

Tết vui hay Tết buồn!
Thể loại: Tản văn
Tác giả: Liễu Đường
* * *
* * *
Thể loại: Tản văn
Tác giả: Liễu Đường
* * *

* * *
Ông bây giờ đã tám mươi bảy tuổi rồi, ngày tháng còn lại chẳng biết là bao nhiêu nữa, tầm này chỉ tính từng buổi một mà thôi.
Ông ở trong căn nhà nhỏ có một tầng gác, mấy đứa con đều sống nơi xa, bọn họ thuê người nấu cơm và dọn dẹp mỗi ngày, để cho ông khỏi lo lắng gì.
Cũng cảm ơn Trời Phật, bao năm nay ông vẫn đi lại mạnh khỏe và tỉnh táo.
Những ngày rằm lớn, ông thường đi ra ngôi chùa gần nhà để lễ Phật, đồng thời đốt nén nhang nơi di ảnh của người vợ quá cố.
Hôm nay là rằm tháng chạp rồi, buổi sáng trong gió vẫn còn se se chút hơi lạnh nhưng ánh nắng đã bừng lên những tia nồng nàn đậm sắc xuân.
Thường thì sau khi lễ chùa, ông hay ngồi lại nơi chiếc ghế đá dưới gốc cây sứ cùi, để nghỉ mệt dăm ba phút rồi mới về, nhưng hôm nay ông muốn ở thêm lâu hơn.
Không khí Tết đã tràn ngập khắp nơi, ngay cả những người bận rộn nhất cũng có thể nhận ra, huống chi là kẻ nhàn rỗi như ông đây.
Nói đâu xa chỉ ở ngôi chùa này, mỗi độ Xuân về Tết đến đều được sửa soạn tươm tất hơn, đằng kia các chú tiểu đang dẫy cỏ bón phân từng chậu hoa, hai cội mai trước cổng cũng đã được lặt lá lộ ra thật nhiều búp nụ, rải rác vài chùm hoa đã nở vàng ươm; phía bên trong các thầy đang treo mấy câu liễn chúc Tết; ngoài thềm nhiều phật tử túm tụm cùng nhau gấp bao lì xì và bỏ vào đó là một mảnh giấy nhỏ có in sẵn các câu kinh giảng dạy; mỗi người đều làm việc rất vui vẻ và chu đáo.
Chỉ năm bảy ngày nữa, hoa kiểng sẽ được bày bán mấy chỗ ngoài công viên khu phố, ông cũng sẽ ra đó ngắm hoa, nhưng ông chỉ mua một giỏ hoa cúc và một giỏ vạn thọ, nhất là chỉ mua vào sáng ba mươi Tết thôi.
Đứa con gái lớn đã dặn ông nhiều năm nay rồi, cứ mua sớm đi có chồng của cô giúp việc qua khiên về và chăm sóc hộ, chẳng sợ tốn tiền hơn bao nhiêu đâu, mà mua trễ như thế người bán cũng không giảm giá.
Nhưng nào ông có tính toán gì đâu, ông chỉ muốn cảm nhận sự tất bật của người mua kẻ bán ở ngày cuối cùng một năm, cái tất bật của thời xa xưa, quần quật suốt đến tối hai chín ông mới đèo vợ đi chợ Tết, sáng ba mươi còn chút thời gian chạy ra mua bông hoa trái cây về chưng cúng rước ông bà.
Hai năm nay ông bảo vợ chồng cô giúp việc chỉ cần dọn dẹp xong thì về quê, chẳng phải nấu khổ qua hay thịt kho tàu cho ông làm gì. Bây giờ siêu thị mini đã mở trong khu phố, bán suốt Tết, cần món nào cũng có, không phải mua về trữ như ngày xưa.
Hơn nữa, ông đã có chỗ làm món ngon rồi.
Dãy nhà trọ phía ngoài, hai năm nay có mấy đứa công nhân không về quê ở lại đây ăn Tết, bọn nó gom góp nấu bánh chưng. Năm rồi ông chỉ cho mấy đứa làm món chả đầu theo kiểu vợ mình trước đây, mua thịt đầu heo về luộc rồi cắt lát ra xào kỹ với ít cà rốt đậu que cắt hạt lựu, cho nhiều tiêu hạt vào, sao đó nén chặt lại thành từng đòn, để ba ngày Tết ăn với bánh chưng.
Tết vui hay Tết buồn!
Ông nghe bọn trẻ nói với nhau, có vui, có buồn, không vui, không buồn..
Còn ông vui nhất là khi chuẩn bị phong bì nho nhỏ lì xì cho ba đứa cháu, ngày Tết chúng về mừng tuổi là thấy rôm rả cả nhà.
* * *
Hết
Chỉnh sửa cuối: