Mây trôi trong trắng hững hờ
Hỡi cô áo đỏ có chờ anh không
Anh đi ngày tháng thong dong
Hành quân đánh trận trong lòng địa phương
Khi sương muối trải đầy áo vải
Khi thịt da rét buốt căm căm
Lòng anh thì lại ấm lòng
Bởi vì anh biết quê nhà có em
Có cô gái không màng tuổi trẻ
Vứt cái thì vui vẻ chờ anh
Có người ở túp lều tranh
Quanh năm đói rét thương anh thực lòng
Ở quê nhà em làm liên lạc
Còn mẹ cha tóc bạc da mồi
Thân em xẻ núi tách đồi
Băng qua bảy núi sông tràn suối sâu
Tay em pháp lực nhiệm mầu
Ngày cày đêm cấy dẫn đầu nuôi quân
Em chờ thêm mấy mùa xuân
Chờ tin thắng trận anh về với em
Chờ ngày cả xóm vây xem
Xem cô dâu mới đem lòng yêu anh.