

Tác giả: Lục Tiểu Hồng
Trung Thu Năm Ấy
Đêm nay trăng sáng quá mẹ ơi,
Ánh nguyệt sáng rực cả muôn trời
Đời người ai cũng có một thời trẻ trâu
Đâu phải đó là điều xấu, nhưng con lại thấy nó thật ấp áp
Ngay cả khi không có chiếc đèn lồng
Trên tay chỉ vài miếng bánh nhỏ
Cũng đủ hạnh phúc cả năm rồi
Trung thu là ngày hội
Là những ngày trăng sáng
Là những món quà tuy nhỏ
Nhưng để lại hạnh phúc to
Mẹ ơi con hỏi mẹ, tại sao trăng sáng thế?
Mẹ mỉm cười nói với tôi:
Trăng sáng bởi vì đó là trăng rằm
Lúc đó tôi thầm nghĩ một điều
Giá như cuộc đời ai cũng vậy
Cả một đời trăng sáng có phải tốt hơn sao
Đôi khi chỉ thấy một vì sao
Nằm cách xa mọi cái
Thì cảm thấy nó lạ
Nhưng vẫn sáng cả một trời
Con người tưởng như vậy
Nhưng ở đời đâu biết được lòng người
Có người đa đoan lắm
Có người thì lại tốt bụng
Đôi khi những mệt mỏi con chỉ muốn vứt đi
Cho tan mọi phiền lòng để buông bỏ khó khăn
Ánh mắt và cách nhìn
Công việc và mọi thứ
Giá như con được về
Cái thời thơ bé tí
Không lo ăn lo nghĩ
Thì có phải tốt biết không?

Trung Thu Năm Ấy
Đêm nay trăng sáng quá mẹ ơi,
Ánh nguyệt sáng rực cả muôn trời
Đời người ai cũng có một thời trẻ trâu
Đâu phải đó là điều xấu, nhưng con lại thấy nó thật ấp áp
Ngay cả khi không có chiếc đèn lồng
Trên tay chỉ vài miếng bánh nhỏ
Cũng đủ hạnh phúc cả năm rồi
Trung thu là ngày hội
Là những ngày trăng sáng
Là những món quà tuy nhỏ
Nhưng để lại hạnh phúc to
Mẹ ơi con hỏi mẹ, tại sao trăng sáng thế?
Mẹ mỉm cười nói với tôi:
Trăng sáng bởi vì đó là trăng rằm
Lúc đó tôi thầm nghĩ một điều
Giá như cuộc đời ai cũng vậy
Cả một đời trăng sáng có phải tốt hơn sao
Đôi khi chỉ thấy một vì sao
Nằm cách xa mọi cái
Thì cảm thấy nó lạ
Nhưng vẫn sáng cả một trời
Con người tưởng như vậy
Nhưng ở đời đâu biết được lòng người
Có người đa đoan lắm
Có người thì lại tốt bụng
Đôi khi những mệt mỏi con chỉ muốn vứt đi
Cho tan mọi phiền lòng để buông bỏ khó khăn
Ánh mắt và cách nhìn
Công việc và mọi thứ
Giá như con được về
Cái thời thơ bé tí
Không lo ăn lo nghĩ
Thì có phải tốt biết không?