


ST: Hoàng Lê Nguyên
Gió đưa tà áo em bay
Hỡi em cô bé tóc mây mơ màng.
Em đi từng bước nhẹ nhàng,
Cho anh thổn thức rộn ràng xuyến xao
Nhìn em cốt cách thanh cao
Anh như được ngắm ngàn sao trên trời.
Hồn anh quên hết sự đời
Theo em từng phút chẳng rời chẳng xa.
Thương em ngại chẳng nói ra
Đôi khi em khẽ bước qua anh buồn
Anh không phải kẻ nói xuông,
Chiều lơi gió nhẹ, mưa tuôn hững hờ.
Nhớ ai ra ngẩn vào ngơ,
Nhớ ai ra thẩn vào thơ hỡi người?
Last edited by a moderator: