Vào thời điểm dịch đang căn thẳng trên khắp cả nước, đâu đâu cũng thấy những tấm áo trắng phấp phới, đó là những chiến sĩ, những chiến sĩ ngày đêm thức trắng bảo vệ sự an toàn cho cả dân tộc ta. Có những người phải bỏ con thơ mẹ già, và cả gia đình thân yêu của mình để đứng lên góp sức cho xã hội, cho Việt Nam chúng ta những tin thần ấy đáng được cả ngợi và tôn vinh. Ở đây có một đoạn thơ của tác của Tuệ Lâm gửi những chiến sĩ áo trắng nơi xa xôi, vì đồng bào mà lam lũ. GỬI CÁC "CHIẾN SĨ ÁO TRẮNG" TUYẾN ĐẦU CHỐNG DỊCH Tác giả: Tuệ Lâm Thế giới không bình yên Đại dịch tràn lan, Thời bình thành thời chiến Thầy thuốc "mẹ hiền" thành "chiến sĩ" xung phong Xin nhắn gửi gia đình: Đừng thao thức chờ mong Đừng lo lắng, đừng mỏi mòn, phấp phỏng Cha mẹ yên lòng cho con lo cứu chữa Các bệnh nhân vừa đưa đến, đang chờ.. Con hãy ngủ cho ngoan, cho trọn giấc mơ Bố chỉ xa ít ngày thôi con ạ Mẹ sẽ mua quà cho con, con nhé Nhớ chăm sóc ông bà, đừng khóc nghe con! Có bao điều chưa thể vẹn tròn Dịch bệnh còn, chúng ta còn xa cách Ta sẽ biến yêu thương thành sức mạnh Thắng "giặc" của loài người – dịch Covid sài lang Cuộc chiến này còn đang rất cam go Tổ quốc đang cần các anh ra trận Mọi người cần bình yên Nên "mẹ hiền" "chiến sĩ" Còn vất vả đêm ngày vì Đất nước, Nhân dân.. Thật xúc động làm sao, vì vậy chúng ta hãy thực hiện đúng chỉ thị của nhà nước, chỉ nên ra đường khi thật sự cần thiết.