TRƯỜNG XƯA Tác giả: Chơn Định * * * Tôi đã về đây bên trường xưa Bao năm xa cách mùa sang mùa Thầy cô bao tuổi bao lần đã Bao lớp học trò: Đón, tiễn đưa Những cây xà cừ đứng lặng im Lặng im bóng mát, lặng im bên Từng màu áo trắng bừng sân nắng Xanh rờn tuổi biếc câu chuyện thân Ngỡ đã phôi pha mà chẳng quên Một mối tình sâu không thành tên Viết lên trời thẳm ngời sao sáng Thổn thức xưa thành nỗi dịu êm Tôi đã về bên phấn bảng đen Nghe từng lời giảng hòa tiếng chim Trường tôi ngọt ngào như thơ ấu Như câu chuyện cổ buổi thần tiên Đây bóng Cổ Thành oai hùng soi Bên dòng Thạch Hãn chầm chậm trôi Trường tôi dịu dàng và trầm mặc Lặng lẽ nuôi bao lớp anh tài Cảm nhận: Trường xưa là nơi gắn bó với những kỷ niệm ngọt ngào của tuổi thơ. Mỗi buổi sáng, tiếng trống trường vang vọng, gọi chúng ta đến lớp học. Những dãy bàn ghế cũ kĩ, lớp học giản dị lại là nơi chứng kiến những phút giây học tập và vui chơi hồn nhiên. Tôi nhớ những buổi học cùng bạn bè, những giờ ra chơi chạy nhảy, cười đùa dưới bóng cây cổ thụ. Trường không chỉ là nơi tiếp thu tri thức, mà còn là nơi hình thành tình bạn, những ước mơ và hoài bão. Những người thầy, người cô luôn tận tâm, dìu dắt chúng tôi trên con đường học vấn. Họ không chỉ truyền đạt kiến thức mà còn truyền cảm hứng, cổ vũ chúng ta vươn tới những tầm cao mới. Thời gian trôi qua, những kỷ niệm về trường vẫn sống mãi trong tim tôi, là nguồn động lực để tôi không ngừng phấn đấu. Trường xưa, dù có xa vời, vẫn là một phần không thể thiếu trong cuộc đời tôi, là nơi lưu giữ bao dấu ấn đẹp của tuổi thanh xuân.