Trong số những bài thơ viết về mẹ, "Trắng trong" của Lâm Thị Mỹ Dạ là một thi phẩm "đi cùng năm tháng", được nhạc sỹ Phạm Tuyên phổ nhạc thành ca khúc Khúc hát ru người mẹ trẻ với giai điệu vô cùng sâu lắng, cảm xúc. Bài thơ là lời của mẹ thủ thỉ, tâm tình với con, qua đó ca ngợi tình mẫu tử thiêng liêng cao đẹp. Từ khi con vừa lọt lòng, mẹ đã dành cho con tất cả yêu thương. Mẹ nuôi con bằng dòng sữa ấm, mẹ gửi vào dòng sữa ấy điều mẹ mong mỏi về tương lai: Con hãy uống vào lòng mình những ngọt ngào, trắng trong từ dòng sữa mẹ, và lớn lên với suy nghĩ những điều tốt đẹp, thiện lương. Người mẹ không chỉ nuôi con "phần xác" mà còn nuôi con "phần hồn", bồi dưỡng cho con tâm hồn đẹp đẽ, hướng con đến lẽ sống cao đẹp, nhân văn. Bài thơ sử dụng biện pháp so sánh, điệp ngữ, hệ thống hình ảnh gần gũi giản dị mà hàm chứa những điều sâu xa.. Bài thơ: Trắng trong Tác giả: Lâm Thị Mỹ Dạ Đôi làn môi con Ngậm đầu vú mẹ Như cây lúa nhỏ Nghiêng về phù sa Như hương hoa thơm Nghiêng về ngọn gió Đôi làn môi con Ngậm đầu vú mẹ Như búp hoa huệ Ngậm tia nắng trời Sữa mẹ trắng trong Con ơi hãy uống Rồi mai khôn lớn Con ơi hãy nghĩ Những điều trắng trong. Nguồn: Văn chương một thời để nhớ, NXB Văn học, 2006 (Thể hiện: Phương Thảo)