Chương 4: Gặp được một tiểu công đáng yêu
[BOOK]Sau khi hố được một số tiền lớn từ Thạch Kình Thiên, tâm trạng của Thẩm Hạ vô cùng tốt nên cùng Diệp Cẩm đi càn quét khu mua sắm.
"Diệp Tử này công nhận phê thật đấy. Hố được tiền của tên ngốc ấy thật luôn kìa. Nhờ công cậu cả đấy." Thẩm Hạ hưng phấn nói.
Diệp Cẩm nhấp nhấp môi. Hôm qua cô chỉ tiện mồm đề nghị một câu ai dè Hạ Hạ lại làm thật đã vậy còn thành công nữa chứ. Nhưng thế này cũng tốt, Hạ Hạ nếu không phải mất trí nhớ sẽ đau lòng như thế nào cô cũng không dám tưởng tượng. Bỏ ra mười tỷ cho một đứa con gái mới quen để bịt mồm bạn gái cũ. Đúng là trớ trêu thay. Nhưng Diệp Cẩm cô cũng không ngờ Thạch Kình Thiên cũng có ngày rơi vào lưới tình không dứt ra được. Chỉ tiếc..
Chả biết cô gái này lại đăm chiêu cái gì mà không thấy trả lời, Thẩm Hạ lắc lắc tay Diệp Cẩm.
Nhận thấy mình có chút thất thần, Diệp Cẩm lắc lắc đầu tỏ vẻ không sao.
"Hay mình đi ăn đi, tớ cảm thấy hơi đói rồi." Diệp Cẩm chữa cháy nói.
Thấy sắc trời không còn sớm Thẩm Hạ cũng gật gật đầu: "Vậy đến Nam Thiên ăn đi. Anh trai đại nhân mới cho mình một cái ghế lô ở hàng vip ở đấy."
Nhắc đến anh trai của Thẩm Hạ, Diệp Cẩm cũng không khỏi giật mình. Ai mà ngờ được người mà được cho là bạn gái cũ được bao nuôi của Thạch Kình Thiên lại là đại tiểu thư nhà họ Thẩm chứ. Phải biết Thẩm, Lạc, Diệp là tam đại đầu xỏ ở thu đô trong đó Lạc gia địa vị có vẻ thiên văn hơn chút còn yếu một chút là nhà họ Diệp. Còn nhà họ Thạch chỉ là gia tộc xếp sau mà thôi.
Phải biết nếu không phải đại tiểu thư nhà họ Lạc lấy nhị Thiếu gia nhà họ Thạch - cũng tức là cha mẹ của Thạch Kình Thiên thì nhà họ Thạch không biết còn lẹt đẹt ở tầng dưới đâu chứ gọi gì đến thế gia hàng đầu như ngày nay.
"Ai đây ta, không phải là Thạch thiếu phu nhân tương lai đây ư?" Một giọng cười mỉa mai rơi vào tai của Thẩm Hạ và Diệp Cẩm. Đây còn không phải là cái đứa tóc đuôi gà sáng nay sao. Đúng là âm hồn bất tán rồi.
"Đúng là đi đâu cũng gặp mấy con cẩu sủa loạn thế nhỉ. Hạ hạ cậu nói xem nếu bị cắn chúng ta có nên đi tiêm dại không?" Diệp Cẩm ngoáy ngoáy lỗ tai nói.
Cái miệng này đúng là độc mà. Mà còn không phải loại bình thường mà là xuất sắc luôn ấy chứ. Thẩm Hạ không khỏi cảm thán.
"Diệp Cẩm mày bảo ai là chó."
"Ồ tự nhận luôn rồi kìa" Diệp Cẩm nói, trên miệng còn không quên treo nụ cười thật mỉa mai.
"Mày.. Mà thôi chấp nhặt gì với tụi vô học chúng mày chứ. Tao đến để ăn cơm còn chúng mày đến làm gì, sẽ không phải đến xin đồ ăn thừa hay tìm việc chứ. Này muốn tìm đại gia bao nuôi thì đến chỗ khác mà tìm, ở đây không phải chỗ cho chúng mày câu dẫn đàn ông đâu." Cô bạn gằn giọng nên nói.
Thấy mọi người xung quanh đổ xô nhìn về phía này, mặt Thẩm Hạ không đen lại. Đây còn không phải là cố ý sao nói vậy để mọi người khinh thường sao. Đúng là một con nhỏ xấu xa mà.
"Thật xin lỗi bạn học này nhá đến Nam Thiên đương nhiên là để ăn cơm rồi. Còn câu nói vừa nãy xin trả lại cho cậu vậy. Cũng không nhìn kỹ mặc thành cái dạng gì, người ngoài nhìn thấy còn không chừng bảo là nhà nghèo không có tiền mua quần áo mà mặc đâu thành ra mới như vậy." Thẩm Hạ không khỏi lớn tiếng nói, tiện thể còn cầm tấm thẻ vip mới xin được ở chỗ Thẩm Lạc An ra khoe.
Thấy ánh mắt xung quanh nhìn mình, Tô Diệp không khỏi đỏ mặt. Bộ đồ này cô cũng thấy rõ thiếu vải nhưng cha cô bảo mặc đến Nam Thiên ăn cơm cùng anh họ đi bàn chuyện làm ăntiện thể thông đồng kiếm một phú nhị đại nào đó vậy là cuộc đời cô sẽ bước lên một tầm cao mới. Phải biết chi phí một bữa ở Nam Thiên nhẹ cũng phải hơn trăm triệu thậm chí vài trăm cũng là bình thường. Để được một bữa ăn bình thường ở đây bố cô đã phải mất trắng vài tháng lương đâu.
Nhìn cái thẻ vip trên tay Thẩm Hạ, Tô Diệp không khỏi nhăn mày. Chẳng lẽ là Thạch thiếu đưa nhưng nghĩ lại cũng không phải, đấy là thẻ hắc sắc cũng là cấp bậc cao nhất của Nam Thiên Thạch thiếu còn không có chứ đừng nói mang tặng người. Hừ chắc hẳn là lại thông đồng lão già nào đó mượn dùng đấy mà. Tô Diệp cảm thấy mình đã biết được chân tướng không khỏi nhìn lại với ánh mắt đầy khinh miệt.
Thấy Tô Diệp bước đi, Diệp Cẩm không khỏi nheo mắt lại. Đúng là mệt cô ta nghĩ ra được. Đại tiểu thư là họ Thẩm và nhị tiểu thư nhà họ Diệp nghèo. Đúng thân phận của Diệp Cẩm chính là nhị tiểu thư nhà họ Diệp. Đương nhiên hôm trước cô cũng đã thẳng thắn với Thẩm Hạ tất nhiên cũng như Thẩm Hạ không công bố thân phận cũng là để tránh cho phiền phức.
Còn phiền phức là gì thì nó đang tới đây. Vị hôn phu trên danh nghĩa của cô - tiểu thiếu gia nhà họ Lạc. "Sao tên đó lại có mặt ở đây cơ chứ?" Cô thầm nghĩ.
"Hạ Hạ này tớ có chút việc tớ đi trước nhé có gì hôm nao mình đi ăn sau, cậu cứ ăn đi mình đi đây." Diệp Cẩm vội vàng nói. Mặc dù có lỗi với Hạ Hạ nhưng cứ chạy là thượng sách chứ bị thằng nhóc kia quấn lên là phiền phức to.
Thấy cái người bên cạnh chạy đi nhanh như một cơn gió. Thẩm Hạ một trận vô ngữ.
Sau khi ăn cơm xong cũng đã gần tám giờ. Thậm Hạ không khỏi trầm tư. Từ khi đi vào thế giới này đến hôm nay cô mới lần đầu ăn cơm một mình. Mọi lần đều là Diệp Cẩm ăn cơm với cô giờ cậu ấy không ở đây khiến cô không khỏi trống vắng.
Nghĩ lại thì cũng lâu rồi cô không đi chơi một mình. Nhưng đi đâu đây. Đúng rồi đi quẩy, cô còn chưa từng thử cảm giác đi quẩy một mình đâu. Giờ thân phận cô có chút thiên văn, nên đi đâu đây. Đúng rồi đến bar gay, ở đó sẽ không có vấn đề gì cả cũng chẳng ai thèm quan tâm một đứa con gái ở đó. Đã vậy còn được thỏa thích ngắm mấy bé thụ tươi ngon nữa chứ.
Trước cửa bar gay Thiên Đường.
Đúng là một cái tên khí phách. Thẩm Hạ cảm thán. Thấy bảo đây là một trong số ít gay bar được cấp phép hoạt động, đã vậy còn rất tuân thủ quy định nhà nước, sẽ không có hiện tượng hút trích.
Bước vào quán Thẩm Hạ không khỏi bất ngờ. Thật xinh đẹp. Đúng vậy quán trông hết sức xinh đẹp khác xa với những gì mà cô tưởng tượng mọi người ngồi nói chuyện với nhau một cách bình thường, phục vụ cũng rất chu đáo. Nhìn không khác gì một quán cà phê chính hiệu.
Nhưng khi hỏi ra mới biết là đây là khu thư giãn còn khu vui chơi thì ở một chỗ khác. Hỏi đường đến khu vui chơi Thẩm Hạ mới thấy hết sức bình thường. Xem ra quán bar này cũng ra gì phết ấy.
Đến quầy gọi một chai rượu hoa quả, thấy phục vụ nhìn cô bằng một ánh mắt kỳ lạ rồi gọi người phụ trách đến kiểm tra giấy tờ. Cũng không trách họ đây vốn là bar gay một đứa con gái đến đã kỳ lạ lắm rồi lại còn gọi rượu hoa quả. Nhưng cũng không trách cô được cô vốn không uống được rượu mà rượu hoa quả nồng độ nhẹ còn tạm ổn.
Sau một hồi đi khắp nơi làm quen, Thẩm Hạ chỉ có thể thất vọng ra về. Người ở đây gần như có đôi có cặp hết rồi không thì cũng bị người ta để ý tới, một tên ngoại lai như cô bị đề phòng như trộm vậy. Nên Thẩm Hạ chỉ có thể yên lặng ngắm các bé thụ xinh tươi từ xa mà không xin được cách thức liên hệ của ai cả. Đúng là bi ai mà.
Riết rồi cô để ý đến một người đàn ông ngồi trong góc quán. Một người đàn ông khá trẻ nhưng trông có vẻ chững chạc, thân hình cao ráo mà cân đối với tỷ lệ hoàn mỹ. Đúng là một tiểu công đầy tiêu chuẩn. Nên bèn bén mảng đến làm quen.
"Xin chào tôi ngồi đây được không?" Thẩm Hạ có tỏ ra thân thiện hết mức có thể.
Nhìn người trước mặt mình, Lạc Tiếu Thiên không khỏi nhíu mày nhưng cũng không có ý ngăn cản. Anh vốn chỉ đến đây để chứng thực cái tin đồn mình là gay để khỏi bị cả nhà ép đi xem mắt. Vốn chỉ cần rộ ra tin bao nuôi một tiểu minh tinh là nam thì mọi chuyện sẽ xong ai dè tên Âu Dương Bắc đó cứ dứt khoát phải kéo anh đến đây cho bằng được rồi chạy đi tìm mấy tiểu thịt tươi mất tiêu. Nghĩ đến Lạc Tiếu Thiên bực tức không thôi.
Thấy người trước mắt không ngăn cản Thẩm Hạ vui vẻ ngồi xuống.
"Tên tôi là Thẩm Hạ rất vui được làm quen với anh." Thẩm hạ vui vẻ giới thiệu.
Thấy người trước mắt không để ý Thẩm Hạ cũng không thèm quan tâm cứ huyên thuyên ngồi nói một mình.
"Anh thấy người mặc áo trắng kia thế nào. Đẹp đúng không, bờ mông cong vểnh cả cái dáng nữa kìa. Ôi con tim tôi."
"Cả cái người tóc đỏ kia nữa đúng là đại mỹ nhân mà chỉ tiếc đã có chủ mất rồi."
"Cả người kia.. người kia nữa kìa."
Thấy cô gái trước mắt cứ liên tục bình phẩm vẻ đẹp của mấy người ở đây. Lạc Tiếu Thiên không biết nói gì cho phải. Ban đầu anh nghĩ đây là một người đến đây để câu mồi mặc dù địa điểm không đúng lắm nhưng nơi đây rõ là thiên đường của các quý ông. Phải biết rất nhiều người đến đây cả sở thích cả nam lẫn nữ như tên Âu Dương Bắc kia trong đó người có tiền đặc biệt không thiếu.
"Ầy anh nói xem nếu tôi đi chuyển giới rồi lại cua mấy bé kia thì thế nào. Liệu có thành công không, nhìn thôi mà đã muốn hôn luôn rồi đáng yêu quá đi mất." Thẩm Hạ hùng hồn nói.
Da mặt Lạc thiếu gia giật giật. Lần đầu tiên anh gặp cô gái phải gọi là thú vị như vậy.
Sở thích thật kỳ lạ. Đây là những gì Lạc Tiếu Thiên rút ra được.
"Mà sao tôi không thấy anh đi làm quen vậy. Đến gay bar mà uống rượu một mình à. Vậy chắc là thất tình đúng không? Nhưng cũng không đúng a đẹp trai vậy mà ai lỡ bở chứ. A tôi biết rồi nhá anh là trai tân chứ gì, vì không biết làm làm sao nên mới lủi thủi ngồi đây đúng không." Người nào đó đã xay tới lỗi không phân biệt được gì rồi.
Mặt Lạc Tiếu Thiên xoát phát đỏ bừng. Cô gái này sao có thể hỏi như vậy chứ.
"Ô, mặt đỏ kìa thật đáng yêu. Lại đây gia hôn một cái nào. Ngoan!" Nói rồi chụt một cái một nụ hôn được đặt lên má Lạc Tiếu Thiên.
Lần này thì đúng còn đỏ hơn trái cà chua.
Lạc Tiếu Thiên chạy chối chết không để ý đến người đằng sau nhìn anh một cách mờ mịt không hiểu gì.[/BOOK]