Tên truyện: Nói sao cũng được Tác giả: Sưu tầm Ngày trước, có một người rất thích uống rượu, có rượu là uống không biết chán, cho nên sinh ra nghiện nặng. Một lần, anh ta đến kinh thành làm ăn, tình cờ gặp người quen. Oái oăm là người quen này rất keo kiệt. Sau khi gặp người quen, anh nghiện rượu nêu ý kiến: - Lâu lắm rồi chúng ta mới gặp nhau, hiện giờ tôi đang thèm chén rượu. Chúng ta về nhà anh chơi, có chén rượu cho tôi giải sầu thì hay quá. Người quen nói: - Nhà tôi ở cách đây xa lắm, chẳng nỡ để anh vất vả vậy. Anh nghiện nói: - Không sao, xa lắm cũng chỉ hai ba mươi dặm chứ mấy. Người quen nói: - Nhà tôi chật chội không dám mời anh. Anh nghiện rượu nói: - Chẳng hề gì, chỉ cần rộng bằng cánh cửa mở là được. Người quen nói: - Tôi không chuẩn bị cốc chén uống rượu, nên không uống được. Anh nghiện rượu nói ngay: - Xem anh nói đến mức nào nào, bao năm chúng ta là tri kỷ, không có chén cũng chẳng sao, bê cả lọ tu cũng được.
Tên truyện: Top 3 truyện cười hay Tác giả: Sưu tầm Tự nhiên con mắt liếc qua Tự nhiên mình thấy người ta liếc mình Tự nhiên tim đập thình thình Tự nhiên con mắt của mình tím đen. * * * - Alo! Nam ở nhà không Em? - Không ạ! - Nhắn giùm có anh Tuấn tìm nha! - Dạ! - Mà em là gì của Nam thế, giọng dễ thương quá, iu rồi đấy nhá! - Dạ, em là má của nó ? * * * Hai vợ chồng cãi nhau: - Ông là cái đồ biết ăn mà không biết nấu. - Bà tưởg bà ngon lắm hả, tui còn đỡ hơn bà, cái đồ biết nấu mà không dám.. ăn * * *
Nổ Một anh lực sĩ tập tạ có thân hình vạm vỡ với những bắp thịt cuồn cuộn. Một hôm anh làm quen được một cô gái trẻ ở quán rượu, và cô gái đồng ý theo anh về nhà chơi. Khi hai người vô tới phòng ngủ, anh ta cởi áo ra rồi gồng bắp tay ra khoe: - Em thấy gì chưa, mỗi bên là 100kg thuốc nổ đó. Kế đến anh ta cởi quần ra khoe bắp đùi: - Em thấy gì chưa, mỗi cái đùi anh là 500 kg thuốc nổ đó Tiếp theo, anh ta cởi luôn quần xì-. Vừa ngó qua một cái, cô gái vội vàng xách bóp chạy đi. Anh ta ngạc nhiên hỏi: - Này, em đi đâu mà vội vàng thế? Cô gái vừa chạy ra tới cửa vừa trả lời: - Ối giời ơi, hai khối thuốc nổ cả nghìn ký lô mà cái ngòi ngắn thế kia mà không chạy thì chờ nó nổ tan xác à. Sưu tầm
Tên truyên: 10 qua mít Tác giả: Sưu tầm Lại nói về 3 anh em Lưu, Quan, Trương Phi.. Một hôm, 3 anh em Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi rủ nhau sang nước Ngô do thám tranh thủ làm tí gội đầu matxa.. nhưng vì 3 anh em kết nghĩa máu thịt nên thằng này tưởng thằng kia khao nên ruốt cuộc không thằng nào mang tiền.. Sau khi được bọn bảo kê khuyến mại thêm món răng môi lẫn lộn thì 3 anh em bị bắt trói giải lên Tôn Quyền.. Tôn Quyền: Láo, tội làm gián điệp có thể tha () nhưng đi gội đầu matxa không bo em út thì phải chém.. Dù sao cũng có chút quen biết nên Tao sẽ củ hành chúng mày trước khi chém.. 3 thằng làm cho tao 2 việc, làm được tao tha.. không làm được thì ngày này năm sau là ngày sinh à quên ngày giỗ chúng mày.. Việc đầu tiên mỗi thằng đi kiếm cho tao 10 quả bất kỳ về đây.. lắp mô tơ vào đít nhanh.. Ở nước Ngô kiếm hàng chat, hàng karaoke thì dễ chứ hàng hoa quả thì quá khó.. nhưng để sống nên 3 anh em phải cố.. Đến chiều tối, Lưu Bị kiếm được 10 quả cam, Quan Vũ kiếm được 10 quả nho còn Trương Phi thì vẫn thuê bao quý khách vừa gọi không liên lạc được.. Tôn Quyền: Good, bây giờ là việc thứ 2.. nhét tất cả chỗ quả các người kiếm được vào đít.. thằng nào kêu 1 câu giết. Thằng nào làm được tao tha.. Lưu Bị nghiến răng trợn mắt nhét được 1 quả, đến quả thứ 2 thì không chịu nổi nhiệt la lên cái OÁi.. Tôn Quyền: Nhốt nó vào ngục sáng mai xử bắn.. Lưu Bị mếu máo quay sang Quan Vũ nói: Thôi số anh nó black, die phải chịu.. với mấy quả nho rừng chắc mày sống thôi.. vĩnh biệt mày với thằng Phi.. nhớ báo thù cho tao.. Nhưng chỉ 1 lúc sau, Lưu Bị thấy Quan Vũ cũng bị nhốt vào ngục chờ chết cùng mình.. Lưu Bị: Chó chết thật, quả cam nó to, tao chết đã đành.. quả nho nhỏ thế mà mày cũng chết là sao? Quan Vũ: Má nó, 9 quả đầu tao làm ngon lành.. đến quả thứ 10 tao phì cười nên die. Lưu Bị: Sao tự nhiên mày cười hả thằng ngu? Quan Vũ: Mẹ kiếp, đúng lúc đó tao thấy thằng Phi tha về 10 quả mít..
Tên truyện: Bệnh viện tâm thần Tác giả: Sưu tầm Khi bệnh viện tâm thần bốc cháy, chính phủ huy động máy bay trực thăng đến đưa các bệnh nhân đến nơi an toàn. Trong chuyến bay, những người này không ngừng la hét đạp phá. Duy chỉ có một bệnh nhân nam im lặng và ngồi quan sát viên phi công. Quá bực mình vì nhóm người điên ấy, viên phi công quay sang người này và nói: - Tôi thấy anh có vẻ bình thường, anh có cách nào giúp tôi làm cho đám người phía sau im lặng một chút được không. Nếu được, tôi sẽ xin giám đốc bệnh viện cho anh xuất viện sớm. Viên phi công vừa dứt lời thì người đàn ông lập tức quay ra sau. Sau 5 phút, người ấy quay lên và quả nhiên không còn tiếng động gì phía sau. Quá ngạc nhiên, viên phi công hỏi: - Anh giỏi quá! Làm cách nào mà anh khiến cho đám người ấy ngoan ngoãn nghe lời vậy? - Có gì đâu, tôi vừa mở cửa cho tụi nó đi chơi hết rồi.
Tên truyện: Sự dụng Wi-fi Tác giả: Sưu tầm Mỹ đào xuống đất 500 mét, tìm được một cọng dây đồng. Mỹ vội kết luận "500 năm trước, nước Mỹ đã biết sử dụng cáp đồng". Đến phiên nước Nhật đào xuống 1000 mét, tìm được mảnh thủy tinh và cũng vội tuyên bố là "1000 năm trước nước Nhật đã biết sử dụng cáp quang". Và cuối cùng là Việt Nam, đào xuống 5000 mét. Kết quả, không thấy gì hết và kết luận một câu xanh rờn "5000 năm trước Việt Nam đã bit sử dụng Wi-fi"
Tên truyện: Điếc cả làng Tác giả: Sưu tầm Hai ông bà điếc sanh đặng một đứa con gái cũng điếc, rầu mình vô phước, phần mình già cả chẳng nói làm gì, còn con mình tật nguyền điếc lác biết gởi cho ai để gởi thân cho nó nhờ? Mà nghĩ lại mình cũng lớn ruộng nhiều trâu thế cũng có khi có rể. Vậy, thấy có một đứa con trai lịch sự cách xa vài làng, năng vô ra tới lui trong làng thì kêu nó mà gả, chẳng ngờ nó cũng điếc. Cưới hỏi xong xuôi, nó về ở với cha mẹ vợ, cha biểu đứa con gái nói nó ra coi cày bừa đám ruộng ở bên lề đường. Nó nghe liền vác cày ra cày. Có ông quan đi ngang qua đó, mà là quan kinh mới nhậm đứng lại hỏi thăm nó đường đi vô dinh quan phủ. Nó chẳng lành thì chớ, điếc nghe không rõ, tưởng ông quở nó cày sao cày bậy ruộng ông chăng; nên vọt miệng mắng: "Ruộng tôi tôi cày, sao ông nói ruộng của ông? Ông này ngang quá ghẹ đi cà!" Ông quan thấy nó dễ ngươi thì biểu quân rượt đánh nó. Nó đâm đầu chạy về nhà, vợ nó đang ngồi nấu cơm trong bếp, nó đạp cho 2 – 3 đạp chúi vào trong bếp: "Ruộng nào, ở đâu mà mày chỉ bậy cho tao cày làm người ta đánh tao cờ bơ cờ bất, cũng là tại mày lếu". Con vợ kia nói: "Dữ không? Đợi một phút chờ người ta nấu dọn cho mà ăn không được à, làm gì bất nhơn làm vậy?". Kế thấy mẹ nó đi chợ leng teng bưng rổ về; con gái ra méc, nói sao chồng độc dữ quá đạp nó làm vậy. Bả thấy bộ nó giận quáquọ thì ngờ nó nói sao mình đi chợ 5 tiền mà.. ăn bánh ăn hàng đi hết đó. May đâu ổng đi tát đìa quảy vịt về, bả liền chạy ra nói: "Tôi ăn bánh ăn hàng ở đâu mà con nó nói thêm nói thừa cho tôi!". Ông nghe không rõ, tưởng bả nói sao mình bắt cá cho ai, thì mới nói: "Nào tôi có bắt cá cho ai đâu, đặng con nào bỏ vịt con nấy đem về mà nói cho ai? Có chứng lão cày một đó. Bà ra hỏi lão mà coi!". Nắm tay bả dắt ra ngoài đồng lại hỏi lão cày: "Chớ lão thấy tôi bắt cá mà cho ai không?". Chẳng may lão cày cũng lảng tai, tưởng là nói lão có khuấy chơi lấy quần giấu đi chăng (thấy ông đóng khố thì hiểu làm vậy) cho nên mới nói: "Nào! Tôi sớm mai tới giờ cứ cày hoài tôi có qua chi bển mà biết quần ông để đâu mà giấu? Ông già khéo nghi bậy không!"
Tên truyện: Ưu thế Tác giả: Sưu tầm Diêm Vương gặp Ngọc Hoàng đề nghị tiến hành một trận đấu bóng đá giữa đội tuyển Thiên Đường và Địa Ngục. Ngọc Hoàng cười mát: - Làm sao đội của nhà ngươi có thể địch nổi đội của ta? Những ngôi sao sân cỏ lừng danh nhất thế giới sau khi qua đời đều được lên thiên đường. - Diêm Vương mỉm cười: Chẳng hề gì! Bởi lẽ có bao nhiêu trọng tài, âm phủ của chúng tôi đều nắm được cả.
Chọn một nghề Một tên trộm chuyên trộm cắp bị bắt, được công an giáo huấn: Sách có câu rằng: "Nhất nghệ tinh, nhất thân vinh". Ít ra anh phải học lấy một nghề để mưu sinh, rồi cứ trau dồi nghề ấy cho thành thạo thì sẽ có dịp tiến thân trong tương lai, chứ nếu cứ đi trộm cắp thế này thì suốt đời vẫn nghèo đói mà thôi. Tên trộm nói: Tôi đã học lấy một nghề và tập luyện đến mức siêu đẳng rồi đó chứ. Nhưng có thấy tiến thân và làm giàu được đâu. Công an hỏi: Nghề gì vậy? Mở ống khóa.
Điều cầu xin của người đã khuất Trong phòng xưng tội, một phụ nữ Mỹ ngồi trước vị linh mục: - Thưa cha, chồng con vừa qua đời đêm qua. Con có lỗi với anh ấy. - Chúa tha tội cho con! Hãy chuộc lại lỗi lầm bằng cách thực hiện mong ước cuối cùng của người đã khuất. Thế trước khi qua đời anh ta có cầu xin điều gì không? - Dạ, khó nói lắm! - Con cứ nói! Đó là những nguyện ước thiêng liêng. - Anh ta van vỉ con: "Em đừng bắn! Hãy cho anh một cơ hội cuối cùng!"