Huyền Ảo Tôi Là Tiểu Tiên Nữ? - Mèo A Mao Huỳnh Mai

Thảo luận trong 'Truyện Của Tôi' bắt đầu bởi Mèo A Mao Huỳnh Mai, 18 Tháng sáu 2024.

  1. Chương 60: Bất ngờ

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  2. Chương 61: Về nhà

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  3. Chương 62: Ra tay

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 2 Tháng chín 2024
  4. Chương 63: Cứ để con lo

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  5. Chương 64: Đêm khuya lẻn ra ngoài

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  6. Chương 65: Đêm khuya đột nhập

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  7. Chương 66: Tin vui

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  8. Chương 67: Mượn tiền

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  9. Chương 68: Chuẩn bị

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau khi gia đình ông Long đã đi, cha mẹ tôi lập tức đi chợ mua đồ, để chuẩn bị ngày mai đãi tiệc, còn tôi thì ở nhà dọn dẹp.

    Cha với mẹ đi mua sắm cả buổi trưa, lúc mua sắm xong thì trời đã gần chiều.

    Khoảng 6 giờ chiều, hàng xóm cũng đến nhà để phụ giúp cha mẹ tôi chuẩn bị đồ ăn cho ngày mai.

    Bận cả ngày, tối đến, tôi đang định chuẩn bị nghỉ ngơi sớm, vừa tính nằm xuống, thì cha tôi ở bên ngoài gọi lớn:

    - Tiền Tiền, mau ra đây xem, bạn của con đến rồi.

    - Hả?

    Tôi khá kỳ lạ.

    Bạn, bạn nào?

    Chẳng lẽ Hồ Bạch sao?

    Nhưng ngay khi tôi bước ra cửa, lại nhìn thấy hai chiếc ô tô sang trọng đang đậu trước cổng, người đầu tiên đập vào mắt tôi là ông Danh đang đứng ở phía trước xe.

    Hai chiếc ô tô kiểu dáng mới nhất, sang trọng quý phái, khiến láng giềng đều không khỏi trầm trồ:

    - Quao, hai chiếc xe đó mỗi chiếc ít nhất cũng phải hai ba tỷ à!

    - Đúng vậy, vậy là ai tới vậy ta?

    - Không biết.

    Nhìn thấy tôi, ông Danh vội vàng tiến lên:

    - Cô Tiền, xin lỗi đã đến trễ như vậy!

    Ồ, hóa ra là ông Danh đích thân đến đưa xe cho tôi.

    Tôi mỉm cười, lắc đầu:

    - Không sao, chú giúp con lái xe ra sân sau đi ạ!

    Ông Danh lập tức quay người nói với người đàn ông phía sau:

    - Cậu Phú, giúp cô Tiền lái xe ra sân sau.

    Một thanh niên đứng phía trước xe của tôi, gật đầu, rồi lái xe đi, một lúc sau, đi ra lái một chiếc còn lại của ông Danh vào.

    Cha tôi đi tới:

    - Tiền Tiền, đây là ai vậy con?

    Tôi lập tức giới thiệu:

    - Cha, đây là ông Danh, giám đốc cửa hàng xe ô tô trong huyện.

    Rồi quay sang ông Danh:

    - Đây là cha của con ạ!

    - Chào anh ạ, anh cứ gọi em là Danh được rồi!

    Ông Danh vội vàng cung kính bắt tay cha của tôi, trong miệng gọi anh xưng em rất nhiệt tình đến mức làm cha tôi cũng thấy ngại.

    - Nghe nói anh mở tiệc chúc mừng cô Tiền đây đậu đại học, nên em cũng đặc biệt đến đây để tham gia.

    Ông Danh lấy từ trong túi ra một phong bì dày màu đỏ, đưa cho cha tôi:

    - Chúc quà mọn, xin anh hãy nhận lấy.

    Cha tôi cũng không khách sáo:

    - Ha ha, được rồi, được rồi, Tiền Tiền, tiếp đãi khách cho tốt nghe con.

    Tôi hơi bất đắc dĩ, không ngờ ông Danh lại tới đây vì chuyện này, chứ không phải đơn giản là chỉ đưa xe đến nhà tôi, không khỏi nói:

    - Chú Danh à, sao chú biết nhà con đãi tiệc vậy?

    Ông Danh tươi cười:

    - Cô Tiền à, chúng ta cùng ở chung huyện mà, muốn biết có gì khó đâu chứ. Hơn nữa, hôm nay là tôi dẫn đầu tới đây, ngày mai cậu Thành cũng sẽ tới, còn có, chủ tịch ngày mai cũng sẽ đến.

    - Hả?

    Tôi kinh ngạc:

    - Anh Hồ Bạch cũng đến sao?

    Trong lòng tôi có chút giật mình.

    Mặc dù đêm qua Hồ Bạch đưa tôi về tận nhà còn giúp tôi dàn xếp chuyện đó không thấy một khe hở, nhưng mà việc anh ấy nói với cấp dưới là anh ấy sẽ đến đúng làm làm tôi sợ.

    Bình thường, anh ấy đi chung tôi, chỉ là thân phận Hồ Bạch, một người con trai bình thường, nhưng nếu anh ấy đã nói với ông Danh, thì tất nhiên ngày mai anh ấy sẽ lấy thân phận chủ tịch tập đoàn Giang Hồ đến, mà chủ tịch đến thì khỏi hỏi cũng biết hoành tráng thế nào.

    Hu hu.. ngôi nhà nhỏ của tôi làm sao tiếp nổi vị đại Boss như anh ấy chứ?

    - Không chỉ có chủ tịch.

    Tôi còn chưa kịp bình tĩnh lại thì lại nghe ông Danh mỉm cười nói tiếp:

    - Tôi nghe chủ tịch nói, ông Hoàng Tiến Đạt cũng sẽ đến. Ngoài ra, tất cả những giám đốc của Tập đoàn Giang Hồ từ thấp tới cao chỉ cần có mặt ở huyện TG này đều sẽ đến, nào là tiệm vàng bạc trang sức, tiệm ô tô, tiệm quần áo thời trang, chừng khoảng hai mươi mấy ba mươi người đấy.

    Tôi: "..."

    Còn gì nữa đâu mà khóc với sầu!

    Tôi thật sự cũng không biết nên nói cái gì.

    Nhưng mà tôi biết rất rõ những người ở trong huyện đó đến cũng không phải vì tôi, mà là vì Hồ Bạch.

    Tập đoàn Giang Hồ có chi nhánh rải rác khắp đất nước, thậm chí nước ngoài, từ thành thị, đến nông thôn đều có, cho nên ở huyện TG này đông người như vậy cũng là chuyện bình thường.

    Thấy người ta giàu mà tôi phát ham.

    Nói thật, trong tay tôi có hệ thống làm giàu, chứ chẳng có kiếp nào tôi có thể giàu được như vậy cả.

    Mới hưởng thụ sơ sơ thì chết mịa nó rồi.

    Tới kiếp này thì tu tiên, cũng chẳng biết tu tới đâu mới giàu được như anh ấy.

    - Ký chủ à, người có đầu óc thì dù chỉ là hai bàn tay trắng cũng sẽ làm nên sự nghiệp, kẻ ngu ngốc cho dù để cả núi vàng trước mặt cũng chẳng biết đó là vàng.

    Tôi: "..."

    Hệ thống này không lên tiếng thì thôi, một khi lên tiếng thì đâm tôi chảy máu đầm đìa.

    Tôi biết mình không có đầu óc kinh doanh tài ba như người ta rồi, được chứ?

    - Nhưng nhờ những người có đầu óc như ký chủ, hệ thống làm giàu tôi mới không thất nghiệp đấy!

    Nếu hệ thống này có thực thể, tôi sẽ lập tức cho nó đi thở ô xy.

    - Dạ, con hiểu rồi ạ!

    Tôi gật đầu với ông Danh.

    Ông ấy là khách nên tôi không chút do dự, nhờ cha đi đến khách sạn tốt nhất trong thị trấn để đặt phòng cho ông ấy và người đi theo ông ấy.

    Còn chuyện ngày mai, thì để ngày mai tính.

    Sau đó tôi lại nói với cha tôi, ngày mai sẽ có thêm khoảng bốn mươi mấy năm mươi người nữa đến.

    Cha tôi ngạc nhiên:

    - Sao con không nói sớm?

    Tôi cũng bất đắc dĩ:

    - Con cũng không ngờ đó cha!

    Nhưng ngược lại, cha mẹ tôi rất vui mừng.

    - Được rồi, đây là chuyện tốt mà, cha sẽ đi chuẩn bị ngay.

    Trong lúc vội vàng, mà trời cũng đã tối, cha tôi bèn gọi xe tải, trực tiếp lên huyện để mua đồ.

    Tôi và mẹ cùng với những người hàng xóm bắt đầu bận rộn, mãi đến khuya mới có thể thoải mái trở về phòng.

    Tôi cũng không ngủ mà vận chuyển chân khí, bắt đầu tu luyện.
     
  10. Chương 69: Đến rồi

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...