Lầu cao thiếp đợi năm canh Châm trà vá áo quẩn quanh khuê phòng Đằng đông trời đã rực hồng Chờ tin biên ải cõi lòng bất an Ngoài kia dậy tiếng kêu than Lệ rơi kín ngõ râm ran trong ngoài Tuổi xuân ngày tháng phí hoài Chăn đơn gối chiếc trong ngoài bướm ong Thiếp đây trong trắng gìn lòng Tâm như gương sáng nguyện tòng phu quân Mà nay đã mấy kì xuân Mẹ cha mai mối trầm luân đủ đường Chẳng hay chàng có tỏ tường Gửi cho thiếp biết vài chương thư từ Chàng đi thực thực hư hư Thiếp chờ thiếp đợi tương tư đêm ngày Đời người gang ngắn chẳng tày Đợi chàng bạc tóc thiếp rày nhớ thương.
Mây trôi trong trắng hững hờ Hỡi cô áo đỏ có chờ anh không Anh đi ngày tháng thong dong Hành quân đánh trận trong lòng địa phương Khi sương muối trải đầy áo vải Khi thịt da rét buốt căm căm Lòng anh thì lại ấm lòng Bởi vì anh biết quê nhà có em Có cô gái không màng tuổi trẻ Vứt cái thì vui vẻ chờ anh Có người ở túp lều tranh Quanh năm đói rét thương anh thực lòng Ở quê nhà em làm liên lạc Còn mẹ cha tóc bạc da mồi Thân em xẻ núi tách đồi Băng qua bảy núi sông tràn suối sâu Tay em pháp lực nhiệm mầu Ngày cày đêm cấy dẫn đầu nuôi quân Em chờ thêm mấy mùa xuân Chờ tin thắng trận anh về với em Chờ ngày cả xóm vây xem Xem cô dâu mới đem lòng yêu anh.