Chương 20: Để hình thành nên một tính cách khắc nghiệt như vậy chứng tỏ người đó đã phải chải qua những điều còn khắc nghiệt hơn.
Châu Tử nghe lệnh liền ra hiệu cho các thủ vệ đang bê lễ vật tiến lên mà trao thưởng. Lễ vật được đựng trong một chiếc hộp gỗ nhìn có vẻ đơn sơ mà mộc mạc, bên trên giữa nắp hộp có khắc một chữ Huyền cuộn thêm mây nước núi non như phác họa lại phong cảnh thoát trần của tông môn Huyền Thị, nhìn kiểu gì cũng giống như kiểu chữ sáng tạo của hiện đại.
Bốn mặt xung quanh của chiếc hộp có khắc hình một con quái thú, thân hình như rùa nhưng nhìn kĩ lại giống như rắn, bởi nó thân mang mai rùa nâu sẫm có phần sắc nhọn.
Đầu nó giống như đầu của một con rắn khổng lồ, mắt sắc nhọn lóe hung quang, hàm răng nhọn hoắt, tứ chi cứng rắn đeo theo móng vuốt sắc sảo dọa người, phần đuôi thon thả không quá dài cũng không quá ngắn ghép vào với tấm thân thể cồng kềnh của nó nhìn phi thường không hài hòa một chút nào.
Nhưng dáng đứng của con quái thú lại rất dũng mãnh, trên lưng của nó lại là một thân ảnh nam tử đứng sừng sững hiên ngang giữa những vạch mai nhô lên như những chiếc gai khá sắc bén của nó. Không thể không xác định con quái thú này lại là một trong tứ đại thần thú từ thời thượng cổ - Huyền Vũ.
Vì lễ vật được để trong hộp không thấy được nên để các đệ tử không bất mãn Châu Tử sẽ đọc to lễ vật được tặng của từng người.
"Người đứng thứ nhất Huyền Kiêu - đại đồ đệ của tông chủ, được thưởng ba viên châu hoàn, một áo hộ giáp làm bằng thiên tằm tơ, một bí trục 'Hoa Xương Kiếm' để tập luyện."
Vừa nghe Châu Tử đọc đến một quyển bí trục các đệ tử có người thì bất mãn có người thì tò mò mà lên tiếng làm xôn xao bầu không khí.
"Bí trục 'Hoa Xương Kiếm'? Chưa từng nghe qua hư danh quyển trục này. Nhưng nghe có vẻ lợi hại đấy, nhưng có bằng 'Đoạn Hoa Trường Phổ Kiếm' bí truyền của tông môn ta không?"
"Dựa vào đâu mà Huyền Kiêu lại có thể được cuốn trục này chứ, lỡ đâu bây giờ hắn mạnh nhưng lại không thể phát triển thêm căn cơ, như vậy thì không phải cuốn trục đó giao cho nhầm người rồi sao?"
Huyền Thanh Nguyên nghe vậy cũng lên tiếng giải thích: "Cuốn bí trục này không phải là đồ quý giá nhưng nó chỉ có một, sở dĩ ta tặng lễ vật này không phải là thiên vị mà bởi vì cuốn trục này được tạo ra chỉ có thể để đồ đệ ta dùng, nó được tạo ra từ những bộ pháp mà ta dạy chúng."
"Chỉ là những bộ pháp đó trong cuốn trục này đã được cải biến, không chỉ vậy trong cuốn trục này người tạo ra nó còn tu bổ thêm rất nhiều chiêu thức mới. Vì cuốn trục này không phải là do một danh sư nào tạo ra, không có hư danh nên ta mới chọn nó để làm lễ vật."
Nghe hắn nói xong một trận tiếng nói xôn xao vẫn không ngừng nghỉ: "Oa, người này lại có khả năng thông thiên triệt địa như vậy, đúng là ngưỡng mộ mà."
Huyền Kiêu không khỏi phấn khích mà giữ chiếc hộp không muốn rời tay, hắn tuy phấn khích nhưng vẫn tò mò về cái người đã tạo ra cuốn bí trục này liền hỏi Huyền Thanh Nguyên: "Sư phụ, vậy danh tính của người này là gì, học được bộ pháp của người cũng chỉ có mười người đồ đệ chúng ta thôi chẳng lẽ bí trục là do một trong mười người huynh đệ chúng ta?"
"Ta vẫn là không tiện nói ra danh tính của người này, nhưng khi người này giao cuốn trục này cho ta thì có nhắc nhở ta phải giao cho đúng người, người mà ta tin tưởng nhất, có thể phát huy hết uy lực của cuốn trục." Huyền Thanh Nguyên nói bằng giọng điệu rất tán thưởng và tự hào.
Huyền Kiêu nghe vậy mắt sáng rực không khỏi vui mừng mà quên luôn việc hỏi rõ Huyền Thanh Nguyên là ai tạo ra cuốn trục, hắn chỉ đang nghĩ 'Sư phụ tin tưởng ta mà không phải Huyền Ngọc? Cũng đúng thôi, dù gì ta cũng là đại đồ đệ của người. Ta không tin sư phụ lúc nào cũng bênh vực Huyền Ngọc chỉ vì y sinh ra bị phụ mẫu vứt bỏ rồi được sư phụ nhặt về nuôi dưỡng, ta không phải cũng giống y đều được sư phụ nhặt về sao? Bây giờ sư phụ tin tưởng ta như vậy xem y còn hóng hách được bao lâu. Hừ.'
Bây giờ trong đầu hắn chỉ còn lại ý niệm muốn trả thù 'Y kết đan thì đã sao? Sức mạnh kinh người thì đã sao? Trong tay ta không phải còn có quấn bí trục đây sao, bây giờ ta như hổ thêm cánh còn y chỉ là một con mồi yếu đuối, sẽ làm được gì ta chứ. Chẳng cần đến sự giúp đỡ của ai ta cũng sẽ đánh bại được y ngay trong tức khắc.'
Ý niệm này khiến hắn điên cuồng theo đuổi, Huyền Kiêu là người kiêu ngạo, là kẻ có thù tất báo nhưng ưu điểm không phải là không có, nếu như có ai đó ngay từ đầu đã đối tốt với hắn thì người đó sẽ được Huyền Kiêu tôn sùng như một vị thần, nhưng nếu ai đó làm điều ngược lại thì Huyền Kiêu sẵn sàng cuốn theo một hồi ân oán với người đó.
Để hình thành nên một tính cách khắc nghiệt như vậy chứng tỏ người đó đã phải chải qua những điều còn khắc nghiệt hơn, Huyền Kiêu không quá may mắn vì hắn cũng nằm trong số họ.
Huyền Thanh Nguyên giải thích xong liền ra hiệu cho Châu Tử tiếp tục ban thưởng, Châu Tử tiếp nhận lại đọc to những vật phẩm được ban thưởng lên: "Xếp thứ hai Huyền Ưu - thập đồ đệ của tông chủ, được thưởng ba viên châu hoàn, một trủy thủ bạc, và một số dược liệu như Phụ tử, Sơn thù, Hoài sơn, Sơn dược, Đơn bì, Trạch tả, Mạch môn, Ngũ vị tử mỗi loại hai cân*. Can địa hoàng, Phục linh, Đan bì, Quế chi, Thục địa, Cam thảo, Hoàng cầm, Sinh địa mỗi loại một cân**."
Hai cân*: Bằng 1kg.
Một cân**: Bằng 0, 5kg.
Cùng lúc Châu Tử đọc Huyền Thanh Nguyên cũng nói với tam Huyền: "Ta biết các ngươi rất hứng thú với y thuật nên đã ban thưởng hầu như là dược liệu cho các ngươi, tuy không quá quý hiếm nhưng có lẽ khi kết hợp một vài dược liệu với nhau chúng sẽ trở thành liều thuốc hiếm có. Châu Tử, nếu đã đọc của Huyền Ưu rồi thì đọc luôn của Huyền Minh và Huyền Tư đi."
Châu Tử liền làm theo lời hắn: "Xếp thứ tư có hai người là Huyền Tư và Huyền Minh là cửu đồ đệ và bát đồ đệ của tông chủ, được thưởng ba viên châu hoàn, hai bát lưu ly trường phổ, và một số dược liệu như Câu kỷ tự, Viễn chí, Thạch xương bồ, Ba kích, Bạch truật, Địa cốt bì, Tục đoạn, Tế tân, Xa tiền tử, Hà thủ ô, Nhục thung dung, Thỏ ty tử, Phúc bồn tử mỗi loại bốn cân. Khương hoạt, Thương truật, Xuyên khung, Bạch chỉ mỗi loại hai cân."
Bốn mặt xung quanh của chiếc hộp có khắc hình một con quái thú, thân hình như rùa nhưng nhìn kĩ lại giống như rắn, bởi nó thân mang mai rùa nâu sẫm có phần sắc nhọn.
Đầu nó giống như đầu của một con rắn khổng lồ, mắt sắc nhọn lóe hung quang, hàm răng nhọn hoắt, tứ chi cứng rắn đeo theo móng vuốt sắc sảo dọa người, phần đuôi thon thả không quá dài cũng không quá ngắn ghép vào với tấm thân thể cồng kềnh của nó nhìn phi thường không hài hòa một chút nào.
Nhưng dáng đứng của con quái thú lại rất dũng mãnh, trên lưng của nó lại là một thân ảnh nam tử đứng sừng sững hiên ngang giữa những vạch mai nhô lên như những chiếc gai khá sắc bén của nó. Không thể không xác định con quái thú này lại là một trong tứ đại thần thú từ thời thượng cổ - Huyền Vũ.
Vì lễ vật được để trong hộp không thấy được nên để các đệ tử không bất mãn Châu Tử sẽ đọc to lễ vật được tặng của từng người.
"Người đứng thứ nhất Huyền Kiêu - đại đồ đệ của tông chủ, được thưởng ba viên châu hoàn, một áo hộ giáp làm bằng thiên tằm tơ, một bí trục 'Hoa Xương Kiếm' để tập luyện."
Vừa nghe Châu Tử đọc đến một quyển bí trục các đệ tử có người thì bất mãn có người thì tò mò mà lên tiếng làm xôn xao bầu không khí.
"Bí trục 'Hoa Xương Kiếm'? Chưa từng nghe qua hư danh quyển trục này. Nhưng nghe có vẻ lợi hại đấy, nhưng có bằng 'Đoạn Hoa Trường Phổ Kiếm' bí truyền của tông môn ta không?"
"Dựa vào đâu mà Huyền Kiêu lại có thể được cuốn trục này chứ, lỡ đâu bây giờ hắn mạnh nhưng lại không thể phát triển thêm căn cơ, như vậy thì không phải cuốn trục đó giao cho nhầm người rồi sao?"
Huyền Thanh Nguyên nghe vậy cũng lên tiếng giải thích: "Cuốn bí trục này không phải là đồ quý giá nhưng nó chỉ có một, sở dĩ ta tặng lễ vật này không phải là thiên vị mà bởi vì cuốn trục này được tạo ra chỉ có thể để đồ đệ ta dùng, nó được tạo ra từ những bộ pháp mà ta dạy chúng."
"Chỉ là những bộ pháp đó trong cuốn trục này đã được cải biến, không chỉ vậy trong cuốn trục này người tạo ra nó còn tu bổ thêm rất nhiều chiêu thức mới. Vì cuốn trục này không phải là do một danh sư nào tạo ra, không có hư danh nên ta mới chọn nó để làm lễ vật."
Nghe hắn nói xong một trận tiếng nói xôn xao vẫn không ngừng nghỉ: "Oa, người này lại có khả năng thông thiên triệt địa như vậy, đúng là ngưỡng mộ mà."
Huyền Kiêu không khỏi phấn khích mà giữ chiếc hộp không muốn rời tay, hắn tuy phấn khích nhưng vẫn tò mò về cái người đã tạo ra cuốn bí trục này liền hỏi Huyền Thanh Nguyên: "Sư phụ, vậy danh tính của người này là gì, học được bộ pháp của người cũng chỉ có mười người đồ đệ chúng ta thôi chẳng lẽ bí trục là do một trong mười người huynh đệ chúng ta?"
"Ta vẫn là không tiện nói ra danh tính của người này, nhưng khi người này giao cuốn trục này cho ta thì có nhắc nhở ta phải giao cho đúng người, người mà ta tin tưởng nhất, có thể phát huy hết uy lực của cuốn trục." Huyền Thanh Nguyên nói bằng giọng điệu rất tán thưởng và tự hào.
Huyền Kiêu nghe vậy mắt sáng rực không khỏi vui mừng mà quên luôn việc hỏi rõ Huyền Thanh Nguyên là ai tạo ra cuốn trục, hắn chỉ đang nghĩ 'Sư phụ tin tưởng ta mà không phải Huyền Ngọc? Cũng đúng thôi, dù gì ta cũng là đại đồ đệ của người. Ta không tin sư phụ lúc nào cũng bênh vực Huyền Ngọc chỉ vì y sinh ra bị phụ mẫu vứt bỏ rồi được sư phụ nhặt về nuôi dưỡng, ta không phải cũng giống y đều được sư phụ nhặt về sao? Bây giờ sư phụ tin tưởng ta như vậy xem y còn hóng hách được bao lâu. Hừ.'
Bây giờ trong đầu hắn chỉ còn lại ý niệm muốn trả thù 'Y kết đan thì đã sao? Sức mạnh kinh người thì đã sao? Trong tay ta không phải còn có quấn bí trục đây sao, bây giờ ta như hổ thêm cánh còn y chỉ là một con mồi yếu đuối, sẽ làm được gì ta chứ. Chẳng cần đến sự giúp đỡ của ai ta cũng sẽ đánh bại được y ngay trong tức khắc.'
Ý niệm này khiến hắn điên cuồng theo đuổi, Huyền Kiêu là người kiêu ngạo, là kẻ có thù tất báo nhưng ưu điểm không phải là không có, nếu như có ai đó ngay từ đầu đã đối tốt với hắn thì người đó sẽ được Huyền Kiêu tôn sùng như một vị thần, nhưng nếu ai đó làm điều ngược lại thì Huyền Kiêu sẵn sàng cuốn theo một hồi ân oán với người đó.
Để hình thành nên một tính cách khắc nghiệt như vậy chứng tỏ người đó đã phải chải qua những điều còn khắc nghiệt hơn, Huyền Kiêu không quá may mắn vì hắn cũng nằm trong số họ.
Huyền Thanh Nguyên giải thích xong liền ra hiệu cho Châu Tử tiếp tục ban thưởng, Châu Tử tiếp nhận lại đọc to những vật phẩm được ban thưởng lên: "Xếp thứ hai Huyền Ưu - thập đồ đệ của tông chủ, được thưởng ba viên châu hoàn, một trủy thủ bạc, và một số dược liệu như Phụ tử, Sơn thù, Hoài sơn, Sơn dược, Đơn bì, Trạch tả, Mạch môn, Ngũ vị tử mỗi loại hai cân*. Can địa hoàng, Phục linh, Đan bì, Quế chi, Thục địa, Cam thảo, Hoàng cầm, Sinh địa mỗi loại một cân**."
Hai cân*: Bằng 1kg.
Một cân**: Bằng 0, 5kg.
Cùng lúc Châu Tử đọc Huyền Thanh Nguyên cũng nói với tam Huyền: "Ta biết các ngươi rất hứng thú với y thuật nên đã ban thưởng hầu như là dược liệu cho các ngươi, tuy không quá quý hiếm nhưng có lẽ khi kết hợp một vài dược liệu với nhau chúng sẽ trở thành liều thuốc hiếm có. Châu Tử, nếu đã đọc của Huyền Ưu rồi thì đọc luôn của Huyền Minh và Huyền Tư đi."
Châu Tử liền làm theo lời hắn: "Xếp thứ tư có hai người là Huyền Tư và Huyền Minh là cửu đồ đệ và bát đồ đệ của tông chủ, được thưởng ba viên châu hoàn, hai bát lưu ly trường phổ, và một số dược liệu như Câu kỷ tự, Viễn chí, Thạch xương bồ, Ba kích, Bạch truật, Địa cốt bì, Tục đoạn, Tế tân, Xa tiền tử, Hà thủ ô, Nhục thung dung, Thỏ ty tử, Phúc bồn tử mỗi loại bốn cân. Khương hoạt, Thương truật, Xuyên khung, Bạch chỉ mỗi loại hai cân."
Chỉnh sửa cuối: