Tản Văn Tết Của Những Người Con Xa Quê - Daisy Zunk

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Daisy zunk, 27 Tháng một 2022.

  1. Daisy zunk

    Bài viết:
    26
    Tết của những người con xa quê

    Tác giả: Daisy zunk

    Thể loại: Tản văn

    Tết đến rồi đấy! Vào những ngày cận kề cái tết hoang sơ mà đầy mới mẻ, lòng tôi lại bồi hồi cảm xúc xuyến xao, yêu mến. Tết là mùa của xuân tươi đẹp, tràn trề sức sống. Phải chăng vì thế mà khi nào đến tết, không quá khó để có thể bắt gặp được sự xinh đẹp và rung động trong trái tim mình?

    Tết khiến tôi càng yêu mùa xuân hơn bao giờ hết. Mùa của đất trời, của thiên nhiên vạn vật sinh sôi nảy nở cũng là mùa của sự đoàn viên, sum họp.

    Mỗi khi gần tết, tôi không thể kìm nổi được cảm giác hào hứng, thú vị khi ngồi sau xe mẹ và đi ra chợ sắm sửa mua đồ mới. Cái cảm xúc hồi hộp mà đẹp đẽ ấy, đến bây giờ vẫn không thể nhạt phai trong tâm trí. Hít hà mùi thơm của áo mới, dép mới, tôi vui không sao kể xiết! Hồi nhỏ, mong ngóng tết đến chỉ để được như thế thôi đấy. Niềm vui trẻ thơ trong sáng và lấp lánh lắm. Trong kí ức tuổi thơ cùng gia đình, tôi thèm được cùng mẹ ra chợ mà mua nào những kẹo, những bánh, được mặc áo mới, đồ mới, để rồi tự hào, đến kiêu hãnh khi khoe mấy đứa bạn chiếc áo còn chưa xé nhãn mác ở cổ. Tết với tôi trong năm tháng thơ ngây là như thế. Khi lớn lên rồi mới ước được trở lại ngày tháng hồn nhiên ấy biết bao..

    Sau này, khi phải đi học xa và đi làm, tôi cũng chẳng thường hay về thăm được bố mẹ, ông bà. Tết đến trong cảm xúc của người con xa quê nó xót xa và đau lòng lắm. Ngày tết thì đang từng bước đến gần, chỉ cách tôi có mấy bước chân nữa thôi mà tôi thì lại không về để ăn tết cùng gia đình được. Vậy là năm nay tôi lại ăn tết một mình ở nơi đất khách quê người, không một người thân.. Nhiều khi cũng muốn có cái tết trọn vẹn, đủ đầy có con, có bố, có mẹ, có gia đình ta biết bao nhưng cuộc sống vất vả và khó khăn quá, tôi chẳng thể làm được những điều tôi ước ao.. Còn nhớ, có mấy lần mẹ gọi điện về dặn: 'Bay trên đó ăn uống cho điều độ, ráng giữ sức khỏe, mà cực lắm hay sao mà chả thấy gọi điện về hỏi thăm bố mẹ một câu hở bay? Nếu mệt quá thì về quê, có gì ăn nấy, choa lo được, sư bố cô, có tốn mấy đâu mà.. Chứ cứ bôn ba, vất vả ở trển rồi lại không chú ý đến sức khỏe, cô không thương chứ chúng tôi xót, thương lắm.. Chắc lại gầy đi nhiều rồi chứ gì, đừng cứ ăn mì mãi đấy, công việc quan trọng thật nhưng phải biết điều độ, giữa nghỉ ngơi và làm việc. Tết này bay về không? Mấy năm bay không về rồi, sao năm nay không về cho bố mẹ vui, ở quê có con gà choa nuôi từ ngày bay đi làm đến giờ, cũng to béo lắm, nếu bây về nói một câu để choa sửa soạn bắt con gà làm quà..'Nghe tiếng mẹ dặn dò và hỏi han mà lòng tôi như quặn xé, chua xót. Tôi có lỗi với bố mẹ nhiều quá, năm nào cũng không thể thu xếp được công việc mà về chuyến ăn tết với bố mẹ ở quê. Có mỗi đứa con mà suốt mấy năm trời ăn tết một mình, tôi lại vừa thương, vừa day dứt. Giọt nước mắt cứ thế mà rớt xuống, mặn và chát nơi đầu môi..

    Tết của những người con xa quê hương, gia đình là chuỗi ngày buồn bã, tan nát. Nhìn những người bạn cùng phòng của mình đã chuẩn bị, vồn vã để về, mà tôi lại bơ vơ, tủi thân, ăn tết một mình, khóe mắt tôi lại rưng rưng, xót lắm nỗi nhớ xa quê, mỗi ngày trong trái tim càng da diết. Nhớ lắm tiếng nổ pháo giao thừa ở quê cùng bố mẹ. Ngày 30 tết nấu bánh chưng cùng ông bà, cả gia đình cùng quây quần, đoàn tụ ấm áp. Nhớ quá câu chúc câu cười của những ngày đầu năm mới. Bất chợt ước mình được bé lại, bởi lẽ bé thì không cần xa bố mẹ, xa quê hương. Cứ nhẹ nhàng mà trôi đi với biết bao hồn nhiên, trong sáng mà không cần lo toan, suy nghĩ và tính toán. Lớn lên mới biết, nỗi khổ tâm và trằn trọc thao thức vì những nghĩ suy, dự định mông lung về tương lai phía trước. Cái giá của trưởng thành quá đắt mà có trong mơ, tôi cũng không nghĩ nó lại cay đắng và đớn đau tới như vậy..

    Có lẽ cái tết năm nay tôi vẫn không về được. Nhưng cũng đừng như vậy mà cậu không về thăm nhà đón tết nhé! Năm nay còn quá bận rộn, tôi cần một khoảng thời gian để cân bằng và suy nghĩ về những dự định dang dở của mình. Năm nay không về được, nhưng nhất định năm sau tôi sẽ về! Tôi hứa đấy, hứa cho bản thân tôi, cho những người thân yêu đang chờ đợi.

    Hy vọng cậu sẽ về đón tết sum họp cùng gia đình. Mong cho cậu bắt kịp chuyến xe về quê, khi hoa mai, hoa đào còn đang tỏa hương ngào ngạt dưới ánh nắng rực rỡ và tươi mới của mùa xuân, khi mùa xuân thật sự đang bắt đầu, chưa kết thúc. Cậu hãy mua một ít quà, bằng tất cả sự chân thành, biết ơn và trân trọng với bố mẹ nhé, dù đơn giản và nhỏ bé, không đắt cũng được, ít nhất là cả tấm lòng của cậu trao tặng, bố mẹ cậu nhất định sẽ rất vui và hạnh phúc đó. Hy vọng cậu được cảm nhận thứ tình cảm gia đình ruột thịt, máu mủ thiêng liêng ấm áp một cách trọn vẹn và hoàn hảo. Chúc cho cậu một cái tết an lành, bình an, ấm áp bên những người thân thương. Về ngay đi nhé, tết đang đến gần rồi đấy..

    End.
     
    hungkimCuộn Len thích bài này.
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...