Tiên Hiệp Thương Hải Nguyệt Châu - Nghiên Di

Thảo luận trong 'Truyện Của Tôi' bắt đầu bởi Nghiên Di, 3 Tháng mười 2023.

  1. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chỉnh sửa cuối: 2 Tháng bảy 2025
  2. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chỉnh sửa cuối: 2 Tháng bảy 2025
  3. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chỉnh sửa cuối: 2 Tháng bảy 2025
  4. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chỉnh sửa cuối: 5 Tháng bảy 2025
  5. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chỉnh sửa cuối: 8 Tháng bảy 2025 lúc 10:58 PM
  6. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chương 95: Đại điện

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sắc trời sáng rỡ, ánh mặt trời đâm đau mắt mọi người, những người có đôi mắt tinh tường đều nhận ra vị thần áo tím tóc trắng này là một nhân vật quan trọng trong Sơn phái - Sơn Thần Ngôn Chướng, mà vị tướng trẻ mặc áo giáp vàng bên cạnh là bạn thân của hắn - Chiến Tướng La Binh.

    Mọi người chưa kịp phản ứng lại, một tấm lưới lớn lập tức từ trên trời thả xuống, chỉ nghe La Binh hét lớn một tiếng: "Thu!"

    Mọi người bị mắc kẹt trong cái lưới này, khi Cố Tần Tần mở mắt tỉnh lại đã là ở phía trên đại điện, hai tay bị dây thừng trói chặt, không thể cử động, dựa vào Thiện Nguyên.

    Chỉ cảm thấy toàn thân ớn lạnh, Thiện Nguyên nháy mắt với mình, ngay lập tức, vết thương trên cơ thể lành lại với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.

    Cố Tần Tần vui mừng khôn xiết, hóa ra Thiện Nguyên không chỉ có khả năng dọn dẹp mà còn có khả năng chữa bệnh, đôi mắt cô nhanh chóng tiêu sưng, quay lại gật đầu với Thiện Nguyên để bày tỏ lòng biết ơn.

    Lại thấy cả đóm người quỳ trong đại điện, đối mặt với Ngôn Chướng, nhưng không ai tỏ ra sợ hãi. Trong lòng Cố Tần Tần biết nếu bàn về lực chiến đấu, bọn họ chưa chắc đã thua, nhưng điều họ muốn không chỉ đơn giản là trốn thoát.

    Ngôn Chướng ngồi thẳng, lớn tiếng nói: "Mấy người các ngươi đã phạm trọng tội, thí thần ở thần giới, có biết tội ác này sẽ đánh các ngươi hồn phi phách tán, thần cốt gãy vụn, vĩnh viễn không thể tu hành không?"

    Xá Nhiên vẻ mặt nghiêm nghị nói: "Lô Chương ngang ngược, người người đều muốn giết hắn. Chúng ta chỉ là thay trời hành đạo, không những không được khen thưởng, ngược lại phạt nặng, thiên đạo không tồn tại sao?"

    La Binh lớn tiếng quát một tiếng càn rỡ: "Chẳng lẽ thiên đạo do những thứ tiểu dân đê tiện các ngươi định đoạt sao?"

    Đột nhiên trong đám người vang lên mấy tiếng cười, mọi người nhìn xem, Minh Ải hai mắt đỏ hoe nói: "Vậy như thần nói, thiên đạo chỉ phục vụ thường thần, thiên đạo chỉ là công cụ áp bức những tiểu dân dê tiện như chúng ta sao."

    Ngôn Chướng vẻ mặt không vui, nhưng vẫn đứng lên, khẽ gật đầu: "Ngươi nói không sai, nếu như thượng thần không quản được hạ dân đê tiện, vậy thiên đạo tồn tại có ý nghĩa gì? Hôm nay ngươi không cần nói nhảm nữa, chỉ cần ngươi nói cho ta biết kẻ chủ mưu các ngươi là ai, khai ra kẻ chủ mưu, có thể được tha chết, trục xuất khỏi núi rừng, lấy lại tự do lần nữa!"

    Nghe xong lời này, chút niềm tin cuối cùng trong lòng mọi người hoàn toàn bị dập tắt, Ngọc Lộ nhìn Xá Nhiên Khuông Nhiên, tất cả mọi người hai mắt nhìn nhau, gật đầu.

    Trong khoảnh khắc, mọi người kết nối với Cố Tần Tần, thoát ra khỏi dây trói thần, đứng thẳng dậy đối mặt với La Binh và Ngôn Chướng, nhìn thẳng vào họ, gần như nhìn chằm chằm vào họ.

    Ngôn Chướng kinh hãi, ngồi phịch xuống ghế, run giọng nói: "Ngươi.. các ngươi muốn làm gì? Chẳng lẽ các ngươi muốn tạo phản? Mau, người đâu!"

    Không chờ lính gác bên ngoài đi vào, cô bé Sán Nhiên cười một tiếng, chắp hai tay, niệm chú, đọc khẩu quyết. Đột nhiên, đám lính canh ôm đầu, như nghe thấy những âm thanh tiếng Phạm bí ẩn, ôm đầu té xỉu trên đất, ôm đầu vặn vẹo thân thể.

    Thiện Nguyên mỉm cười nói nhỏ với Cố Tần Tần: "Đây là nhạc ma của Quỷ tộc. Cô ấy hát là Phạm âm, ngay cả khi Phật thật đến cũng khó có thể tỉnh táo được."

    Ngôn Chướng ngã xuống ghế, La Binh thấy tình hình không ổn liền rút kiếm tấn công mọi người. Nhưng hắn còn chưa kịp nhìn rõ mình đang chém ai thì Xá Nhiên đã giật lấy đao từ tay hắn, bẻ nó làm đôi.

    "Hôm nay tạo phản thì phải chết, không tạo phản cũng phải chết. Nếu đều phải chết, sao không thể chết một cách thống khoái!"

    Ly Thương kích hoạt lời nguyền gió, âm thanh tiếng Phạm theo gió trôi đến những nơi xa hơn. Bên ngoài đại điện, trên cổng tháp, ven đường, vô số thượng thần, thị vệ lần lượt ngã xuống. Nhìn thấy tiếng Phạm sắp truyền đến Sừ Linh Điện, Ngôn Chướng quỳ sụp xuống đất.

    "Các ngươi hành động như vậy sẽ chỉ khiến mọi việc trở nên tồi tệ hơn. Với các ngươi có ích lợi gì? Không bằng nói yêu cầu cho ta, ta giúp các ngươi thực hiện!"

    Xá Nhiên phất phất tay, Minh Nhạc và Ly Thương ngừng niệm phép. Nàng quay lại nhìn Cố Tần Tần, cười nói với Ngôn Chướng:

    "Rất đơn giản, chúng ta muốn những gì mình đáng được có. Nếu chúng ta không muốn ở lại Thần giới, chúng ta muốn tự do, các ngươi không được phép can thiệp nữa. Nếu chúng ta muốn ở lại Thần giới, các ngươi phải cho chúng ta thần vị phù hợp!"

    Ngôn Chướng vẻ mặt có chút khó xử, lại nghe thấy một tên thị vệ chạy vào báo cáo: "Tướng quân, thượng thần, cổng Thần giới xuất hiện một nhóm lớn con dân năm tộc, bọn họ la hét muốn xông vào Thần giới, vì người thân, con gái mình cầu công bằng chính đạo!"

    Trong lòng thở dài một tiếng không ổn, sắc mặt Ngôn Chướng đột nhiên thay đổi, run giọng nói: "Các ngươi giết thần, ta đã quyết định phạt nhẹ, tại sao còn ép như vậy?"

    Nhưng dù vậy, hắn chỉ nghe thấy những tiếng la hét rung trời bên ngoài. Ngay sau đó, một lính canh khẩn trương với vẻ mặt hoảng sợ báo cáo:

    "Thượng thần, con dân năm tộc xông vào! Thần giới ngăn cản không được! Thần Quân còn chưa tỉnh, thần binh không thể phái ra!"

    Ngôn Chướng cúi đầu với mọi người thật sâu, phất tay áo chạy về phía cổng thành, theo sau là La Binh. Nếu sự việc trở nên nghiêm trọng, Sơn phái bọn họ sau này làm sao có được chỗ đứng ở Thần Vực!

    Thần Quân hôn mê, Sơn phái chấp chính, phụ trách công việc của sáu tộc, nhưng vào lúc này lại xảy ra chuyện lớn như vậy!
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...