- Xu
- 147,163


Thơ Liên Hoa Tử
(Toàn Tập)
Tác giả: Liên Hoa Tử.
Thể loại: Tập thơ.
Tình trạng: Đang sáng tác
(chưa biết ngày dừng).
Thể thơ: Nhiều thể thơ khác nhau
(Lục bát, song thất lục bát...).
Số bài: Không giới hạn
Số câu: từ 4 - không giới hạn câu / bài.
Ngày khởi bút: 21/03/2024
(Ngày Thơ Thế Giới lần thứ 25).
*
Thi án:
"Thanh cao tùng bách non thiêng
Phong trung hoa lộ, bạc tiền sá chi
Minh quang sáng rỡ ba kỳ
Nguyệt cung hữu đạo, đẹp vì thi ca."
Thơ ca là tiếng lòng của tạo hoá, nơi gió mát trăng tròn hằng có một tình duyên.
Như ánh tuyết phủ xuống, khắp hoàn cầu mang trong lòng cùng một sự trắng trong.
Xuân sang, hoa đào nở
Thu về, lá vàng rơi.
Cái tình, cái cảnh, cái tâm tuy ba mà một thể.
Chớ luận sang hèn
Chớ phân đẹp xấu
Thi ca từ tâm xuất
Bao người hoá bể dâu!
Nay, tôi muốn đem cái đạo của cuộc đời này ra đục đẽo cho ngay, sáng tròn như châu ngọc.
Để mai này, khi cháu con của chúng ta nhìn về quá khứ, sẽ thấy có những con người đi trước khai quang.
Không có đạo đức
Không có tinh thần
Thi sĩ chán cuộc đời
Tạo hoá chắc không vui!?
Cái tôi cần là tôn nghiêm, không phải là tiền bạc.
Khi tâm của bạn chính rồi, thì thơ văn sẽ tự trở về, không cần cưỡng ép dở hay.
Mang trên mình sứ mệnh
Có phải một nhà thơ
Nghèo khó vẫn ngây thơ
Trái tim đồng trẻ nít.
Nói nhiều ra vô ích
Phải biết đạo từ tâm
Sống lỗi lạc quang minh
Chết đi thì oanh liệt.
Máu tươi trên ngòi viết
Trong võ cũng có văn
Khéo giữ dạ thành chân
Ắt nên người vĩ đại.
Liên Hoa Tử viết ra tập thơ này ngụ ý để sẻ chia cái đạo con người đang xuống dốc hôm nay.
Tình cảm nếu như không được mài dũa, thì có khác nào con khỉ mãi rong chơi, muốn đội mão đắp y, âu cũng là chuyện khó.
Con người hơn cầm thú ở chỗ biết mượn thơ văn để tu dưỡng tinh thần, giữ lễ nghĩa trung dung.
Lý trí khi được hun đúc, sẽ trở thành một vị thần bất tử, cao lớn vô cùng, xuyên suốt cổ kim.
Chính vì lẽ đó, nhà thơ mới được thế gian yêu chiều như những bậc thánh thiêng liêng, khi họ có khả năng dung hoà giữa lý trí và tình cảm, đem đến cho muôn loài những bản tình ca.
Xin đừng vì tiền bạc
Mà đánh mất tim yêu
Thi sĩ có tình yêu
Biết tâm là tất cả.
Trước quen mà sau lạ
Lỗi đâu chỉ riêng ta
Nhân tính vốn bao la
Sánh ngang cùng thiên địa.
Làm thơ như đúc tượng
Đẹp đẽ một hình tiên
Ghi khắc ý thiêng liêng
Thoát ra ngoài danh lợi.
Chỉ mong thế nhân sớm biết cuộc đời là tạm bợ, biết trân quý lẫn nhau, chẳng còn lừa gạt tính toan, chạy theo tuồng hư ảo.
Cuộc đời là một giấc mơ dài, nhưng cho đến sau cùng, cũng vẫn là hồi kết mà thôi.
"Xem qua vạn quyển thiên kinh
Thấy trong tâm địa có hình Phật Tiên
Thơ ca chuyển tải đạo huyền
Ánh trăng soi chiếu con thuyền tương tư.
Nhớ nhau trong mộng còn dư
Gặp nhau thưở trước, bây chừ xa nhau
Gió xô, thuyền chớ lật nhào
Nhúng tay chạm nước, sông nào còn trôi."
(Toàn Tập)

Tác giả: Liên Hoa Tử.
Thể loại: Tập thơ.
Tình trạng: Đang sáng tác
(chưa biết ngày dừng).
Thể thơ: Nhiều thể thơ khác nhau
(Lục bát, song thất lục bát...).
Số bài: Không giới hạn
Số câu: từ 4 - không giới hạn câu / bài.
Ngày khởi bút: 21/03/2024
(Ngày Thơ Thế Giới lần thứ 25).
*
Thi án:
"Thanh cao tùng bách non thiêng
Phong trung hoa lộ, bạc tiền sá chi
Minh quang sáng rỡ ba kỳ
Nguyệt cung hữu đạo, đẹp vì thi ca."
Thơ ca là tiếng lòng của tạo hoá, nơi gió mát trăng tròn hằng có một tình duyên.
Như ánh tuyết phủ xuống, khắp hoàn cầu mang trong lòng cùng một sự trắng trong.
Xuân sang, hoa đào nở
Thu về, lá vàng rơi.
Cái tình, cái cảnh, cái tâm tuy ba mà một thể.
Chớ luận sang hèn
Chớ phân đẹp xấu
Thi ca từ tâm xuất
Bao người hoá bể dâu!
Nay, tôi muốn đem cái đạo của cuộc đời này ra đục đẽo cho ngay, sáng tròn như châu ngọc.
Để mai này, khi cháu con của chúng ta nhìn về quá khứ, sẽ thấy có những con người đi trước khai quang.
Không có đạo đức
Không có tinh thần
Thi sĩ chán cuộc đời
Tạo hoá chắc không vui!?
Cái tôi cần là tôn nghiêm, không phải là tiền bạc.
Khi tâm của bạn chính rồi, thì thơ văn sẽ tự trở về, không cần cưỡng ép dở hay.
Mang trên mình sứ mệnh
Có phải một nhà thơ
Nghèo khó vẫn ngây thơ
Trái tim đồng trẻ nít.
Nói nhiều ra vô ích
Phải biết đạo từ tâm
Sống lỗi lạc quang minh
Chết đi thì oanh liệt.
Máu tươi trên ngòi viết
Trong võ cũng có văn
Khéo giữ dạ thành chân
Ắt nên người vĩ đại.
Liên Hoa Tử viết ra tập thơ này ngụ ý để sẻ chia cái đạo con người đang xuống dốc hôm nay.
Tình cảm nếu như không được mài dũa, thì có khác nào con khỉ mãi rong chơi, muốn đội mão đắp y, âu cũng là chuyện khó.
Con người hơn cầm thú ở chỗ biết mượn thơ văn để tu dưỡng tinh thần, giữ lễ nghĩa trung dung.
Lý trí khi được hun đúc, sẽ trở thành một vị thần bất tử, cao lớn vô cùng, xuyên suốt cổ kim.
Chính vì lẽ đó, nhà thơ mới được thế gian yêu chiều như những bậc thánh thiêng liêng, khi họ có khả năng dung hoà giữa lý trí và tình cảm, đem đến cho muôn loài những bản tình ca.
Xin đừng vì tiền bạc
Mà đánh mất tim yêu
Thi sĩ có tình yêu
Biết tâm là tất cả.
Trước quen mà sau lạ
Lỗi đâu chỉ riêng ta
Nhân tính vốn bao la
Sánh ngang cùng thiên địa.
Làm thơ như đúc tượng
Đẹp đẽ một hình tiên
Ghi khắc ý thiêng liêng
Thoát ra ngoài danh lợi.
Chỉ mong thế nhân sớm biết cuộc đời là tạm bợ, biết trân quý lẫn nhau, chẳng còn lừa gạt tính toan, chạy theo tuồng hư ảo.
Cuộc đời là một giấc mơ dài, nhưng cho đến sau cùng, cũng vẫn là hồi kết mà thôi.
"Xem qua vạn quyển thiên kinh
Thấy trong tâm địa có hình Phật Tiên
Thơ ca chuyển tải đạo huyền
Ánh trăng soi chiếu con thuyền tương tư.
Nhớ nhau trong mộng còn dư
Gặp nhau thưở trước, bây chừ xa nhau
Gió xô, thuyền chớ lật nhào
Nhúng tay chạm nước, sông nào còn trôi."
Chỉnh sửa cuối: