Tản Văn Tình Yêu Đơn Giản Là Sự Đồng Điệu

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Tam thập tam thiên, 23 Tháng sáu 2024.

  1. Tam thập tam thiên

    Bài viết:
    91
    Tác phẩm: Tình yêu đơn giản là sự đồng điệu.

    Thể loại: Tản văn

    Tác giả: Tam Thập Tam Thiên

    [​IMG]

    Tác phẩm dự thi nét bút tuổi xanh tuần thứ mười ba

    * * *​

    Tình yêu là gì? Có nhiều người nói đó là khi hai con tim rung động đến với nhau, có người nói khi đôi lứa cảm thấy thiếu vắng và muốn tìm một nửa kia của đời mình, còn đối với tôi tình yêu chỉ đơn giản là sự đồng điệu của hai tâm hồn.

    Tôi và em tình đầu mà cũng là tình cuối, khi chúng tôi quyết định đến với nhau trong điện đường của hôn nhân chỉ sau ba tháng tìm hiểu.

    Lần đầu khi gặp em trong một quán cơm chay nhỏ tôi cứ ngỡ như thấy một cô bé chưa hiểu sự đời với đôi mắt to giấu sau cặp kính cận, một mái tóc cắt ngắn, một bộ quần áo giản dị với áo thun và quần jean.

    Khi tôi và em ngồi cùng bàn tôi tò mò nhìn xem cô bé ngồi bên cạnh nhưng em chẳng thèm nhìn lại tôi chỉ ăn xong phần cơm rồi bỏ đi để tôi có chút tiếc nuối.

    Rồi như một duyên phận từ muôn kiếp trước hai chúng tôi gặp lại nhau trong một lần xem mắt của hai gia đình.

    Tôi và em đều cảm thấy khá sốc khi biết thân phận của nhau.

    Tôi một doanh nhân trẻ tuổi có trong tay một đế chế kinh doanh cho riêng mình, em một nhà đầu tư với danh hiệu cá mập sát thủ làm bao broker trên thị trường tài chính phải kinh sợ.

    Hai con người dù đã có gia tài đủ để làm bao người thèm muốn lại ăn mặc giản dị thậm chí có phần keo kiệt lại vào ăn ở một quán cơm chay nhỏ.

    Tôi tò mò đánh giá lại người con gái trước mắt rồi hỏi bằng giọng tò mò:

    "Em đã có nhiều tiền như vậy sao còn ăn cơm chay?"

    Em nhìn lại tôi rồi đáp như chưa có gì xảy ra:

    "Vì nó rẻ và tốt cho sức khỏe."

    Tôi cạn lời, có lẽ dân làm tài chính như chúng tôi chẳng khéo ăn khéo nói lắm.

    "Còn anh?"

    Tôi chẳng biết nói sao vì từ nhỏ đã không thích ăn mặn nên tự nhiên chỉ có thể ăn chay thôi. Tôi đáp lại với giọng cộc lốc:

    "Anh thich."

    Em phì cười trong đôi mắt giấu sau chiếc kính cận nhìn tôi như nhìn thấy được tri kỷ của chính mình.

    Ba tháng thời gian là khoản thời gian mà chúng tôi cảm thấy một niềm hạnh phúc thật sự như chính chúng tôi đã biết nhau từ rất lâu về trước vậy.

    Tôi chia sẻ cho em về các ý tưởng phát triển công ty theo mô hình net zero của mình còn em thì cho tôi xem các danh mục đầu tư từ các công ty lớn lâu năm uy tín đến các công ty nhỏ đầy triển vọng.

    Tôi và em còn chia sẻ cho nhau về các dự án xã hội của mình như xây trường, trồng rừng, làm đường.. đủ các dự án ý nghĩa mà chúng tôi muốn làm.

    Chúng tôi đến với nhau khiến mọi người trong giới tài chính nghĩ chúng tôi chỉ đang lợi dụng nhau, nhưng không chúng tôi chỉ đơn giản là hiểu nhau, đồng cảm và chia sẻ cho nhau mà thôi.

    Lãng mạn của một nhà văn là những áng văn chương làm rung động lòng người, lãng mạn của nhà thơ là những thiên thi bất hủ với thời gian, còn chúng tôi những doanh nhân ngày đêm sáng tạo tài sản cho xã hội thì lãng mạn là những con số biết nói, là thị trường tài chính đầy biến động, tạo ra giá trị cống hiến cho mọi người.

    Khi tôi hỏi em:

    "Em có buồn chán không khi ở bên anh?"

    Em nhìn tôi với ánh nhìn đầy yêu thương nói:

    "Anh là tri kỷ của em, bên anh làm em như luôn được là chính mình."

    Tình yêu của chúng tôi chỉ đơn giản là sự đồng điệu của hai tâm hồn, khi hai chú đại bàng gặp nhau, hai chí hướng và khát vọng mãnh liệt đến với nhau làm cho đời càng thêm đặc sắc.

    Rồi ngày đó cũng đến, ngày đôi trẻ chúng tôi tiến đến điện đường của hôn nhân bằng một lễ cưới đơn giản chỉ có hai bên gia đình.

    Nhiều người trong giới hay tin mà ngỡ ngàng. Đây là đám cưới của ông hoàng và bà hoàng giới kinh doanh đây sao?

    Mặc ai nghĩ thế nào chúng tôi cũng mặc kệ, đối với tôi và em thì những vật chất đó cũng chẳng còn quan trọng nữa khi cả hai đến với nhau như thể chúng tôi đã là của nhau.

    "Dù giàu sang hay nghèo khó, dù khỏe mạnh hay ốm đau con có bằng lòng ở bên vợ mình không rời không bỏ cho đến lúc lìa đời."

    "Con xin vâng."

    "Dù giàu sang hay nghèo khó, dù khỏe mạnh hay ốm đau con có bằng lòng ở bên chồng mình không rời không bỏ cho đến lúc lìa đời."

    "Con xin vâng."

    Trong giáo đường trang trọng giọng cha xứ vang lên một cách đầm ấm chúc phúc cho đôi trẻ; tôi và em đã đến bên nhau trước sự chứng kiến của cha xứ và đôi bên cha mẹ cùng lời chúc phúc đầy chân thành từ gia đình.

    Sau đám cưới tôi như sống trong mơ lúc nào cũng nở nụ cười ngây ngô làm em nhìn tôi mà bực mình hỏi:

    "Làm gì mà cười hoài vậy?"

    Tôi chẳng biết nói sao bèn tự bịa ra:

    "Anh cười vì anh cảm thấy may mắn hơn nhiều người khi lúc này anh có em còn ngoài kia còn nhiều mối tình đầu còn dang dở kìa."

    Em nhìn tôi với vẻ mặt đắc ý đó mà lắc đầu nói ra tiếng lòng mình.

    "Không phải tình đầu không đẹp mà quan trọng họ có biết quý trọng nó không. Hơn nữa ai cũng có những hoàn cảnh của riêng mình đâu ai giống ai."

    Nghe lời nói đó tôi bỗng như ngộ ra một điều rằng:

    "Trên đời này thứ đáng trân quý nhất là hiện tại, người đáng trân quý nhất là người ngay bên cạnh bạn."

    Tôi ôm chằm lấy em mặc cho sự vùng vẫy có lệ của em, tôi như vỡ hòa trong hạnh phúc ngay tại giây phút hiện tại cùng người đồng hành cùng tôi trong hiện tại này.

    - Hết -
     
    CaoSG, chiqudoll, LieuDuong6 người khác thích bài này.
  2. Đăng ký Binance
  3. CaoSG Sang năm một sắc trời vàng

    Bài viết:
    433
    Chào bạn, trước tiên xin chúc mừng bạn đã hoàn thành tuần thi 13-14, dù chưa đạt giải trong lần này, nhưng Ban tổ chức hy vọng sẽ tiếp tục theo dõi và đạt giải cao trong những tuần thi sau. Ngoài chấm điểm, Ban giám khảo còn có một vài nhận xét/góp ý về bài viết của bạn như sau:

    Giám khảo 1: Tôi thấy bài tản văn nội dung đơn giản quá bạn ạ. Chủ yếu là bạn kể thôi. Các tình tiết thì bạn tua đi rất nhanh. Như mới vô mấy đoạn đầu tôi thấy rất là ổn:

    Tình yêu là gì? Có nhiều người nói đó là khi hai con tim rung động đến với nhau, có người nói khi đôi lứa cảm thấy thiếu vắng và muốn tìm một nửa kia của đời mình, còn đối với tôi tình yêu chỉ đơn giản là sự đồng điệu của hai tâm hồn.

    Tôi và em tình đầu mà cũng là tình cuối, khi chúng tôi quyết định đến với nhau trong điện đường của hôn nhân chỉ sau ba tháng tìm hiểu.

    Lần đầu khi gặp em trong một quán cơm chay nhỏ tôi cứ ngỡ như thấy một cô bé chưa hiểu sự đời với đôi mắt to giấu sau cặp kính cận, một mái tóc cắt ngắn, một bộ quần áo giản dị với áo thun và quần jean.

    => Từ đây bắt đầu bạn kể nhanh chóng và vắn tắt, kiểu như bạn lược cho gọn vậy. Ví dụ:

    Khi tôi và em ngồi cùng bàn tôi tò mò nhìn xem cô bé ngồi bên cạnh nhưng em chẳng thèm nhìn lại tôi chỉ ăn xong phần cơm rồi bỏ đi để tôi có chút tiếc nuối.

    Rồi như một duyên phận từ muôn kiếp trước hai chúng tôi gặp lại nhau trong một lần xem mắt của hai gia đình.

    Tôi và em đều cảm thấy khá sốc khi biết thân phận của nhau.

    Tôi một doanh nhân trẻ tuổi có trong tay một đế chế kinh doanh cho riêng mình, em một nhà đầu tư với danh hiệu cá mập sát thủ làm bao broker trên thị trường tài chính phải kinh sợ.

    Hai con người dù đã có gia tài đủ để làm bao người thèm muốn lại ăn mặc giản dị thậm chí có phần keo kiệt lại vào ăn ở một quán cơm chay nhỏ.

    => Mấy cái khúc này bạn nên viết cho nó có tình cảm hơn chút, chứ đi nhanh diễn tiến quá nó không hay đó bạn.

    Các đoạn ở giữa:

    Chúng tôi đến với nhau khiến mọi người trong giới tài chính nghĩ chúng tôi chỉ đang lợi dụng nhau, nhưng không chúng tôi chỉ đơn giản là hiểu nhau, đồng cảm và chia sẻ cho nhau mà thôi.

    Lãng mạn của một nhà văn là những áng văn chương làm rung động lòng người, lãng mạn của nhà thơ là những thiên thi bất hủ với thời gian, còn chúng tôi những doanh nhân ngày đêm sáng tạo tài sản cho xã hội thì lãng mạn là những con số biết nói, là thị trường tài chính đầy biến động, tạo ra giá trị cống hiến cho mọi người.

    Khi tôi hỏi em:

    " "Em có buồn chán không khi ở bên anh?" "

    Em nhìn tôi với ánh nhìn đầy yêu thương nói:

    " "Anh là tri kỷ của em, bên anh làm em như luôn được là chính mình." "

    => Đây là phần nhân vật Tôi kể về việc cả hai đang bên nhau.

    Rồi tới khúc gần cuối, hôn lễ:

    Trong giáo đường trang trọng giọng cha xứ vang lên một cách đầm ấm chúc phúc cho đôi trẻ; tôi và em đã đến bên nhau trước sự chứng kiến của cha xứ và đôi bên cha mẹ cùng lời chúc phúc đầy chân thành từ gia đình..

    [..]

    Tôi ôm chằm lấy em mặc cho sự vùng vẫy có lệ của em, tôi như vỡ hòa trong hạnh phúc ngay tại giây phút hiện tại cùng người đồng hành cùng tôi trong hiện tại này.

    => Vậy là bạn đã kể lại một cách tóm gọn về mối tình đầu, cũng như tình yêu hiện tại.

    Điều cần để ý trong đây là gì?

    1. Bạn viết còn đơn điệu quá, chữ nghĩa khá giản dị. Câu từ không hấp dẫn. Nói chung nó chưa mượt mà.

    2. Bài viết kể quá nhiều, như tóm tắt truyện đấy bạn. Nó thiếu chiều sâu cũng như độ hấp dẫn cần thiết.

    3. Cách kể chuyện quá đơn giản, chưa lôi cuốn. Thực tế, bài tản văn này cá nhân tôi nghĩ nó cần thêm nhiều tình cảm vào. Đơn giản là bạn dùng từ ngữ gợi hình gợi cảm vào để tăng tính ướt lệ lên.

    Tôi ví dụ một đoạn trích trên mạng cho bạn xem nhé:

    Tôi trộm nhìn em đã nhiều lần, rộn ràng trong lòng mà phải cố lạnh tanh ngoài mặt. Có lẽ em được nhiều người thích lắm, tôi cứ dặn lòng thế, cố mà dừng nỗi tương tư. Nhưng tình cảm cứ như lá phải xanh và phượng hồng phải đỏ, rất tự nhiên mà tôi càng thích em.

    Có một ngày kia, tôi chợt tìm thấy lá thư ngày xưa ngần ngừ mãi không dám gửi. Một mảnh giấy nhỏ, một nỗi lòng lớn lao, tôi đã băn khoăn rất lâu mà ghi rất vội vào đó câu mời em đi dạo phố. Với em, đó sẽ là lá thư cả đời này em không được nhận, nhưng đối với một kẻ si tình mới mười tám tuổi đầu, tôi cứ giữ chặt mảnh vụng về ấy như giữ cả tháng năm nhung nhớ.

    Ngày ấy, mình bên nhau như cánh phượng rực màu trên nhành lá, nhiệt huyết, nổi bật, nhưng vẫn rất lặng yên vi vút cành cao. Mình chung một lớp, chung một bàn, chung một ước mơ vào ngôi trường nọ, chỉ khác tôi chọn một ngành an toàn trong tầm với, còn em lại thách thức chính bản thân mình.

    => Thì ví dụ là vậy, cốt ý muốn bạn trao dồi thêm nhiều vốn từ để viết câu văn hay hơn bạn nha. Chúc bạn mau tiến bộ^^

    Giám khảo 2: Thiếu chữ theo quy định số từ tổi thiểu. Câu chuyện tình của cặp đôi này ngọt ngào, đọc xong ngưỡng mộ họ lắm luôn. Có một điểm khiến trải nghiệm đọc bài viết này giảm thiểu đi đáng kể chính là cách bạn vận dụng cả hai khuynh hướng ngôn tình và đời thường trong cùng một truyện ngắn. Văn phong kiểu ngôn tình và văn phong kiểu tình cảm đời thường mang đến trải nghiệm đọc khác biệt. Truyện của bạn viết thì tình tiết đời thường có mà ngôn tình cũng có. Nhưng vấn đề là đây chỉ là truyện ngắn, bạn chuyển giọng văn một cái là độc giả nhận thấy ngay tình tiết gắn kết câu chuyện thiếu sự hài hòa, đọc có cảm giác hơi gượng gạo. Tôi cho rằng truyện này sẽ thú vị hơn nhiều nếu hướng đi của câu chuyện chỉ chọn một trong hai hoặc đời thường thực tế hoặc ngôn tình mộng ảo.

    Giám khảo 3: cách trình bày lần này của bạn đã đẹp hơn, dễ nhìn, nhưng câu của bạn vẫn còn quá dài, đọc không biết chỗ nào nên ngưng. Ví dụ:" Khi tôi và em ngồi cùng bàn tôi tò mò nhìn xem cô bé ngồi bên cạnh nhưng em chẳng thèm nhìn lại tôi chỉ ăn xong phần cơm rồi bỏ đi để tôi có chút tiếc nuối. "Trong câu này bạn có thể đặt thêm hai dấu" phẩy "vừa đẹp vừa để độc giả nghỉ hơi:" Khi tôi và em ngồi cùng bàn, tôi tò mò nhìn xem cô bé ngồi bên cạnh nhưng em chẳng thèm nhìn lại tôi, chỉ ăn xong phần cơm rồi bỏ đi để tôi có chút tiếc nuối."Như thế này. Về nội dung, câu chuyện rất bình lặng, phù hợp với độc giả thích sự bình yên, phẳng lặng, kết có hậu.
     
    Tam thập tam thiênDana Lê thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...