Bài hát: Từ Trên Cao Nhìn Xuống Trình bày: The Z Giới thiệu: Tận dụng thể loại Rap đầy sắc xảo văn thơ, để xây dựng nên một câu chuyện muốn kể, qua những thước phim tranh hình trắng đen; nhà SuZu Studio đã sáng tạo nên một câu chuyện đầy cảm xúc, kể về hành trình đau thương và sự sống sót trong đau khổ của một con người. Đây cũng là một nghệ thuật kết nối giữa cảm xúc và sự đồng cảm của người nghe qua giai điệu của âm nhạc. Khi cảm giác thật của người viết chứa đựng sự lạc lõng, căm phẫn, mất mát trong một thế giới khắc nghiệt. Đặc biệt hai chữ "Gia Đình" không còn là nơi mà con người ta muốn về. Và xã hội xoay vòng ta thật ghẻ lạnh. Lời bài hát: [Intro] Nhiều ngày rồi lang thang không về Bầu trời đỗ mưa cuốn lại kí ức cũ xưa, Nhớ những lần được ba đưa võng vào lúc ngủ trưa Dù trời bên ngoài có nắng cháy Bao nhiêu hôm, Mẹ cứ tìm em hoài những cũng chẳng thấy Từ khi sự tức giận trổi dậy [Verse 1] Vậy là em đâu con điều gì trăn trở Có thể là do những gì xảy ra ở nơi mà em đang ở? Bộ đồng phục từ ngày em đi không còn tinh khôi Màu trắng của trang vở đã ố vàng đi khi gia đình em.. Phải chịu cảnh tan vỡ Em cần một ai để che chở Khi tương lai vẫn còn dang dở Ẩn trong đôi mắt còn đang mở Em muốn mình xoá đi hết những lần lắm lem trong trí nhớ Nhưng sự ám ảnh sẽ không biến mất Khi em vẫn còn đang thở [Verse 2] Ánh đèn vàng, vừa chợt tắng, mặc đồng phục Mấy ngày rồi vẫn chưa chợp mắt Lê chân bước, đổ và gục Trên con phố em vừa đói Đời người nói khổ là nhục Vậy tại sao? Cơn ác mộng cứ theo từng chút Đâu là lúc, Để nhận ra được lời bao che khi người mà em tin được gọi là mẹ Ai mà dám làm như vậy ở trước mặt của một người đã khuất Đó là nhục nhã nhất! Nhưng con chim vỡ tổ tan đàn đâu còn chỗ trang hoàng Sang trang rồi tan hoang, Cô đơn lang thang, em mang hết đi nỗi nhớ về những năm tháng còn nằm cạnh bên ba với má Nay đổi thay với cả gia đình giờ phải ngủ chung với người lạ Nếu mà không có hắn thì tấm bi kịch của cuộc đời em chẳng xảy ra Những tháng ngày chịu hành hạ cuối cùng cũng chẳng là gì cả Khi những thằng trai học chung lớp cứ việc tìm em để nhục mạ 2 chữ "Gia đình" cứ níu em lại trong ngôi nhà chẳng tin được ai Rồi sau những gì đã diễn ra làm em cũng khó để diễn tả Khi nỗi tuyệt vọng là điểm cắt, giữa những hi vọng và ngày mai! [Verse 3] Những bước chân nặng trĩu và đầy những lầm than Mang theo bao nhiêu suy tư chơi vơi em phơi dưới trăng tàn Rồi những chuỗi ngày tội tệ sau hôm nay phải chấm dứt Để kết thúc, Một cuộc đời chứa đầy buồn đau và ấm ức Dòng chấm bút: "Tôi không còn cảm nhận nỗi đau của thể xác Mẹ ơi, chắc ba cũng đang vui khi mẹ bên kẻ khác Và còn ông, những gì ông đã làm thì không thể che giấu Quả báo sẽ đến sớm, mong trời cao hãy nghe thấu!" Lê đôi chân trên sân thượng chung cư Bỏ lại đằng sau là một bức tâm thư Từ trên cao nhìn xuống, em nhớ lại hết quá khứ Nhớ bức ảnh gia đình mình chụp năm 1984 Rồi ngày mai mấy thằng trai không còn chọc em nữa Rồi ngày mai không còn ai không tin lời em nữa Từ trên cao em nhìn xuống nơi dòng người qua lại Như đã kết thúc, một mảnh đời còn đầy... ...Dang dở...