TẢN VĂN
Dạo gần đây trời nóng, tôi không bỏ mùng ngủ, hôm sau phát hiện thêm mấy vết muỗi đốt trên tay, còn có vài con bọ trên giường.
Nhưng thật sự thì trời quá nóng, tôi không ngủ mùng nổi, nên bây giờ tối ngủ còn bị mấy con bọ bò trên người mà tỉnh.
Tôi có than với bạn tôi chuyện này. Cô ấy liền cười bảo có khi không phải do bọ đâu mà có người nào đó lấy tay chọc tôi đấy.
Nhưng tôi không đồng ý lắm. Chẳng lẽ cái xác dưới giường lại còn động đậy được?
* * *
Dạo gần đây tôi phát hiện trên người bỗng có những vết thương kỳ lạ.
Nó lạ ở chỗ, tôi không biết nó vì sao, khi nào mà xuất hiện.
Thật ra cũng chỉ là những vết trầy, vết xước nhỏ thôi. Nhưng vấn đề là số lượng nó đang ngày một tăng lên. Ban đầu, tôi còn nghĩ mình va vấp đâu đó. Nhưng đến giờ, trên người tôi đã hơn chục dấu xước như thế, có cái còn rỉ máu, thậm chí còn thêm mấy vết bầm.
Tôi còn đến bệnh viện khám thử, gặp cả chuyên gia tâm lý. Nhưng bởi chưa lâu lắm nên chưa thể có kết quả xác định.
Trong lúc lo lắng, tôi có kể chuyện này với bạn. Cô ấy cười, còn hù tôi, bảo là do có những con côn trùng trú trong cơ thể tôi đang muốn chui ra mà không được. Coi chừng có ngày nó phá xác như phá kén mà chiếm toàn bộ cơ thể.
Tôi nghe rờn rợn, lại nhớ tuần trước có cùng anh chị cắm trại trên núi, vào nhà người dân mà dùng bữa. Họ có đãi chúng tôi ăn nào cào cào, châu chấu với nhiều con khác nữa mà tôi không biết. Bây giờ càng nghĩ càng thấy sợ.
Cuối cùng, đến một buổi tối nọ, tôi bỗng dưng thấy đau đầu kinh khủng. Nó cứ liên tục nhói lên từng hồi ở trên đỉnh đầu, như thật sự có gì đó sắp xé toạc chui ra từ cơ thể tôi vậy.
Tôi đã rất hoảng loạn, vội bấm số điện thoại gọi ngay cho bác sĩ. Nhưng cơn đau ngày càng dữ dội hơn, nó làm tôi chóng mặt, mờ mắt. Tôi chẳng thể suy nghĩ thêm gì nữa, té nhào xuống đất, đau đến ngất đi.
Chỉ là, hôm sau tỉnh dậy cơn đau đã biến mất, cả người tôi bỗng thấy nhẹ nhàng hơn hẳn.
Cũng từ bữa đó, mấy vết thương trên người bỗng dừng hẳn. Nó không còn xuất hiện nữa.
* * *
Tôi không có thói quen cầm điện thoại khi ăn nên mỗi lần đến bữa, tôi thường hay suy nghĩ vớ vẩn.
Như là mình nên ăn cơm trong chén hay bát lớn?
Tí nữa mình có nên húp thêm canh?
Bố mẹ đi hết, nhà yên thật.
Chó nhà bên sao mà sủa quá.
Thịt này của bố hay cô ta nhỉ?
* * *
Hôm nay đi ngang một đám tang, thấy có người y hệt người trong ảnh.
Nghe bảo nhà đó có sinh đôi, người chết là anh trai có nốt ruồi bên trái, em trai thì ngược lại.
Nhưng mà chụp ảnh thì bị lật lại nhỉ, nốt ruồi người kia bên trái mà.
* * *
Khúc cua chỗ ấy đáng sợ lắm, cả đường tối đen, chẳng có chiếc xe nào.
Đèn đường chỗ ấy bị tắt một đoạn dài, chỉ còn những chấm sáng cách đoạn từ mấy tấm phản quang để đánh dấu rìa đường.
Hai bên đều là cây với cây, đèn xe chỉ chiếu được đoạn nhỏ đủ để soi ổ gà dưới đất. Thế giới xung quanh hoàn toàn bị bóng đêm cắn nuốt.
Đi một mình thì thật sự như đang tiến vào phần đầu một bộ phim kinh dị nào đó. Những tiếng sột soạt kì lạ, những tiếng la hét văng vẳng, cả những bóng đen thấp thoáng ở bên kia..
Thật là một cơn ác mộng tồi tệ. Tôi đã cố gắng để thoát khỏi đó.
Dù sao thì, đêm đó đã có một cô gái bị cưỡng hiếp chỗ đó mà.
* * *
Từ ngày chị rời đi, ba mẹ đều rất buồn, tôi luôn cố gắng để chăm sóc ba mẹ thay phần chị.
Chị là một người rất tuyệt, một người xinh đẹp và tài năng, chân thành và tốt bụng. Chị luôn hiền lành và giàu tình cảm nên ai cũng quý chị, tôi cũng thế.
Từ ngày chị đi mất ba mẹ đau lòng lắm. Chị chỉ bảo mình đi làm ăn, còn tôi thì luôn ở nhà để bầu bạn cùng ba mẹ. Tôi luôn học tập để mình được như chị
Dần dần mọi chuyện cũng tốt lên. Mỗi lần có khách qua chơi đều vô cùng bất ngờ, vui vẻ khen tôi ngày càng giống chị hơn.
Mà mỗi lúc như thế, tôi chỉ xoa xoa lớp da trên mặt rồi cười thật ngọt ngào đáp lại, chị là hình mẫu của tôi mà.
* * *
Tôi ghét rất nhiều thứ, trong đó có anh ta.
Đó là một anh chàng hàng xóm rất tốt bụng, thân thiện và hay cười. Anh ta đặc biệt rất biết cách để bắt chuyện và thân thiết với người khác. Đặc biệt với người mới như tôi.
Nhưng mà tôi vẫn ghét anh ta, cho dù cũng chẳng rõ vì sao, nhưng càng nhìn anh ta tôi càng ghét.
Cho đến một hôm, nhìn gương mặt cười rộ của anh ta sát trước mặt, tôi đã nhận ra sự khó chịu này là bởi đâu.
Trên mặt anh ta, đặt biệt ở khóe môi và mắt, còn vết keo khô kéo căng da mặt kìa.