- Xu
- 766,804,694


Trên dòng Hương Giang
Em buông mái chèo
Trời trong veo
Nước trong veo
Em buông mái chèo
Trên dòng Hương Giang
Trăng lên trăng đứng trăng tàn
Đời em ôm chiếc thuyền nan xuôi dòng
Thuyền em rách nát
Mà em chưa chồng
Em đi với chiếc thuyền không
Khi mô vô bến rời dòng dâm ô?
Trời ôi, em biết khi mô
Thân em hết nhục giày vò năm canh
Tình ôi gian dối là tình
Thuyền em rách nát còn lành được không?
Rằng không, cô gái trên sông
Ngày mai cô sẽ từ trong ra ngoài
Thơm như hương nhụy hoa lài
Trong như nước suối ban mai giữa rừng
Ngày mai gió mới ngàn phương
Sẽ đưa cô tới một vườn đầy xuân
Ngày mai trong nắng trắng ngần
Cô thôi sống kiếp đày thân giang hồ
Ngày mai bao lớp đời dơ
Sẽ tan như đám mây mờ đêm nay
Cô ơi tháng rộng ngày dài
Mỏ lòng ra đón ngày mai huy hoàng
Trên dòng Hương Giang..
Tháng 8-1938
Bài thơ Tiếng Hát Sông Hương là một tác phẩm vang danh của nhà thơ Tố Hữu. Thơ ông mang phong cách trữ tình và chính trị sâu sắc, niềm vui không nhỏ bé tầm thường mà là niềm vui lớn, sôi nổi, hân hoan, rực rỡ, tươi sáng nhất là những vần thơ chiến thắng. Bài thơ chính là nỗi niềm, khát vọng của nhà thơ về một tương lai êm đềm và bình yên dành cho cô gái trên dòng sông Hương.
Bài thơ là lời ca vừa chan chứa nỗi buồn vừa bừng lên ánh sáng hy vọng. Hình ảnh cô gái chèo thuyền trên dòng Hương Giang gợi ra số phận nhỏ bé, rách nát, chịu nhiều tủi nhục của người con gái nơi dòng sông từng in dấu bao phận đời. Con thuyền nan rách nát là biểu tượng cho kiếp người mong manh, còn dòng sông dâm ô gợi xã hội bất công, xô đẩy người phụ nữ vào chốn nhơ nhớp. Trong nỗi đau ấy, cô gái khao khát thoát khỏi kiếp sống ô nhục, nhưng cũng đầy dằn vặt khi tự hỏi liệu "thuyền rách nát còn lành được không?". Tuy nhiên, bài thơ không khép lại bằng bóng tối mà mở ra niềm tin vào một ngày mai đổi thay: cô gái sẽ vươn tới bến bờ trong sạch, tinh khôi như "nhụy hoa lài" và "suối ban mai", nơi bao lớp đời dơ sẽ tan biến, để đón một ngày mới huy hoàng. Qua đó, tác phẩm vừa là tiếng thương cảm sâu xa cho thân phận con người, vừa gửi gắm khát vọng sống, niềm tin mãnh liệt vào sự giải thoát và tương lai tươi sáng.
Xem thêm:
Phân tích bài thơ: Tiếng hát Sông Hương
Em buông mái chèo
Trời trong veo
Nước trong veo
Em buông mái chèo
Trên dòng Hương Giang
Trăng lên trăng đứng trăng tàn
Đời em ôm chiếc thuyền nan xuôi dòng
Thuyền em rách nát
Mà em chưa chồng
Em đi với chiếc thuyền không
Khi mô vô bến rời dòng dâm ô?
Trời ôi, em biết khi mô
Thân em hết nhục giày vò năm canh
Tình ôi gian dối là tình
Thuyền em rách nát còn lành được không?
Rằng không, cô gái trên sông
Ngày mai cô sẽ từ trong ra ngoài
Thơm như hương nhụy hoa lài
Trong như nước suối ban mai giữa rừng
Ngày mai gió mới ngàn phương
Sẽ đưa cô tới một vườn đầy xuân
Ngày mai trong nắng trắng ngần
Cô thôi sống kiếp đày thân giang hồ
Ngày mai bao lớp đời dơ
Sẽ tan như đám mây mờ đêm nay
Cô ơi tháng rộng ngày dài
Mỏ lòng ra đón ngày mai huy hoàng
Trên dòng Hương Giang..
Tháng 8-1938

Ý nghĩa bài thơ Tiếng hát sông Hương
Bài thơ Tiếng Hát Sông Hương là một tác phẩm vang danh của nhà thơ Tố Hữu. Thơ ông mang phong cách trữ tình và chính trị sâu sắc, niềm vui không nhỏ bé tầm thường mà là niềm vui lớn, sôi nổi, hân hoan, rực rỡ, tươi sáng nhất là những vần thơ chiến thắng. Bài thơ chính là nỗi niềm, khát vọng của nhà thơ về một tương lai êm đềm và bình yên dành cho cô gái trên dòng sông Hương.
Bài thơ là lời ca vừa chan chứa nỗi buồn vừa bừng lên ánh sáng hy vọng. Hình ảnh cô gái chèo thuyền trên dòng Hương Giang gợi ra số phận nhỏ bé, rách nát, chịu nhiều tủi nhục của người con gái nơi dòng sông từng in dấu bao phận đời. Con thuyền nan rách nát là biểu tượng cho kiếp người mong manh, còn dòng sông dâm ô gợi xã hội bất công, xô đẩy người phụ nữ vào chốn nhơ nhớp. Trong nỗi đau ấy, cô gái khao khát thoát khỏi kiếp sống ô nhục, nhưng cũng đầy dằn vặt khi tự hỏi liệu "thuyền rách nát còn lành được không?". Tuy nhiên, bài thơ không khép lại bằng bóng tối mà mở ra niềm tin vào một ngày mai đổi thay: cô gái sẽ vươn tới bến bờ trong sạch, tinh khôi như "nhụy hoa lài" và "suối ban mai", nơi bao lớp đời dơ sẽ tan biến, để đón một ngày mới huy hoàng. Qua đó, tác phẩm vừa là tiếng thương cảm sâu xa cho thân phận con người, vừa gửi gắm khát vọng sống, niềm tin mãnh liệt vào sự giải thoát và tương lai tươi sáng.
Xem thêm:
Phân tích bài thơ: Tiếng hát Sông Hương
Chỉnh sửa cuối: