Topic sưu tầmnhững bài thơ tình yêu của nhiều tác giả. Điểm chung của những bài thơ này này là đều nói về nỗi buồn trong tình yêu. Nỗi buồn tình yêu có muôn vàn sắc thái, có thể xuất phát từ tình cảm một phía, có thể là sự đổ vỡ trong tình yêu, có thể là tình yêu không thể đơm hoa kết trái.. Mỗi bài thơ là một câu chuyện, thông qua những câu chuyện ấy, ta thêm đồng cảm cho nỗi lòng của những con người có tình yêu không trọn vẹn, đồng thời thêm trân quý tình yêu mà mình đang có. Thậm chí ngay cả khi bạn đang gặp những khúc mắc trong tình yêu, bạn có thể gặp mình trong cảnh ngộ của nhân vật trữ tình để thấy rằng, nỗi buồn đau của mình không phải là duy nhất, cũng đã từng có người cùng hoàn cảnh, có thể nói lên nỗi lòng sâu kín của mình. Dù âm điệu chung của những bài thơ này là buồn đau da diết, nhưng bạn đừng quá đắm chìm trong cảm bi thương nhé! Hãy tin rằng, tình yêu có thể nhiều thăng trầm chia cắt, nhưng vẫn luôn có trái ngọt hoa thơm chờ đợi ta phía trước. Chỉ cần ta dũng cảm và kiên tâm trong hành trình tìm về bến đỗ yêu thương. Ai cũng có phút yếu lòng như thế - Nguyễn Thanh Hà Em biết rằng anh sẽ chẳng yêu em Nụ hôn ấy chỉ là phút giây nông nổi Em dại dột, em trẻ con, em yếu đuối Anh bỗng hóa thành người lớn bao dung Em biết rằng anh sẽ chẳng nhớ em Vì trái tim anh có thừa người khác Những bản tình ca ở bên em anh hát Sẽ có một người nào đó diễm phúc sau em Em biết rằng rồi anh sẽ quên Cái gì thoáng qua mấy ai còn giữ lại Cho dù với em đó sẽ là mãi mãi Anh bận lòng chi với một kẻ qua đường Đừng dằn vặt mình vì đã lỡ nói yêu thương Ai cũng có những phút yếu lòng như thế Em chẳng trách đâu vì tình yêu có thể Đến trong nhau bằng những phút dối lừa.
Giữa hai chiều quên nhớ - Bùi Sim Sim Chưa đủ nhớ để gọi là yêu Chưa đủ quên để thành người xa lạ Em ám ảnh anh hai chiều nghiệt ngã Nghiêng bên này lại chống chếnh bên kia Ngôi sao nào thổn thức giữa trời khuya Dịu dàng quá lời thì thầm của gió Ngủ ngoan thôi ngọn cỏ mềm bé nhỏ Biết đâu chừng thiên sứ đến vây quanh Trái tim đa mang chở tình yêu tròng trành Thương với nhớ lắc lư nhịp sóng Em là gì giữa bốn bề vang vọng Anh nghẹn lòng khi thốt gọi thành tên.
Cho một người - Anh Ngọc Tiễn người ra cửa rồi Tôi quay vào lặng lẽ Chợt thấy mình cô đơn Giữa ngổn ngang bàn ghế. Khi người không yêu ta Buồn đã đành một nhẽ Khi ta không yêu người Sao cũng buồn đến thế? Như đánh mất điều gì Lòng bâng khuâng khó tả Như thể mắc nợ ai Món nợ không thể trả. Có lẽ ta thương người Giờ này đang lủi thủi Hay là ta thương ta Từng chịu nhiều hắt hủi Ngỡ chẳng có gì đâu Mà sao thành rắc rối Tất cả chỉ một lời Nói hay là không nói?
Có những nỗi buồn... không biết tỏ cùng ai - sưu tầm Có những nỗi buồn không biết kể cùng ai. Đành giữ trong lòng chờ thời gian vùi lấp. Cuộc sống ngoài kia mỗi ngày đều tấp nập. Người cười thật nhiều chưa hẳn đã là vui. Có một thứ tình cảm đã từ lâu ngủ vùi. Có những góc khuất trong tim sợ người ta nhìn thấy. Dù sống hồn nhiên lấy nụ cười che đậy. Nhưng đêm về... bất chợt lại cô đơn! Càng trưởng thành càng im lặng nhiều hơn. Ngại ngùng, phân vân hay đa sầu đa cảm. Khung cảnh chiều thu càng thêm buồn ảm đảm. Nhạc Trịnh vang lên... khẽ chạm trái tim mình! Nếu một ngày bỗng đánh mất niềm tin. Đi sai đường, liệu ai là người níu mình ở lại. Những cái chạm tay rồi chia xa mãi mãi. Người qua người... buồn đọng mãi nơi đây! Có những nỗi buồn... không biết tỏ cùng ai!
Tình tàn - Sưu tầm Rồi cuối cùng cũng chẳng níu được nhau Tình đã cạn chuỗi ngày sầu đăng đẳng Mình chẳng lẽ hoài sống trong im lặng Chung mái nhà mà khoảng vắng không tên Tình chúng ta không giữ được lâu bền Bởi nghĩa cạn đã làm nên duyên lỗi Hay tại bởi Nguyệt kia làm tơ rối Đan sợi tình này quá vội mong manh Bến thuyền quyên sóng va đập chòng chành Tay lái mỏi buông bỏ nhanh giải thoát Xưa nồng ấm mà nay hoài lạnh nhạt Men ái tình giờ chua chát đắng cay Trước quan tòa mình dứt khoát chia tay Trút bỏ hết những tháng ngày chịu đựng Và Trút bỏ những tính toan sỏi cứng Vấp một lần gượng dậy vững bước đi Những yêu thương giờ còn sót lại gì Còn vết cứa đã hằn ghi đáy dạ Còn vết sẹo đã chai lì như đá Còn tâm hồn đã rệu rã gỗ trơ Bước vào yêu ai học được chữ ngờ Ai biết được sợi tơ chùng hay thẳng Ai cũng muốn mặt biển xanh phẳng lặng Mãi yên bình mà chẳng gợn sóng to Giờ chúng ta mỗi đứa một con đò Không hờn trách ...chẳng phải lo va chạm Những ký ức xóa dần trong tâm khảm Giữ làm gì làn mây xám hư vô.
Vắng anh – Vũ Thắm Vắng anh rồi em mộng mị trong mơ Thèm tiếng yêu khỏa bờ môi nhỏ bé Thèm hơi ấm lúc bên người thỏ thẻ Mỗi đêm dài được vẽ những màu xinh Vắng bóng anh em đơn lẻ duyên tình Chiều hoang hoải một mình trong thương nhớ Cây trước ngõ cũng nặng lòng trăn trở Ngọn gió về chẳng mở thắm lời yêu Xa anh rồi phố vắng cũng tiêu điều Hàng ghế đá chẳng ai ngồi tâm sự Quán cà phê im bặt đi mọi thứ Đếm giọt sầu thánh thót giữ giọt rơi Xa anh rồi nỗi trống vắng đơn côi Nghe thấm lạnh cả chân trời dịu vợi Anh ở đâu tiếng lòng em muốn gởi Chút ân tình về đi hỡi người ơi.
Viết cho tuổi bốn mươi - Ánh Liễu Người đàn bà ngưỡng cửa tuổi bốn mươi Đã trải qua nửa quãng đời sương gió Trái tim đó biết bao lần vụn vỡ Đủ thăng trầm giông tố lẫn chơi vơi! Người đàn bà đến độ tuổi bốn mươi Chẳng còn ước những điều xa xôi nữa Không khao khát một tình yêu cháy lửa Không nhói lòng khi năm tháng dần trôi Nét mặn mòi in đậm trên khoé môi Làn tóc rối một thời gây thương nhớ Vẫn thả xuống trên đôi bờ vai nhỏ Mắt thâm trầm thôi tiếc những chia phôi Người đàn bà ở ngưỡng tuổi bốn mươi Vẫn đằm thắm nụ cười duyên rất nhẹ Vu vơ hát bài tình ca khe khẽ Vẫn rối bời khi ai muốn chung đôi Dẫu không còn những mộng ước xa xôi Nhưng vẫn muốn có một người chung lối Để sẻ chia những buồn vui sớm tối Nhẹ nắm tay mình qua ngưỡng tuổi bốn mươi!
Vì anh lỗi hẹn - Hạnh Ngọc Anh lỗi hẹn và ra đi mãi mãi Để nơi này còn lại mỗi mình em Bến sông buồn lục bình nặng niềm riêng Theo dòng nước dập duềnh trôi xuôi ngược. Em bên đời cố vững vàng tiếp bước Vắng xa rồi nào trách được ai đây? Em gượng cười trong thương nhớ hao gầy. Vờ mạnh mẽ cho qua ngày đoạn tháng Anh biết chăng khi bình minh tỏ rạng Lúc hoàng hôn em trống vắng đơn côi Nơi thềm xưa sương đẫm ướt trêu người Trăng chếch bóng hững hờ soi bậu cửa? Vắng xa anh em còn đây lời hứa Giữ nơi lòng nhen lửa ấm con tim Tiếng gió lùa, mưa rả rích trong đêm Nghe thắt dạ giữa mêng mông xa vắng. Anh xa rồi em thành người trầm lặng Phố đông người em lạc lõng, cô đơn Lòng dặn lòng không được trách, dỗi, hờn Bởi nghịch cảnh thiệt hơn đành cam chịu.
Không được khóc - Thiên Gia Bảo Nếu khóc được anh đã khóc lâu rồi Khóc để quên.. để muôn đời thôi nhớ Nước mắt tuôn rơi xóa đi duyên nợ Đưa chúng mình về đúng nghĩa người dưng.. Nếu khóc được thì anh chẳng ngại ngùng Sẽ khóc như ai.. chưa từng biết khóc Để cơn yêu đương về thôi mệt nhọc Hạnh phúc nơi đâu đến lại một lần.. Nếu khóc được rửa trôi hết bụi trần Anh muốn khóc tan chảy phần đau khổ Để trái tim lại ngập tràn hoa nở Cánh đồng tâm hồn bát ngát hương yêu.. Nếu khóc được nhẹ nhàng biết bao nhiêu Anh muốn thét lên những điều thầm kín Đã từ lâu cố chôn vùi bịn rịn Trong khoảng đau thương dấu diếm riêng mình.. Nếu khóc được thì đâu phải nín thinh Phải cố làm như vô tình băng giá Dẫu thật gần nhau mà như xa lạ Sao thấy lạnh lòng hơi thở cô đơn.. Nếu khóc được sẽ vơi bớt nỗi buồn Thà trút hết tâm hồn thôi day dứt Còn gì đâu giữa dòng đời được mất Mà cơ cầu mà níu giữ bon chen.. Nếu khóc được khóc cho hết lụy phiền Một lần đau thoát ra miền tươi sáng Gạt lệ đi nghe cõi lòng phẳng lặng Nở nụ cười rồi mạnh mẽ bước qua.
Tôi đã khóc - Sưu tầm Tôi đã khóc khi cuộc tình lỡ vội Chia đôi đường giờ mỗi đứa một nơi Chẳng còn ai ai hiểu được lòng tôi Ai bên cạnh nói những lời mật ngọt. Tôi đã khóc suốt đêm dài sửng sốt Khóc một mình cho vơi bớt sầu đau Tôi đã khóc khóc cho mối tình đầu Khóc nhiều lắm khóc cho nhau tất cả. Đêm khuya buồn tôi trách mình khờ quá Để bây giờ xa lạ chốn nhân gian Tình yêu tôi phải chăng quá nghèo nàn Hay tại sao mà tình tan heo hút. Trời giông tố mưa nhiều rồi sẽ lụt Nước mắt rơi liệu có ướt cõi lòng Mưa nước mắt rồi sẽ chảy thành sông Thành kênh suối thành những dòng mi lẹ. Đời cô đơn phải chăng buồn như thế Hay tại vì mình không thể bên nhau Nếu đã không thể chung một mái đầu Thì tôi xin đừng vì nhau mà khóc ... Xem tiếp trang 2: Những Bài Thơ Tình Buồn - Sưu Tầm Page 2