Ngôn Tình Thịnh thế điềm hôn: Cô vợ nhỏ đừng hòng bỏ trốn - Hứa tiệp di (chu my)

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi chumy1607, 22 Tháng ba 2020.

  1. chumy1607

    Bài viết:
    8
    Chương 10

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau khi trở về, không khí cũng không khá hơn được bao nhiêu. Bầu không khí lạnh lẽo u uất đến rợn người. Hoắc Vân Trì lạnh lùng ngồi trên sofa vắt chéo chân, quan sát một lượt Thanh Y đang đứng. Bị nhìn Thanh Y cảm thấy không thoải mái, cô chí biết cúi đầu xuống.

    "Giỏi lắm. Vậy mà lại dám không nghe lời, lại còn có gan chạy ra ngoài" Hoắc Vân Trì trầm giọng nói.

    "Con.. con xin lỗi cha nuôi." Thanh Y nói.

    "Hôm nay đừng ăn cơm nữa. Vào phòng mình kiểm điểm lại bản thân đi" Hoắc Vân Trì lạnh lùng nói

    "Vâng.. thưa cha" Thanh Y khé cúi đầu, nói.

    Hắn không nói gì thêm, nhìn cô rồi đứng dạy lên lầu rồi vào trong phòng. Thanh Y vẫn đứng ở đó, Tư Phong thấy vậy liền đến gần cô khẽ xoa đầu.

    Thanh Y ngước lên nhìn bác Tư, nhẹ nhàng nói: "Con không sao đâu bác Tư." Ngập ngừng một lúc cô mỉm cười nói tiếp: "Là lỗi của con, chịu phạt là lẽ thường vậy nên bác Tư đừng lo lắng, chỉ là không ăn một ngày thôi, cũng không ảnh hưởng đến sức khỏe được đâu mà.. đúng không"

    Nhìn thấy Thanh Y như vậy bác Tư có chút an tâm, nhưng cô đang trong thời kì phát triển làm sao có thể không ăn uống đầy đủ chứ. Thanh y đi vào phòng rồi khẽ đóng cửa. Cô ngoan ngoãn ở trong phòng kiểm điểm bản thân mình. Đang ngồi chơi trong phòng, bỗng nhiên Thanh Y thấy bụng dưới mình rất đau. Cô khẽ nhích người ra một chút, nhìn xuống bên dưới thì thấy một vết máu. Thanh Y nhận ra là ' bà dì cả ' đến, bụng cô một lúc một đau hơn, vì nó đến đột ngột nên cô biết ôm bụng mà nằm cuộn tròn. Hoắc Vân Trì ngồi trong phòng nghĩ lại lời vừa nãy, cảm thấy hình như mình có hơi quá đáng với một đứa trẻ. Hắn liền rời khỏi phòng, gõ cửa nhưng không thấy cô không trả, liền tự ý mở cửa vào. Vừa mở cửa ra thì Hoắc Vân Trì thấy Thanh Y đang nằm, hắn đi đến bên cạnh Thanh Y. Thấy sắc mặt cô xanh xao, lại chảy nhiều mồ hôi, ôm bụng.

    "Không sao chứ." Hoắc Vân Trì hỏi

    Thanh Y ngước lên, nước mắt đọng khóe mắt cô: "Cha nuôi.. con.. đau bụng quá.. đau quá"

    Hoắc Vân Trì nhẹ đỡ cô dậy, bỗng thấy có một vệt máu trên ga giường. Hắn khẽ nhíu mày, khẽ bịt mũi và miệng lại vì thứ mùi tanh trên giường. Mùi máu này khác hẳn với những mùi máu khác. Hoắc Vân Trì quay sang trừng mắt với Thanh Y.

    Hắn trầm giọng nói "Nó là gì vậy"

    "Con.. con đau quá.. đau" Thanh Y vẫn ôm chặt bụng của mình

    "TƯ PHONG.." Hoắc Vân Trì gọi lớn.

    Nghe thấy tiếng gọi, quản gia Tư nhanh chóng đi lên trên phòng Thanh Y. Nhìn thấy sắc mặt không tốt, ông quay sang hỏi Hoắc Vân Trì: "Hoắc thiếu, tiểu thư làm sao vậy."

    "Ông mau nhìn chỗ kia. Cái đó là gì vậy" Hoắc Vân Trì nói rồi chỉ tay lên chỗ ga giường có vết máu

    Tư Phong mỉm cười, ông rút điện thoại ra gọi cho nữ bác sĩ tư nhân đến. Rất nhanh chóng nữ bác sĩ đã đến, cô bác sĩ bảo hai người ra ngoài. Hoắc Vân Trì quay sang hỏi Tư Phong, rốt cuộc con bé bị làm sao. Tư Phong mỉm cười nói đó chỉ là ' bà dì cả' chu kì của con bé thôi, không cần lo. Nghe vậy Hoắc Vân Trì gật gật đầu. Một lúc sau nữ bác sĩ đi ra ngoài, Hoắc Vân Trì đứng chắn cửa.

    "Con bé sao rồi" Hoắc Vân Trì lạnh lùng nói

    Nữ bác sĩ mỉm cười, lắc lắc đầu: "Hoắc tổng, ngài thực sự không biết con gái hàng tháng là có chu kì sao. Là lần đầu có, lại để con bé đau như vậy. Thiệt là.." Một lúc sau nữ bác sĩ nói tiếp: "Tôi đã cho con bé uống thuốc giảm đau rồi, cho con bé ăn uống đầy đủ, thường xuyên uống nước nóng giữ ấm bụng là không sao rồi. Nhớ nhắc con bé thường xuyên thay ' cái đó' nhé."

    "Cái đó là cái gì" Hoắc Vân Trì lạnh lùng hỏi.

    "Ôi trời.. cái đó mà ngài cũng không biết sao. Cái đó là băng vệ sinh đó" Nữ bác sĩ nhìn Hoắc Vân Trì mỉm cười: "Thôi không còn gì nữa thì tôi về đây."

    Hoắc Vân Trì không nói gì chỉ hạ lệnh cho Tư Phong tiễn nữ bác sĩ về.
     
    Gill thích bài này.
    Last edited by a moderator: 4 Tháng năm 2020
  2. chumy1607

    Bài viết:
    8
    Chương 11

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau khi nữ bác sĩ về, Hoắc Vân Trì mở cửa phòng thì thấy Thanh Y đang ngồi trên giường. Hắn sai nữ hầu đem chiếc ga giường kia đi, còn không quên dặn nữ hầu đi mua những thứ con gái đến tháng hay dùng. Hắn đi vào phòng mình lên mạng tra xem con gái đến tháng nên ăn gì cho hết đau bụng. Hắn thấy nước gừng có hiệu quả với nhiều người nên quyết định xuống bếp tự mình làm. Đây là lần đầu hắn xuống bếp, trước đây toàn cầm súng chưa bao giờ cầm dao. Hắn chặt những miếng gừng lúc thì to lúc thì nhỏ, còn chẳng thèm gọt vỏ. Hắn bật bếp lên cho nước vào nồi, đợi nước sôi rồi thả những miếng gừng lại. Sau khi đợi sôi lần nữa, hắn tắt bếp rồi đổ ra bát. Bảo Tư Phong mang lên nhưng không được nói là hắn làm.

    Tư Phong mang lên khẽ gõ cửa, từ ngoài nói vào: "Tiểu thư, tôi vào nhé"

    "Vâng, bác vào đi" Thanh Y nói

    Tư Phong mở cửa, lại gần cô: "Tiểu thư đây là trà gừng cô uống đi"

    "Cảm ơn bác Tư" Thanh Y mỉm cười nhận lấy

    Vừa uống một ngụm, Thanh Y ho sặc sụa. Tư Phong thấy vậy lấy nước lọc cho cô, khẽ vuốt lưng cô. Sau khi thấy ổn hơn, Thanh Y muốn nghỉ ngơi một chút, quản gia Tư liền khẽ đóng cửa lại. Ông cầm bát nước gừng mang sang cho Hoắc Vân Trì. Thấy ông cầm bát nước gừng vẫn còn nguyên hắn khẽ nhíu mày.

    "Sao bát nước gừng còn nguyên. Con bé không chịu uống à" Hoắc Vân Trì hòi

    Tư Phong mỉm cười, khẽ đặt bát nước gừng xuống bàn làm việc của hắn nói: "Hoắc thiếu, người uống thử đi"

    Hắn nhìn bát nước gừng rồi cầm lên, vừa uống một ngụm hắn liền nhổ ra. Nhìn chằm chằm vào bát nước gừng.

    "Khó uống vậy sao" Hoắc Vân Trì nói

    "Vâng, tiểu thư cũng giống ngài đó" Tư Phong mỉm cười

    Hoắc Vân Trì bảo quản gia Tư mang bát canh gừng đó đổ đi. Hắn ngồi tựa lưng vào ghế nghĩ, ngày kia cô đi học rồi không biết nên cho học ở đâu. Hắn lấy điện thoại ra gọi cho trợ lí của mình tìm một ngôi trường tốt cho Thanh Y. Chỉ vài phút sau, trợ lí của hắn đã báo cáo lại. Ngôi trường tốt cách thự của hắn khá xa nhưng lại cùng đường đến công ty hắn vậy nên hắn quyết định chọn trường đó. Bữa tối đã dọn xong, Thanh Y đi đến trước phòng hắn.

    "Cha nuôi, thức ăn đã được dọn ra rồi. Người xuống ăn ạ" Thanh Y lễ phép nói

    "Biết rồi" Hoắc Vân Trì lạnh lùng đáp.

    Hắn mở cửa thấy cô đứng chờ, để không giống lần trước hắn liền nhẹ cầm tay cô kéo đi. Mỗi khi bước xuống một bậc hắn lại quay lại nhìn bước chân cô. Cuối cùng cũng xuống được lầu. Hai người ngồi vào bàn ăn. Cô ngồi đối diện hắn.

    "Ngày kia con sẽ đi học trường Thanh Lăng. Đó là trường tốt nhất vậy nên học hành cho cẩn thận" Hoắc Vân Tri lạnh lùng nói

    "Vâng.. Cha nuôi" Thanh Y khẽ đáp lại

    Không nói gì nữa Thanh Y mời Hoắc Vân Trì ăn rồi mới bắt đầu ăn cơm.
     
  3. chumy1607

    Bài viết:
    8
    Chương 12

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ăn cơm xong Hoắc Vân Trì ra phòng khách ngồi, Thanh Y cũng ra đó ngồi nhưng không dám ngồi gần. Hắn nhìn cô rồi mở tivi lên xem, đúng lúc tivi đang chiếu cảnh hôn của một diễn viên nổi tiếng. Thanh Y thấy vậy liền đỏ mặt lên, quay mặt đi. Cô nhận ra nhân vật nữ đóng trong cảnh hôn đó là Tô Chi Ngọc, nữ diễn viên nhận được nhiều Awards nhất trong năm nay với những vai diễn rất xuất sắc.

    Bộ phim mà cô ấy đang đóng chính là "Tử Hoa Tuyết ngoại thành". Đây là tiểu thuyết mà Thanh Y thích nhất, câu chuyện xoay quay nhân vật Thụy Vân Vũ – một cô gái có làn da như hoa tuyết nhưng mắt không thể nhìn thấy, một cô gái khác đã hiến mạc giác cho cô trước khi cô ấy chết vì bệnh ung thư, sau khi đôi mắt sáng lại thì số phận của Vân Vũ phải làm kẻ thế thân cho cô gái hiến mạc giác, trải qua bao nhiêu chuyện Vân Vũ mới tìm được tình yêu của mình.

    Thấy Thanh Y mặt đỏ mặt Hoắc Vân Trì lại gần ngồi cạnh cô, khẽ cúi gần xuống sát với khuôn mặt nhỏ bé của Thanh Y.

    "Cô ấy có đẹp không? Muốn được nổi tiếng như vậy không?" Hoắc Vân Trì lạnh lùng hỏi

    "Cô ấy rất đẹp. Con cũng muốn nổi tiếng nhưng.." Thanh Y ngập ngừng nói

    Hắn sát lại gần hơn nữa, hơi thở phả vào tai của Thanh Y khiến cô đỏ mặt, hắn nhìn cô nhẹ giọng nói: "Nhưng sao.."

    "Nhưng ở trong ngành giải trí có rất nhiều qui tắc ngầm. Để có thể nối tiếng thì phải có.. có.." Thanh Y nói

    "Có cái gì.." Hoắc Vân Trì lạnh lùng hỏi

    "Kim chủ ạ" Khuôn mặt của Thanh Y lúc này đỏ lên như trái cà chua

    Hắn khẽ nhếch miệng cười, nói: "Điều đó thì yên tâm đi"

    Thanh Y quay mặt sang, khẽ chạm đôi môi nhỏ vào má hắn. Cô giật mình khẽ đẩy hắn ra rồi ngồi xa một chút. Đúng lúc đó Tư Phong đi ra bảo với hắn là có nhân viên nam đến may quần cho Thanh Y đến, muốn Thanh Y lên phòng để đo. Cô vội vàng đứng dậy xin phép rồi lên phòng. Tư Phong dẫn người may đo kia lên phòng Thanh Y. Hắn thấy vậy cũng đi theo luôn. Lên đến phòng nhân viên nam bắt đầu lấy một dây thước đo ra. Người đó bắt đầu đo cho cô từ độ rộng của vai, chiều dài của tay, bắp tay, đến phần đo ngực nhân viên nam kia bắt cô dang hai tay ra. Thanh Y vừa dơ hai tay ra, Hoắc Vân Trì liền đến gần giật lấy sợ dây thước đo.

    "Để tôi làm. Cậu ghi lại" Hoắc Vân Trì lạnh lùng nói

    Nhân viên nam không nói gì liền đứng sang một bên cầm cuốn sổ ghi. Hoắc Vân Trì đứng trước mặt Thanh Y vòng dây từ đằng sau cô ra đằng trước ngực, sau khi đo xong ngực hắn cầm dây đo các chỗ khác. Sau khi có những số đo của Thanh Y nhân viên nam ngạc nhiên.

    "Cô bé này quả thực có dáng người rất đẹp. Mặc bộ đồng phục ở trường chúng tôi chắc chắn sẽ rất đẹp đây" Nhân viên nam nói

    "Đẹp là tốt" Hoắc Vân Trì lạnh lùng đáp lại

    Thanh Y nghe vậy liền đỏ tai lên. Hoắc Vân Trì nhìn chằm chằm vào cô khẽ nhếch miệng cười. Nhân viên nam kia bảo ngày mai sẽ nhận được luôn quần áo. Hoắc Vân Trì bảo Tư Phong tiễn nhân viên nam về.
     
  4. chumy1607

    Bài viết:
    8
    Chương 13

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhân viên nam may đo về, Hoắc Vân Trì đến lại gần bế Thanh Y lên giường, đi đến chỗ tủ quần áo tìm cho cô một bộ đồ ngủ, tìm thấy một bộ vừa ý hắn liền ném đến chỗ Thanh Y. Bộ quần áo rơi trúng đầu cô khiến cô bị che mất tầm nhìn, Thanh Y liền cầm nó xuống. Hoắc Vân Trì quay mặt đi.

    "Mặc nó vào" Hoắc Vân Trì lạnh lùng nói

    "Vâng" Thanh Y nhẹ đáp lại

    Một hồi sau khi cô mặc xong hắn quay mặt lại nhìn cô, thân hình đúng là rất đẹp. Một thân hình nhỏ nhắn với làn da trắng nõn, với mái tóc đen dài. Vẻ đẹp của cô thật sự rất cám dỗ. Hoắc Vân Tri đi lại gần cô, dơ tay ra khẽ vuốt lấy khuôn mặt nhỏ bé của Thanh Y.

    "Đẹp. Rất thích hợp làm diễn viên" Hoắc Vân Trì lạnh lùng nói

    Thanh Y không nói gì chỉ ngước lên nhìn hắn. Hắn vẫn giữ khuôn mặt của cô, ngước lên lâu quá khiến cho cổ của cô khó chịu. Thanh Y kêu mỏi cổ hắn mới bỏ tay ra. Bỗng dưng bên ngoài trời đổ mưa, sấm chớp kêu rất to. Thanh Y từ nhỏ đã rất sợ những cơn mưa to kèm theo những tiếng sấm. Cô thấy vậy liền lầy chăn chùm kín người. Hoắc Vân Trì khẽ nhếch miệng cười, nghĩ rằng cô rất giống một chú chuột nhỏ. Hắn đi lại gần ngồi xuống bên cạnh cô, nhẹ đặt tay lên chiếc chăn cô đang cuộn tròn.

    "Sợ đến vậy à" Hoắc Vân Trì hỏi

    Thanh Y thò đầu ra gật gật đầu, tiếng sấm bỗng vang lần nữa, cô lại rụt vào trong. Hắn khẽ vỗ vỗ chiếc chăn, ôn nhu nói: "Tối nay ngủ cùng con được không"

    Thanh Y khẽ nằm gọn vào một chỗ nhưng vẫn không chịu chui ra khỏi chăn. Vân Trì tắt điện ở phòng cô đi khẽ nằm bên cạnh, hắn chọc chọc vào chiếc chăn.

    "Không nóng à" Hoắc Vân Trì

    "Không nóng đâu ạ" Thanh Y bình thản nói

    Không quan tâm nữa Hoắc Vân Trì nhắm mắt lại ngủ. Nằm bên cạnh cha nuôi tim Thanh Y trở nên đập mạnh, trong không gian yên tĩnh trong chiếc chăn nhỏ cô nghe được nhịp tim của mình. Khi nghe thấy tiếng mưa ngớt, Thanh Y khẽ mở chăn ra. Vừa mở ra thì thấy cha nuôi đã ngủ, cô không dám động đậy mạnh vì sợ cha nuôi cô sẽ thức giấc. Cô nằm im thin thít cuối cùng thì cũng chợp mắt ngủ.

    Sáng hôm sau tỉnh dậy Thanh Y thấy mình nằm lên người Hoắc Vân Trì, cô giật mình định khẽ ngồi dậy thì Vân Trì mở mắt. Hắn khẽ đặt tay lên đầu cô, xoa xoa đầu.

    "Người ta dễ chịu đến mức con trèo lên để ngủ hả" Hoắc Vân Trì khẽ cong môi nói

    "Con.. con không có" Thanh Y đỏ mặt

    Thanh Y nhanh chóng dậy rồi xuống khỏi giường, nhanh chóng vào phòng tắm. Hoắc Vân Trì khẽ cười, thật ra tối qua thấy cô ngủ ngon quá lại bám vào tay của hắn kêu mát mát, hắn thấy vậy liền khẽ nhấc cô liên người mình.
     
  5. chumy1607

    Bài viết:
    8
    Chương 14

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thanh Y dậy rồi, hắn cũng ngồi dậy đi xuống giường rồi về phòng. Rửa mặt xong Thanh Y đi ra ngoài, thấy hắn đã đi rồi cô liền ra khỏi phòng đi xuống bếp. Nữ hầu lúc này chuẩn bị bữa sáng, một lúc sau thì hắn đi xuống. Hoắc Vân Trì mặc bộ vest đen, tóc vuốt ngược ra sau, tay cầm chiếc kính râm. Hắn xoay người về phía phòng bếp.

    "Tôi đi làm trước, không cần dọn bữa sáng của tôi ra" Hoắc Vân Trì lạnh lùng nói.

    "Vâng Hoắc thiếu" Nữ hầu nhẹ nhàng nói

    Hoắc Vân Trì không nói gì nữa liền trực tiếp ra xe rồi phóng đi. Thanh Y tiếp với bữa sáng của mình. Đang ăn bỗng Tư Phong đi vào bảo với cô rằng có Tố Cửu đến chơi. Nghe vậy cô không ăn nữa vội bỏ đồ ăn xuống chạy lên phòng thay y phục. Thay xong cô đi xuống đã thấy Tố Cửu đang ngồi ở ghế, thấy Thanh Y ra Tố Cửu liền chạy đến.

    "Y Y lâu rồi không gặp. Nhớ cậu lắm đó" Tố Cửu tươi cười nói

    "Ừm. Lâu rồi không gặp" Thanh Y mỉm cười

    "Đúng rồi. Ngày mai đi học rồi, cậu đã chuẩn bị gì chưa" Tố Cửu hỏi

    Thanh Y lắc đầu nói chưa, thấy vậy Tố Cửu liền bảo cô đi cùng cô ấy đi mua đồ cho ngày mai đi học. Thanh Y đồng ý rồi xin phép đi cùng Tố Cửu. Khi đi đến hiệu đồ mua bán hai cô bé chọn đồ khá giống nhau. Chọn xong hai người đi xuống tiệm nước ngồi uống. Đang uống Thanh Y bỗng nhìn ra bên ngoài thì thấy Hoắc Vân Trì đi cùng với cô gái nào đó. Thanh Y tự hỏi cô gái đó là ai, cha nuôi mình có người yêu mới rồi sao, cha nuôi mình đã quên chị Kiều rồi sao. Bao nhiêu câu hỏi cứ hiện lên trong tâm Thanh Y. Thấy Thanh Y ngẩn người ra, Tố Cửu liền lay lay người cô.

    "Y Y bên ngoài đó có gì mà cậu chăm chú thế" Tố Cửu nhẹ hỏi

    "À.. ừm.. không có gì đâu" Thanh Y khẽ cười

    Thanh Y nói vậy nhưng vẫn nhìn ra phía ngoài, một lúc sau thì không thấy cha nuôi và cô gái đó đâu. Cô đứng dậy rồi bảo Tố Cửu là cùng cô về nhà. Tâm trạng không thoải mái, cô liền rủ Tố Cửu ở lại nhà mình làm bánh. Tố Cửu nhận lời của cô liền bảo trở lí của mình đi mua đồ về làm. Tại nhà của Thanh Y, hai người cùng nhau đập trứng, trộn bánh rồi tạo ra những hình con thú trông rất đẹp mắt. Trong lúc chờ bánh đang nướng Thanh Y cùng Tố Cửu lên xem bộ phim "Tử Hoa Tuyết ngoại thành" của Tô Chi Ngọc. Bộ phim rất cảm động khiến hai người đều khóc. Xem xong bộ phim thì cũng đến giờ Tố Cửu phải về, Tố Cửu bảo cô cứ giữ những chiếc bánh đó lại. Sau khi Tố Cửu về Thanh Y lấy mấy chiếc bánh đã được nướng xong cất vào tủ.

    Tối đến khi cô ngồi ăn cơm với Hoắc Vân Trì xong liền nhớ đến mấy chiêc bánh chạy đi lấy. Cô đưa ra trước mặt Hoắc Vân Trì.

    "Cha nuôi, hôm nay con làm bánh, mời người ăn thử" Thanh Y mỉm cười

    Hoắc Vân Trì cầm một chiếc bánh lên ăn thử, vừa cắn một miếng hắn tối sầm mặt lại. Thấy hắn không nói gì Thanh Y liền hỏi nó có ngon không, hắn quay sang nhìn cô rồi nói ăn thử. Vừa ăn một miếng Thanh Y liền đi lấy nước uống vì chiếc bánh quá mặn. Cô đỏ mặt lên bảo với hắn định đổ đi nhưng hắn lại bảo cứ để đó rồi hắn cầm hộp bánh đi lên phòng.
     
    Meo Meo 2524 thích bài này.
  6. chumy1607

    Bài viết:
    8
    Chương 15

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hoắc Vân Trì mang hộp bánh lên phòng rồi bảo Tư Phong tìm thứ thuốc gì có thể đảm bảo giữ cho những chiếc bánh được nguyên vẹn. Tư Phong thấy vậy liền cười thầm trong lòng. Thanh Y lúc này cũng đã nhận được bộ đồng phục, cô liền chuẩn bị đồ cho buổi khai trường ngày mai. Tất cả đã được sắp xệp hoàn hảo, cô trèo lên giường ngủ rồi nghĩ đến ngôi trường mà mai mình sẽ học. Cứ nghĩ hết thứ này đến thứ khác, cô còn nghĩ rằng không biết mình có thể gặp Lăng Duật Ngôn hay không. Thanh Y cứ loanh quanh với những ý nghĩ cuối cùng thiếp đi lúc nào không biết.

    Sáng hôm sau, Thanh Y dậy rất sớm. Cô rửa mặt rồi thay bộ đồng phục mới may của mình. Bộ đồng phục của cô rất đẹp, có vài phần nhìn rất giống với kiểu hoàng gia. Thanh Y cầm cặp sách của mình xuống lầu, đặt nó ở ghế phòng khách rồi vào bếp ăn bữa sáng. Hoắc Vân Trì cũng đã đợi ở đó, cô ngồi đối với hẵn.

    Hoắc Vân Trì đang ăn chợt nhìn cô, lạnh lùng hỏi: "Tối qua ngủ ngon chứ"

    Cô ngẩng đầu lên nhìn hắn khẽ trả lời: "Ngủ ngon lắm ạ"

    Hoắc Vân Trì gật đầu rồi không ăn nữa, Thanh Y cũng đã ăn xong. Thấy vậy hắn bảo sẽ đưa cô đến trường. Vừa xuống xe ai cũng hướng mắt về chiếc xe sang trọng kia, càng ngạc nhiên hơn khi thấy một cô bé vô cùng đẹp bước xuống khỏi xe. Trước khi Hoắc Vân Tri rời đi, Thanh Y chào hắn, hắn không nói gì chỉ vẫy tay một cái rồi đi. Bỗng nhiên từ đâu đến có một bàn tay nắm lấy tay cô.

    Thanh Y ngoảnh lại thì thấy Lăng Duật Ngôn, cô liền mỉm cười nói: "Duật Ngôn, lâu rồi không gặp anh"

    Lăng Duật Ngôn kéo người cô lại ôm lấy cô: "Anh nhớ em lắm đó"

    Thanh Y mỉm cười, đang định ôm lại hắn thì tự nhiên có ai đó lôi cô ra. Thì ra là Bạch Tố Cửu, cô ấy trừng mắt nhìn Lăng Duật Ngôn rồi nói không cho phép anh ấy động vào người Thanh Y. Lăng Duật Ngôn ngạc nhiên nhìn Tố Cửu mỉm cười, khẽ xoa đầu Tố Cửu. Bị xoa đầu Tố Cửu cảm thấy khó chịu liền gạt tay nhanh chóng kéo Thanh Y đi. Đến chỗ khác Tố Cửu mới buông tay cô ra.

    "Y Y anh ta là ai thế" Tố Cửu hỏi

    "Là bạn lúc còn ở cô nhi thôi" Thanh Y thản nhiên trả lời

    Tố Cửu gật đầu. Bỗng tiếng vang trống trường vang lên, Tố Cửu kéo Thanh Y đi tập trung cùng mọi người. Sau khi tập trung hai người được xếp vào cùng một lớp, Tố Cửu xin làm bạn cùng bàn với Thanh Y.
     
    Gill thích bài này.
  7. chumy1607

    Bài viết:
    8
    Chương 16

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Từ ngày đi học cô bận lắm, lúc nào cũng một đống bài tập. Có hôm thức đến một, hai giờ để làm bài tập, có lúc còn ngủ gật trên bàn. Mấy hôm nay Hoắc Vân Trì cũng bận xử lí tài liệu cũng không có thời gian hỏi han cô. Thanh Y mặc dù tuy có chút mệt nhưng lúc nào đến lớp cô cũng nhận được lời động viên. Ngày nào Lăng Duật Ngôn cũng qua nói chuyện rồi chơi với với cô. Hôm nay Hoắc Vân Trì nghỉ làm sớm liền đến trường đón cô. Tan học, Thanh Y cùng Lăng Duật Ngôn cùng ra khỏi cổng trường, cô vừa đi vừa cười với cậu. Hắn ở trong xe thấy cô vui vẻ khi ở bên người khác, khẽ nhíu mày bước xuống xe rồi tiến đến chỗ Thanh Y. Cô đang đi thì tự nhiên bị chặn lại, ngướng lên nhìn thì thấy cha nuôi. Thanh Y giật mình lùi về phía sau.

    "Cha.. cha nuôi. Người đến đón con ạ" Thanh Y hỏi

    Hoắc Vân Trì không để ý lời của Thanh Y, lạnh lùng trả lời: "Đi về"

    Sắc mặt của hắn khiến cô bỗng chốc cảm giác lạnh sồng lưng. Cô vội vàng trèo lên xe, Hoắc Vân Trì nhìn chằm chằm vào Lăng Duật Ngôn rồi nói tránh xa con bé ra, Lăng Duật Ngôn trừng mắt nhưng không làm được gì. Thanh Y ngồi ở trong xe nên không nghe thấy bọn họ nói gì, một lúc sau Hoắc Vân Trì mới trở lại xe.

    "Từ giờ không được chơi với thằng đó nữa" Hoắc Vân Trì nói

    "Nhưng.. Anh ấy rất tốt với con." Thanh Y nhẹ nhàng đáp

    "Ta cho phép con cãi lại sao" Hoắc Vân Trì trừng mắt nhìn cô

    "Con.." Thanh Y không nói được gì thêm.

    Cô cúi đầu xuống trong lòng có chút buồn, tự nhiên phải ngừng chơi với một người bạn cô không can tâm. Về đến nhà cô chạy vào phòng đóng cửa lại. Hoắc Vân Trì bực mình không kém mặc kệ cô liền vào phòng của mình, hắn gọi cho trợ lí của mình bảo hắn sắp xếp một trường học bên nước ngoài. Trợ lí của hắn lập tức gửi cho hắn mấy trường ở bên Mỹ. Sau khi chọn được trường phù hợp với Thanh Y hắn liền đăng ký cho cô. Đến giờ ăn tối cả hai người đều không nói gì. Hoắc Vân Trì nhìn cô

    "Từ ngày mai nghỉ học ở trường." Hoắc Vân Trì lạnh lùng nói

    "Vì sao con không thể đi học nữa ạ?" Dưới ánh đèn, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nhỏ Thanh Y lộ ra vẻ thất vọng và tủi thân.

    "Ta đã sắp xếp nơi học tốt nhất ở nơi khác." Hoắc Vân Trì lạnh lùng nói

    "Con sẽ rời khỏi đây ạ" Thanh Y hỏi

    "Tạm thời là như thế, nhưng sẽ sớm quay lại khi con mười tám tuổi" Hoắc Vân Trì trả lời

    Cô nhóc Thanh Y nghịch nghịch bát cơm. Mười tám tuổi, bây giờ cô mới có mười ba tuổi, còn phải chờ tận năm năm nữa.

    Nhìn dáng vẻ cô bé cúi đầu không nói, quản gia Tư Phong đau lòng vuốt tóc cô, "Đừng buồn, con sẽ sớm quay lại thôi"

    Thanh Y ngẩng đầu, dâng lên đôi mắt đẹp đáng thương Khuôn mặt nhỏ nhắn ngây thơ của Thanh Y lộ ra một tia hi vọng: "Con sẽ ngoan mà, cha nuôi con có thể ở lại không ạ?"

    "Không được" Hoắc Vân Trì lạnh lùng nói

    Cuối cùng thì Thanh Y không nói được gì phải chấp nhận và sang Mỹ học.
     
  8. chumy1607

    Bài viết:
    8
    Chương 17

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Năm năm sau, tại sân bay, một cô gái đeo kính dâm mặc một bộ váy trắng cùng với dáng người nhỏ bé xách vali bước ra khỏi máy bay. Cô vừa đi xuống liền nhìn thấy một ông già trung niên và một số vệ sĩ đầu cạo trọc cũng đang đeo kính mặc vest đen cầm biển. Trên biển có ghi "Hoắc Thanh Y, chào mừng trở về". Thấy vậy, cô liền đi đến chỗ bọn họ

    Cô vừa tiếp lại gần, họ lập tức cúi người xuống, đồng thanh nói: "HOẮC TIỂU THƯ, MỪNG CÔ VỀ NƯỚC"

    Thanh Y bị bọn họ làm cho giật mình, lùi lại mấy bước. Tất cả mọi người ở sân bay đều bị cô làm cho chú ý, tất cả đều hướng mặt về phía cô. Quản gia Tư đứng thẳng người rồi khẽ cười. Đã năm năm cô không gặp ông, trông ông có vẻ già đi rất nhiều. Thanh Y tiến đến ôm lấy.

    "Bác Tư cháu nhớ bác lắm đó" Thanh Y mỉm cười nói

    "Ta cũng rất nhớ con. Giờ con lớn thật đấy. Năm năm trước chỉ là một cô nhóc tinh nghịch giờ đã trở thành một thiếu nữ rồi" Tư Phong cười nói rồi vỗ vỗ nhẹ lưng cô

    "Con đã không còn là một đứa trẻ nữa rồi" Thanh Y nói rồi cười ' hì hì'

    Thanh Y không ôm Tư Phong nữa, cô đứng thẳng dậy rồi cùng bọn họ trở về thự. Ngày hôm nay cô trở về, cũng là ngày cô sinh nhật lần thứ mười tám. Sau khi về đến nhà, bác Tư Phong bảo cô nhanh chóng đi tắm rồi đi nhanh chóng đi chơi với Tố Cửu, vì cô bé Bạch gia này chờ cô rất lâu rồi, Tư Phong còn bảo cô là nhớ mời cô bé đó tối đến đây dự sinh nhật do Hoắc tổng tổ chức tiện chúc mừng cô trở về. Thanh Y nghe vậy liền nói vâng rồi lên phòng tắm rửa sạch sẽ. Tắm xong cô vội vàng xin phép bác Tư ra ngoài rồi đón xe đến tìm Bạch Tố Cửu. Lúc đến thự của Tố Cửu, Thanh Y thấy cô đang chăm sóc vườn hoa của mình, cô khẽ nhẹ nhàng đi đến.

    "ÒA" Thanh Y nói to

    Tố Cửu đang cắt lá cây bị giật mình liền rơi kéo xuống, cô quay người thì thấy Thanh Y. Tố Cửu vui lắm liền ôm chầm lấy cô.

    "Y Y Cậu trở về rồi. Nhớ cậu lắm đó. Đi mà chả nói lời nào cả, có biết mình buồn lắm không hả" Tố Cửu nói

    "Xin lỗi. Mình trở về rồi nên đừng buồn nữa" Thanh Y khẽ an ủi, cô khẽ đầy người Tố Cửu ra mỉm cười nói "Hôm nay cha nuôi mình tổ chức sinh nhật tiện chào mừng mình về nước, tối đến nhé"

    "Sinh nhật cậu sao. Vậy đi chọn quà cùng mình đi" Tố Cửu vui vẻ nói

    "Quà cáp gì, có phải trẻ con nữa đâu. Cửu Cửu" Thanh Y nhìn Tố Cửu rồi cười

    Tố Cửu lắc lắc đầu bảo không được rồi cô bảo quản gia của mình chở hai người đi mua quà cho Thanh Y. Ở hiệu chọn quà, cô cùng Tố Cửu đang chọn thì có tiếng bước chân lại gần, Thanh Y bỗng bị một bàn tay bám vào vai, cô giật mình liền cầm bàn tay đó rồi vật người đó ra phía trước.
     
    Gill thích bài này.
  9. chumy1607

    Bài viết:
    8
    Chương 18

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Người kia bị vật liền ngã xuống đất, mọi người trong cửa hàng liền xúm tới đỡ hắn ta dậy. Tố Cửu đứng bên cạnh Thanh Y cũng bị giật mình, cô lay lay người Thanh Y hỏi có chuyện gì, sao tự nhiên lại vật người tar a vậy. Thanh Y im bặt, không nói câu gì, một lúc sau mới bảo phản xạ tự nhiên. Người con trai kia ngồi dậy, mãi một lúc mới đứng dậy, phủi quần áo xoay người tiến đến chỗ Thanh Y.

    "Tiểu Y, thật manh động" Người con trai mỉm cười nói

    "Anh là ai, sao biết tên tôi" Thanh Y lạnh lùng nói

    "Anh là Lăng Duật Ngôn đây, mới năm năm mà không nhận ra anh à" Lăng Duật Ngôn buồn rầu nói.

    "Anh.. anh Ngôn." Thanh Y ngạc nhiên mở to mắt, một lúc sau nói tiếp: "Em.. em xin lỗi. Tại anh thay đổi nhiều quá, em không nhận ra"

    "Anh vẫn thế, thay đổi chỗ nào" Lăng Duật Ngôn hỏi

    "Anh.. Anh cao hơn, đẹp trai hơn còn.. trưởng thành hơn nữa" Thanh Y nói

    Lăng Duật Ngôn xoa đầu cô rồi mỉm cười, hắn hỏi cô tại sao ở đây. Thanh Y chỉ bảo là hôm nay sinh nhật cô nên Cửu Cửu muốn đi đến đây mua quà. Lăng Duật Ngôn hôm nay đến đây cũng là để mua quà cho Thanh Y vào mỗi năm, nhưng những năm trước không tặng được hắn liền mang về cất đi và hy vọng một ngày sẽ tặng chúng cho Thanh Y. Trong lòng Lăng Duật Ngôn vui lắm, cậu chờ ngày này lâu lắm rồi, cuối cùng cũng có thể tặng chúng cho cô. Thanh Y mời hắn đến bữa tiệc tối nay rồi xin phép hắn cùng Tố Cửu đi về.

    Bữa tiệc sinh nhật của Thanh Y được tổ chức rất hoành tráng, bánh sinh nhật của cô được đặt thành bánh có ba tầng nhưng không quá to mà rất gọn gàng, tinh tế. Mỗi tầng có sắc màu riêng xen lẫn giữa hồng, đen, trắng vô cùng đẹp mắt. Ở đỉnh hoa còn có những cánh hoa Tigon, được tạo hình vô cùng sắc nét, chân thật. Trang trí xa hoa, sáng lóa. Bữa tiệc này không đơn giản chỉ là sinh nhật mười tám tuổi của Thanh Y mà còn là một buổi lễ chào mừng cô trở về.

    Sauk hi về thự cùng Thanh Y, đôi mắt Tố Cửu lộ vẻ tò mò, hỏi: "Thanh Y mình thực sự muốn tối đến ngay bây giờ."

    Thanh Y bật cười: "Cửu Cửu, đêm nay là sinh nhật mình, sao còn vội vàng hơn cả mình thế."

    "Người ta chỉ muốn hóng xem tối nay có anh chàng nào đẹp trai đến đó không thôi. Hì Hì. Nhưng mà yên tâm mình sẽ chuẩn bị một món quà thật đặc biệt cho cậu" Tố Cửu vui vẻ nói

    Thanh Y cốc vào đầu cô một cái, rồi nói Tố Cửu thật là mê trai mà. Tố Cửu nhìn cô cười lớn. Thanh Y thấy trời cũng đã hơi tối rồi liền bảo Tố Cửu ở lại nhà mình luôn, rồi lấy y phục của mình cho Tố Cửu, bắt cô ấy đi tắm. Tư Phong gọi cho người trang điểm đến cho hai người.

    Màn đêm buông xuống, cuối cùng buổi sinh nhật đã đến. Ánh đèn chiếu xuống một chiếc xe thể thao đang lao nhanh đến. Chiếc xe phóng nhanh khiến cho những cây cối bên cạnh tạo ra tiếng xào xạc. Ngay sau đó chiếc xe dừng lại, người bước xuống xe chính là Lăng Duật Ngôn, Ánh sáng vây quay hắn giống như vương tử vậy.
     
  10. chumy1607

    Bài viết:
    8
    Chương 19

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lăng Duật Ngôn bước vào thì quản gia Tư tiếp khác mời hắn ngồi ở phía bàn đã chuẩn bị sẵn đồ ăn và rượi, một lúc sau tất cả các bạn của Thanh Y, còn có cả khách của Hoắc Vân Trì. Khách của Hoắc Vân Trì đều là những người có khả năng hợp tác trong thương nghiệp với hắn, trong đó có cả nhưng người Huyết Hắc Quỷ cũng đến. Thanh Y cùng Tố Cửu chuẩn bị xong liền đi xuống lầu. Mọi người ai cũng hướng mắt đến Thanh Y bởi hôm nay cô rất đẹp. Lăng Duật Ngôn cầm quà với bó hoa đứng dậy, đi đến chỗ cô.

    "Tiểu Y, sinh nhật vui vẻ" Lăng Duật Ngôn giọng trầm thấp, rất dễ nghe

    Hắn đưa quà và bó hoa đến trước mặt Thanh Y, khuôn mặt tỏ vẻ dịu dàng. Thanh Y mỉm cười nhận lấy quà rồi nhẹ nhàng nói: "Cảm ơn anh, Duật Ngôn"

    Lăng Duật Ngôn đang định tiến đến ôm cô thì Tố Cửu tự nhiên đến cầm lấy tay Thanh Y kéo đi đến chỗ nơi chứa những món ăn đã được chuẩn bị. Lăng Duật Ngôn mất đi cả hứng. Cả biệt thự sáng như cung điện hoàng gia, khắp nơi thoang thoảng mùi thức ăn và rượi vang thơm dịu lan tỏa. Những món đều là những món có mùi vị khác nhau, thực thể hiện trắm loại mỹ thực nước Mỹ lừng danh, ngoài ra trên bàn đặt rất nhiều chai rượi vang sang và rất nổi danh.

    Buổi tiệc sinh nhật bắt bầu, khi ánh đèn trong phòng sáng lên những người đầu bếp kéo chiếc xe chứa bánh sinh nhật vào chính giữa, từ không trung những cánh hoa Tigon bắt đầu rơi xuống. Gió nhẹ lướt qua, cởi ra sự xa hoa, từng cánh hoa bay quanh quẩn bên Thanh Y. Màu hồng nhàn nhạt của những cánh hoa bay trong không khí tạo nên một khung cảnh mộng ảo. Hôm nay Thanh Y mười tám tuổi đã thoát khỏi sự ngây thơ, lộ ra sự quyến rũ của một người trưởng thành. Quản gia Tư đứng lên chỗ cao nhất.

    "Các vị, cảm ơn mọi người đã đến tham dự tiệc sinh nhật của tiểu thư Thanh Y. Hôm nay là sinh nhật của tiểu thư, cũng đồng thời là buổi lễ chào mừng cô về nước, hi vọng hôm nay mọi người hãy vui vẻ" Tư Phong vui vẻ nói.

    Thanh Y đi đến chỗ chiếc bánh sinh nhật, trên tay cầm một con dao nhỏ, cắt một miếng bánh ngọt, cầm một ly rượu vang dơ lên. Mọi người ở phía dưới cũng cầm ly rượu dơ lên đồng thanh nói "Hoắc Thanh Y, sinh nhật vui vẻ"

    Nói rồi mọi người cùng cô uống cạn ly rượu. Một nữ hầu mang món quà của Lăng Duật Ngôn vừa nãy lên, Thanh Y mở chiếc hộp quà được bọc rất tinh xảo ra, cô ngạc nhiên mở to mắt bên trong là một chiếc váy màu lam nhạt, đẹp đến mức khó có thể cưỡng lại. Mọi người bên dưới vỗ tay, rồi lần lượt lên tặng. Tố Cửu tặng cho cô chiếc vòng cổ vô cùng đẹp, nó rất hợp với bộ váy tối nay mà Thanh Y mặc. Người trong Huyết Hắc Quỷ cũng đại diện một người lên tặng quà cho Thanh Y, khi cô vừa mở quà của bọn họ liền giật mình lùi ra đằng sau ngã xuống, sắc mặt bỗng chốc tái nhợt đi. Thấy cô như vậy, Tố Cửu liền nhanh chóng đến ngồi xuống bên cạnh.

    "Y Y.. cậu làm sao vậy" Tố Cửu lo lắng hỏi

    "Bên.. bên trong đó.. có ngón tay của một người phụ nữ" Thanh Y sợ hãi nói

    Tố Cửu đứng dậy xem hộp quà, sợ cũng không kém, nhìn xuống phía chỗ những người Huyết Hắc Quỷ hét lên: "Đây là tiệc sinh nhật, tại sao lại tặng đồ như vậy"

    "Hahahaha xin lỗi đã làm Hoắc tiểu thư sợ. Chúng tôi chỉ mang đến món quà cho cô, cũng như là thành ý. Hoắc tiểu thư cô nhìn kỹ ngón tay đó xem nó là của Hoắc tổng chặt về đó, trên ngón tay đó có chiếc nhẫn Graff Pink mắc tiền lắm đó nha" Một trong số người Huyết Hắc Quỷ lên tiếng

    Thanh Y nghe xong cô chỉ bị kích động nhất từ 'ngón tay đó nó là của Hoắc tổng chặt về' sắc mặt cô vẫn giữ nguyên. Cô chưa từng biết gì về Hoắc Vân Trì cả, chỉ biết hắn chính là cha nuôi của cô. Bỗng có tiếng bước chân từ phía cửa đi vào.

    "Các người dọa con bé hơi quá rồi đó" Một tiếng người đàn ông vang lên

    Mọi người đều hướng mặt về phía có tiếng nói, thì ra là Hoắc Vân Trì. Hắn mặc bộ vest màu đen tiến đến chỗ Thanh Y.

    "Đứng dậy đi. Người của Hoắc gia không bao giờ được yếu đuối trước những thứ như vậy" Hoắc Vân Trì lạnh lùng nói.

    Thanh Y bị tê chân, không thể đứng lên được. Lăng Duật Ngôn thấy vậy liền tiến tới bế cô lên trước mặt Hoắc Vân Trì, mọi người ở đó ai cũng mồm chữ O mắt chữ A ngạc nhiên nhìn. Lăng Duật Ngôn đặt cô ngồi ở trên ghế, khẽ tháo chiếc giày ra rồi nắn bóp chân cho cô. Hoắc Vân Trì tối sầm mặt lại, hàn khí bỗng trở nên lạnh lẽo.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...