Tiên Hiệp Thương Hải Nguyệt Châu - Nghiên Di

Thảo luận trong 'Truyện Của Tôi' bắt đầu bởi Nghiên Di, 3 Tháng mười 2023.

  1. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    MTrang1102, Dana Lê, Vava181014 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 14 Tháng tư 2025
  2. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    MTrang1102, Dana Lê, Vava181013 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 14 Tháng tư 2025
  3. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    MTrang1102, Dana Lê, Vava181012 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 14 Tháng tư 2025
  4. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    MTrang1102, Dana Lê, Vava181011 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 14 Tháng tư 2025
  5. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng tư 2025
  6. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chỉnh sửa cuối: 5 Tháng năm 2025
  7. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chỉnh sửa cuối: 19 Tháng năm 2025
  8. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chỉnh sửa cuối: 26 Tháng năm 2025
  9. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chỉnh sửa cuối: 2 Tháng sáu 2025
  10. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chương 89: Khiển Thần Đài

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bên trong Thượng Thần Các không nhiễm một hạt bụi, gió thổi qua không chút dấu vết, yên lặng đến mức một tiếng chim hót cũng không có. Tình cảnh đè nén như vậy quả thực làm lòng người khó chịu, nhưng cho dù Thanh Đế có đến cũng chỉ có thể khen ngợi hết lời, tuyệt đối không thể tìm ra một điểm xấu nào.

    Cố Tần Tần huých vai A Triết, hỏi chuyện tu bổ thần cốt. A Triết không nhịn được, liền nói với cô.

    "Ngươi thật vô lý, có ai trong Thượng Thần Các không muốn tu sửa thần cốt? Tu sửa và trời sinh không giống nhau, sinh ra không có chính là không có, ngươi tổn hại chính là tổn hại, nào có nhiều cơ sửa chữa như vậy?"

    Vừa nói ra những lời này, Cố Tần Tần cảm thấy đời người mê mang, nhưng cách duy nhất để tu sửa thần cốt chỉ có Thượng Thần Các có thể làm được. Cô lại không thể rời đi tay không. Một tuần trôi qua mà không có tiến triển gì, sự nhiệt tình của cô đối với công công việc cũng giảm dần.

    Thời gian trôi qua, thấy cô luôn chán nản, mọi người đều biết tâm sự của cô.

    Một ngày, Khuông Nhiên quả thực không đành lòng, len lén nói với cô:

    "Ta biết có một thứ có thể chữa lành thần cốt, nhưng.. còn phải xem ngươi có nguyện hay không."

    Cố Tần Tần nhìn cô gái ngày thường có chút rụt rè trước mặt. Mặc dù không có nhiều hy vọng nhưng vẫn chân thành hỏi cô.

    Thấy chung quanh không có người, Khuông Nhiên tới gần Cố Tần Tần nói: "Ta nghe Phi Trùng nói, Các chủ rất thích ngọc thượng hạng. Hơn nữa Các chủ và Thượng thần có quan hệ rất tốt. Nếu ngươi có thể được hắn xem trọng, thần lực Thượng Thần cao thâm, ngươi nhất định sẽ nhanh chóng được tu bổ."

    Cố Tần Tần nghe vậy gật đầu một cái.

    Sáng sớm hôm sau, khi xung quanh không có ai, cô thừa dịp không người chú ý, lặng lẽ đi theo A Triết, đợi sau khi A Triết ra khỏi phòng Các chủ, cô chạm vào đồ vật trong ngực, nhẹ nhàng mở gõ cửa phòng Các chủ.

    Một bàn tay gầy gò, khô héo vươn ra từ tấm màn nặng nề.

    "Nước."

    Cố Tần Tần vội vàng đưa tách trà trên bàn tới.

    Các chủ nhìn thấy bàn tay đưa chén trà không phải là đồng tử, hoảng hốt: "Ngươi là ai? A Triết ở đâu?"

    Cố Tần Tần quỳ trên mặt đất nói: "Tại hạ là Triều Văn, có được một bảo vật, muốn dâng cho Các chủ!"

    Người bên trong động ngón tay, rèm vải hơi hé ra, Cố Tần Tần không dám ngẩng đầu nhìn, chỉ nghe người bên trong cười lạnh hỏi: "Thì ra là ngươi, ngươi có thể có thứ gì tốt?"

    Biết mình? Lúc đầu Cố Tần Tần sửng sốt một chút, sau đó nghĩ rằng Triêu Văn chắc chắn cũng đã ở trong Thượng Thần Các rất lâu, người mà hắn biết hẳn là Triêu Văn. Sau đó lấy từ trong ngực ra hai khối ngọc bích, cả hai đều được làm từ ngọc sơn tốt nhất, đặt ngay ngắn xuống đất.

    Người nọ chỉ liếc mắt một cái rồi nói: "Thứ này làm đá lót đường cho ta cũng được. Ngươi muốn gì?"

    Cố Tần Tần giật mình, nhưng cô chưa bao giờ là người quanh co, liền nói: "Thứ nhất, ta hy vọng thân thể Các chủ sẽ luôn khỏe mạnh. Thứ hai, ta hy vọng Các chủ có thể giúp ta mau chóng sửa chữa thần cốt, để sau này có thể hầu hạ Các chủ thật tốt."

    Lại cười lạnh một tiếng, người nọ bước đến trước mặt Cố Tần Tần, lúc này Cố Tần Tần mới nhận ra người này đã bị què!

    "Khỏe mạnh thì không cần, chẳng qua người dùng hai khối đá vụn đổi lấy thần cốt, không khỏi quá bèo đi."

    Cố Tần Tần nuốt nước miếng, cười nói: "Đương nhiên không phải, đây chỉ là dùng để lót chân mà thôi. Thứ ta muốn đưa cho ngài chính là cái này."

    Vừa nói, cô vừa lấy từ trong ngực ra một hạt châu lớn phát sáng. Hạt châu này chính là món quà ngày hôm đó Thanh Hi tặng cô làm quà sinh nhật - long châu!

    Trong lòng không ngừng nói xin lỗi, nhưng Cố Tần Tần nghĩ con người phải dũng cảm khi đối mặt với khó khăn, chỉ cần cô sửa chữa được thần cốt, lấy lại tu vi của mình, nhất định có thể lấy lại long châu, đến lúc đó trả lại cho Thanh Hi cũng được!

    Không ngờ đối phương vừa nhìn thấy long châu liền sửng sốt, ngay sau đó chưa kịp nói câu thứ hai, người nọ đã vung tay áo lên, viên ngọc rồng lập tức rơi vào bàn tay khô khốc của người nọ, nói:

    "Ta nhận."

    Trong lòng Cố Tần Tần vui vẻ, đang định hỏi chuyện thần cốt, ngẩng đầu liền nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc.

    Khuôn mặt này, dù trên trời hay dưới đất, cô vĩnh viễn đều không thể nào quên được.

    Hắn rất xấu xí, khuôn mặt thon gọn, chiếc cằm vẹo, chỉ là bộ râu dài hơn ở phàm trần, hai hàng lông mày cau lại, xương gò má cao, mắt trắng nhìn nhiều mà đen thì ít. Nếp nhăn chất một chỗ, cái miệng cong vẹo dường như chứa đầy nước bọt!

    "Lô.. Lô lão gia." Giọng cô run rẩy, ngã ngồi xuống đất.

    Lô Chương cười gian xảo, nắm long châu trong tay, nhìn đánh giá, cười nói: "Không ngờ Diệp cô nương còn nhớ tại hạ!"

    Cố Tần Tần cau mày nhìn hắn, cô biết hôm nay đừng nói là thần cốt, ngay cả long châu cũng phải vứt bỏ! Với thần lực yếu ớt của cô bây giờ, cô thậm chí có thể chết trong tay lão già này!

    Lòng bàn tay cô đổ mồ hôi, siết chặt tay áo, quả nhiên nghe thấy Lô Chương hét to một tiếng người đâu, liền ăn nói bừa nãi:

    "Nha đầu này trộm bảo vật của Thần Quân. Ta muốn đích thân tra hỏi, đưa nàng ta đến Khiển Thần Đài!"

    Rất nhanh, từ ngoài cửa xông vào mấy tên đại hán vô cùng to lớn, Cố Tần Tần không kịp phản kháng. Cô biết chống cự cũng vô ích, chỉ chốc lát đã bị một đám đại hán xích lại, kéo đến một khoảng đất trống.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...