ta không thể ngờ Ánh Vân hiền lành mà cậu ta biết ba năm qua lại khác như thế.
Từ đầu ai nhìn vào cũng cho rằng phần thắng thuộc về đám người hung tợn kia nhưng thật bất ngờ, sau 5 phút hỗn chiến thì mấy người đó đều nằm lăn ra đất, bộ dạng nhếch nhác. Ba người trẻ tuổi kia quần áo vẫn gọn gàng. Dường như người vừa tham gia đánh nhau vừa nãy không phải bọn họ.
Tên đại ca sớm đã bị Ken phóng cho một cây kim nhỏ tẩm thuốc nên bây giờ toàn thân ông ta cứng đơ chỉ có thể ngồi im không nhúc nhích. Sau khi 'luyện tập' xong thì Nam Kiến Văn thong dong bước đến bên cạnh Ánh Vân cúi xuống chỉnh những sợi tóc rối giúp cô rồi nhẹ nhàng hỏi: "Muốn xử lí thế nào?"
Ánh Vân không nhanh không chậm nhìn Ken rồi nhả ra một câu: "Cắt cái thứ mà hắn có thể chứng minh bản thân mình là đàn ông đi!" Sau đó đi theo Nam Kiến Văn ra ngoài.
Ken thầm cầu nguyện cho 'anh em' của ông già háo sắc đó. Vô tình nhìn thấy Hải Phong đang đứng gần đó run cầm cập, anh liền tốt bụng đi đến vỗ vai cậu ta an ủi: "Cậu nên cám ơn vì em gái tôi không coi trọng cậu, nếu không bây giờ cậu cũng không còn cái thứ chứng minh mình là đàn ông nữa rồi, chậc!"
Nói xong anh rút điện thoại gọi người tới xử lí. Anh thật không muốn tự tay mình xử lí cái thứ ấy đâu. Ông già đó phóng uế giao lưu khắp nơi như vậy ai biết được có bao nhiêu con vi khuẩn tụ hội ở đấy. Tiếp đó quay sang an ủi đám bạn có trái tim bé nhỏ kia vài câu, kêu bọn họ đã có thể bình an bước ra cửa được rồi, mau trở về nhà khóc lóc với bố mẹ đi thôi!
Ngay đêm ấy, chủ nhân của Night Bar được đổi chủ. Bang Rồng Xanh gì đó cũng bị sụp đổ. Nguyên nhân là đại ca bọn họ từ 'thẳng thành cong' nên lời nói của ông ta cũng không khiến người ta nể phục, run sợ như xưa nữa.
Mint
Chỉnh sửa cuối: