Bài viết: 7 



Ngày 11 tháng 10 năm 2018
Hôm nay vẫn là một ngày tệ như bao ngày khác. Mình thật sự quá mệt mỏi với cuộc sống này. Tuy biết rằng đời người ngắn ngủi, mọi thứ không phải lúc nào cũng diễn ra theo ý mình muốn và những lúc mình cảm tháy thất vọng hay chán nản chính là lúc mình phải đứng lên nhưng mình không tài nào đứng lên được.
Người bạn của mình M luôn luôn mượn điện thoại mình mỗi ngày vì đã bị thu điện thoại. Bạn ấy rất thích đọc truyện, toàn mượn điện thoại của mình để đọc truyện trên wattpad. Tuy rằng mình không muốn keo kiệt, mình muốn cho bạn ấy mượn và đọc nhưng mình cảm tháy khó chịu lắm, luôn luôn cảm thấy bực tức. Bạn ấy luôn cầm điện thoại mình từ sáng đến tận chiều, khi mà ra về thì vẫn còn cầm đọc đến tận khi xuống bãi xe mới đưa cho mình. Mình thật sự rất rất là mệt mỏi. Minhg không muốn làm tổn thương bạn ấy nhưng nếu bạn ấy không đọc truyện trên điện thoại mình thì bạn ấy lại lăn ra ngủ. Bạn ấy vốn đã không học giỏi rồi, ngủ trên lớp thì tình hình càng tệ hơn nhưng nếu muốn bạn ấy thức thì mình lại chỉ có cách là cho bạn ấy mượn điện thoại mà thôi.
Hôm nay còn tệ hơn nữa, bạn ấy cầm cả điện thoại mình về nhà, mình rất bực, mình đã đến cả nhà bạn ấy để đòi, mình đã định nếu lúc đấy vừa tan học mà bạn ấy đã về nhà rồi thì mình sẽ giận dữ và nghỉ chơi với bạn ấy. Nhưng cuối cùng mình vẫn chẳng làm được, vì khi mà mình đến nhà bạn ấy thì bạn ấy vẫn chưa về, bạn ấy vẫn còn đợi mình ở trường, tuy bạn ấy đã làm sai nhưng hành động nán lại trường ấy của bạn những nửa tiếng làm mình cũng hơi động lòng! Mình thật sự không biết phải làm sao nữa. Mình không nhớ lắm nhưng mình nhớ rằng có người đã dạy mình: "Nếu không thể chờ một vị anh hùng đến cứu thì hãy tự trở thành anh hùng của chính mình." Liệu mình có thể tự đứng lên và trở thành anh hùng của chính mình được không nhỉ?
Hôm nay vẫn là một ngày tệ như bao ngày khác. Mình thật sự quá mệt mỏi với cuộc sống này. Tuy biết rằng đời người ngắn ngủi, mọi thứ không phải lúc nào cũng diễn ra theo ý mình muốn và những lúc mình cảm tháy thất vọng hay chán nản chính là lúc mình phải đứng lên nhưng mình không tài nào đứng lên được.
Người bạn của mình M luôn luôn mượn điện thoại mình mỗi ngày vì đã bị thu điện thoại. Bạn ấy rất thích đọc truyện, toàn mượn điện thoại của mình để đọc truyện trên wattpad. Tuy rằng mình không muốn keo kiệt, mình muốn cho bạn ấy mượn và đọc nhưng mình cảm tháy khó chịu lắm, luôn luôn cảm thấy bực tức. Bạn ấy luôn cầm điện thoại mình từ sáng đến tận chiều, khi mà ra về thì vẫn còn cầm đọc đến tận khi xuống bãi xe mới đưa cho mình. Mình thật sự rất rất là mệt mỏi. Minhg không muốn làm tổn thương bạn ấy nhưng nếu bạn ấy không đọc truyện trên điện thoại mình thì bạn ấy lại lăn ra ngủ. Bạn ấy vốn đã không học giỏi rồi, ngủ trên lớp thì tình hình càng tệ hơn nhưng nếu muốn bạn ấy thức thì mình lại chỉ có cách là cho bạn ấy mượn điện thoại mà thôi.
Hôm nay còn tệ hơn nữa, bạn ấy cầm cả điện thoại mình về nhà, mình rất bực, mình đã đến cả nhà bạn ấy để đòi, mình đã định nếu lúc đấy vừa tan học mà bạn ấy đã về nhà rồi thì mình sẽ giận dữ và nghỉ chơi với bạn ấy. Nhưng cuối cùng mình vẫn chẳng làm được, vì khi mà mình đến nhà bạn ấy thì bạn ấy vẫn chưa về, bạn ấy vẫn còn đợi mình ở trường, tuy bạn ấy đã làm sai nhưng hành động nán lại trường ấy của bạn những nửa tiếng làm mình cũng hơi động lòng! Mình thật sự không biết phải làm sao nữa. Mình không nhớ lắm nhưng mình nhớ rằng có người đã dạy mình: "Nếu không thể chờ một vị anh hùng đến cứu thì hãy tự trở thành anh hùng của chính mình." Liệu mình có thể tự đứng lên và trở thành anh hùng của chính mình được không nhỉ?
Last edited by a moderator: