Tập thơ: VẮN Tác giả: Lê Thu Nguyệt Thường Chào quý bạn hữu yêu mến thơ ca, LTNT xin được ra mắt tập thơ thứ ba: Vắn. Vắn, vắn tắt, hay là tiếng nói ngọng của vắng trong "xa vắng", đều đúng. Tự tôi theo cảm quan của riêng tôi, tôi nhận xét rằng cả "Vắn" lẫn "Lòng vòng và thẳng tắp" đều chưa đạt "cảnh giới" bay bổng mặn mòi như "Lời yêu giữa gối" (3 tập thơ đều của tôi), rất mong quý bạn cảm tình với Vắn sẽ ghé qua tập Lời yêu giữa gối. Hòm tin nhắn của tôi sẵn sàng đón nhận mọi góp ý, các bạn có thiện chí hợp tác trong viết lách, marketing, xuất bản, quản trị hội nhóm hay thu nạp thành viên vui lòng liên hệ tôi! Trân trọng!
XÓT * * * Lưng hè đặt xuống thềm hoa đỏ Con phố vơi đi một bóng hồng Nắng tràn dày đặc chiều hoang hoải Ve nằm thút thít với hư không.. * * * Biết chắc chiều đi, phố sẽ đông Tiếng xe ồn ã táp vào lòng Mồ hôi nhả xuống qua vai ướt Có góc rêu nào đang chớm đông. * * * Tháng Tư, 2024
HÉO * * * * * * Gió nồm lúc lắc cái mo cau Lắc cho ổ kiến rụng lên đầu Cho anh biết nỗi em thương nhớ Giần giật nóng ran tựa kiến bâu.. * * * Mưa nguồn dầm dập đánh cành na Đánh cho cành bưởi cũng la đà Cho anh biết nỗi em oan khuất Em nhớ anh, không nhớ.. người ta.. * * * Gió khô chà xát cái rừng thông Xát cho rau cỏ phải ra ngồng Cho hoa vàng rộ lung linh nắng Để biết đời em đã.. muộn chồng.. * * * Anh điềm nhiên khi em qua sông Cớ sao thích giữ sóng trong lòng Trườn qua hư ảnh trời vân vũ Ướt một đời thơ hết phập phồng.. * * * Sông xoa xuýt bóng tà dương mỏi Bút mực sao người.. chưa rã đông? * * * Tháng 4, 2024
ĐỌA * * * * * * Em vẽ đuôi mắt Thấp Và tô son môi Trầm Đem tình yêu hấp tấp Nén chặt đầy lặng câm.. * * * Anh Phàm nhân chấp chước Bỗng giác tha đôi lần, Rồi ngàn năm mưu chước Quấn dài theo phong trần. * * * Cho em làm ma quỷ Đày anh trong bể trầm Xây lũy thành Địa ngục Cơn đau này tùy tâm. * * * Ngậm bờ môi từ ân? * * * Tháng 2, 2024
HUYỄN * * * * * * Vì sao lại Chạm Tay, Một ngày Đông Ngơ ngáo? Mồ hôi thấm Nửa áo Quả tim tôi Ốm đau. Để mùa đông về sau Biến cả Thành Hư ảnh. * * * Tháng 2, 2024
BÃO * * * * * * Anh dạy em: Khi trời không biếc xanh Đừng trông đợi một hoàng hôn an ủi Mỗi mùa bão giông đem về một tuổi Hãy vòng tay lên dựng một mái lều. Nhưng anh mãi chẳng biết đâu, dấu yêu! Rằng em chính là công dân Sao Thổ Thôi kệ em lạc giữa đời hỷ nộ Hạnh phúc như tiêu muối rắc ao hồ. Những tháng ngày trơn nhớt khó vẽ tô Thơ là rác dính trên nền tan tác. Tháng 5, 2024
SẮC * * * Em Là hoa Thược dược Rạng rỡ nhưng không hương Em là hoa Thược dược Ngả mình, cúi khiêm nhường. Em là hoa thược dược Đầy bút lông vấn vương. Gọi em là Thược dược Trong đời hoa vô thường. Tháng 3, 2024
XA Trời xanh xao, sương rơi Đời hư ao, buông lơi Nhìn trên cao, mây trôi Về nơi nao xa xôi? Tháng 4, 2024
ANH * * * Anh mạnh hơn tất cả những gì Em có thể bắt nạt Nhưng anh tình nguyện thua Anh là cái hồ Bao la xanh bóng Em thả cho hòa tan những vụng về lóng ngóng Lúng túng tội tình Đố kị oán hờn Thù hằn Cay nghiệt Để chúng còn đó Nhưng Thật nhạt nhòa. * * * Tháng 5, 2024
CHÓNG VÁNH * * * Anh này đã xóa ảnh em chưa? Tháng Giêng bận áo mới đang vừa Tháng Ba áo chật là Xuân héo Phân hủy một đời hoa dưới mưa. * * * Trong phút chốc nào đó Hai chúng nó ưa nhau Mối lương duyên nhỏ thó Không thể thành thương đau. * * * Giao giữa tháng 3 và tháng 4, 2024