Franlovely
Lạc Tư Hạ
Bài viết: 2 

Chương 20: Oan gia ngõ hẹp (18)
Lúc Lạc Xuyên vào tới nơi chỉ nhìn thấy cảnh tượng Tần Phong sợ hãi co rúm lại dưới đất xin tha mạng, trên người còn có không ít vết thương vẫn đang chảy máu. Cây dao dính máu nằm ngay bên cạnh hắn. Ly Vân lúc này lại đang tiến lại gần chỗ Ly Á Quân.
"Vân!"
Ly Vân nghe tiếng nói liền giật mình quay người lại. Vừa nhìn thấy Lạc Xuyên, bộ não thông minh đã nhảy 101 tần số.
"Thầy Lạc, thật cảm ơn thầy, không có thầy là em không biết làm sao rồi."
Lạc Xuyên nghe câu đó liền bất động nhìn Ly Vân. Đến khi thấy Ly Vân nhanh chóng mở bao trùm đầu Ly Á Quân và cởi trói cho cậu thì hiểu ý. Cô ấy muốn đổ việc này sang cho anh.
"Chuyện còn lại tôi sẽ giải quyết. 2 người mau rời khỏi trước đi."
"Ly Á Quân, mau cảm ơn thầy Lạc đi. Không có thầy là 2 chị em mình chết cả rồi đấy."
Ly Á Quân mặc dù vẫn sợ hãi ôm lấy Ly Vân nhưng vẫn nghe lời cúi đầu cảm ơn Lạc Xuyên, sau đó cùng chị ra xe.
Lạc Xuyên giải quyết vô cùng gọn ghẽ, báo người tới bắt Tần Phong, rồi bảo rằng hắn gây chuyện bị người khác đánh. Dù sao hiện tại không biết Tần Phong gặp phải chuyện gì mà trở nên điên loạn, mọi người cũng chẳng làm gì được, chỉ có thể đưa hắn vào bệnh viện tâm thần chữa trị trước.
Sau khi giải quyết xong xuôi. Lạc Xuyên quay về xe, vừa hay Ly Vân cũng mới báo tin bình an về nhà xong. Lạc Xuyên ngồi vào ghế lái, nhìn thấy Ly Á Quân hiện tại đang ngủ, cả người dựa vào Ly Vân liền vô cùng khó chịu nhíu mày.
"Em không định giải thích cho anh sao." Trong thời gian ngắn như vậy thật sự đã xảy ra chuyện gì?
"Em cũng không biết, vào tới nơi hắn đã như thế rồi." Ly Vân dứt khoát giả ngu tới cùng.
Có quỷ mới tin. Lạc Xuyên trừng mắt nhìn Ly Vân một cái, sau đó chỉ đành thở dài. Cô không muốn nói thì thôi, chỉ cần cô ấy bình an thì sao cũng được.
Dù cô có làm gì, anh đều sẽ bao che cho cô, giúp cô giải quyết hậu quả, giúp cô gánh vác hết mọi thứ. Lựa chọn tin tưởng cô là điều không bao giờ thay đổi. Nếu so với trước đây, đối với anh, cô là người anh phải bảo vệ thì hiện tại, cô là lý do duy nhất khiến anh tồn tại.
Sau khi trở về nhà, Ly Á Quân liền nói với ba mẹ là được Lạc Xuyên cứu ra, Ly Vân cũng không khách khí khen thêm mấy câu, không ngờ Ly Gia Hoành cùng Lý Vân Đình lại nhìn Lạc Xuyên bằng con mắt khác, giảm bớt bài xích với anh, cho phép anh đến nhà.
Vậy nên Ly Vân sau này không chạy thoát khỏi móng vuốt của Lạc Xuyên. Cứ đúng 7h tối là Lạc Xuyên lại ôm đề thi sang. Ly Vân lúc đầu muốn trốn, nhưng sau đó phát hiện ra, mỗi lần lại gần Lạc Xuyên thì linh lực lại không ngừng được cung cấp.
Hiện tại chỉ còn mỗi nhiệm vụ học tập, có linh lực, khả năng tiếp thu và phân tích của Ly Vân cao lên không ít. Nhờ vậy mà tốc độ giải đề cũng trở nên rất nhanh. Lạc Xuyên cũng không ngờ Ly Vân học tập càng ngày càng tốt đến như vậy nên sau đó cũng bớt mang đề tới bắt cô giải.
Nhưng Ly Vân vẫn thường xuyên đến tìm Lạc Xuyên, không rủ anh đi ăn thì cũng đi chơi, luôn tạo cơ hội gặp gỡ cho 2 người. Lạc Xuyên hoàn toàn cảm nhận được Ly Vân không hề có tình cảm nam nữ đối với mình, cứ cảm giác cô đang có ý đồ gì đó, nhưng anh luôn chấp nhận. Chỉ cần cô luôn bên cạnh mình là được. Mọi thứ đều chiều theo ý cô.
Sau này Ly Vân cũng phát hiện ra, người luôn âm thầm giúp mình giải quyết vấn đề là Lạc Xuyên. Chuyện Cẩn Mai, Di Giai hay Tần Phong, thậm chí ông thầy giáo đó cũng là Lạc Xuyên ra tay xử lý. Lạc Xuyên vì Ly Vân mà làm bao nhiêu chuyện lại không hề nói ra, nhưng Ly Vân chỉ nghĩ có lẽ Lạc Xuyên muốn bù đắp cho quá khứ của Ly Á Vân.
Nếu hỏi Ly Vân có cảm xúc với Lạc Xuyên không, thì chắc chắn là có. Nhưng Ly Vân biết nơi này không dành cho mình, người này cũng không dành cho mình, rồi bản thân cũng phải sớm rời đi, đến thế giới khác. Vậy nên Ly Vân gạt hết mọi cảm xúc qua một bên. Một lòng chuẩn bị cho ngày rời khỏi thế giới này.
Thời gian cứ thế trôi qua, Ly Vân rốt cuộc cũng đến ngày thi đại học. Một chút lo lắng cũng không hề có. Ly Vân cứ thế vào phòng thi, sau khi kết thúc lại bình tĩnh đi ra.
Đến khi có kết quả, Ly Vân thuận lợi đậu thủ khoa trường đại học Vân Thương. Hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ. Cô cũng không hề tỏ ra vui mừng gì. Xem như nhiệm vụ của mình kết thúc ở đây.
Buổi tối hôm đó, trùng hợp lại là một ngày trăng tròn rất đẹp, cả nhà tổ chức tiệc mừng Ly Vân đậu đại học, Lạc Xuyên cũng đến. Mọi người đều quây quần ở phòng khách để chờ đợi nhân vật chính. Ly Vân lúc này lại ở trên phòng một mình.
"Nhiệm vụ hoàn tất. Hiện tại ta muốn xác nhận lại một lần nữa, ngươi muốn đi hay ở lại? Nếu ở lại ngươi hoàn toàn có thể sống tới khi cơ thể này chết."
"Không cần. Đi thôi."
"Ta thấy chi bằng mi cứ trải nghiệm thế giới mới đi, so với thực tại cũng không tốn thời gian đâu."
"Thế giới này vốn không dành cho ta. Thay vì để tình cảm ăn sâu với mọi người thì sớm đi mới là lựa chọn đúng đắn."
* * *
Linh hồn Ly Vân cứ thế bị rút ra khỏi cơ thể. Lúc Lý Vân Đình lên gọi Ly Vân xuống thì đã phát hiện ra thân xác Ly Á Vân đã lạnh rồi.
"Vân!"
Ly Vân nghe tiếng nói liền giật mình quay người lại. Vừa nhìn thấy Lạc Xuyên, bộ não thông minh đã nhảy 101 tần số.
"Thầy Lạc, thật cảm ơn thầy, không có thầy là em không biết làm sao rồi."
Lạc Xuyên nghe câu đó liền bất động nhìn Ly Vân. Đến khi thấy Ly Vân nhanh chóng mở bao trùm đầu Ly Á Quân và cởi trói cho cậu thì hiểu ý. Cô ấy muốn đổ việc này sang cho anh.
"Chuyện còn lại tôi sẽ giải quyết. 2 người mau rời khỏi trước đi."
"Ly Á Quân, mau cảm ơn thầy Lạc đi. Không có thầy là 2 chị em mình chết cả rồi đấy."
Ly Á Quân mặc dù vẫn sợ hãi ôm lấy Ly Vân nhưng vẫn nghe lời cúi đầu cảm ơn Lạc Xuyên, sau đó cùng chị ra xe.
Lạc Xuyên giải quyết vô cùng gọn ghẽ, báo người tới bắt Tần Phong, rồi bảo rằng hắn gây chuyện bị người khác đánh. Dù sao hiện tại không biết Tần Phong gặp phải chuyện gì mà trở nên điên loạn, mọi người cũng chẳng làm gì được, chỉ có thể đưa hắn vào bệnh viện tâm thần chữa trị trước.
Sau khi giải quyết xong xuôi. Lạc Xuyên quay về xe, vừa hay Ly Vân cũng mới báo tin bình an về nhà xong. Lạc Xuyên ngồi vào ghế lái, nhìn thấy Ly Á Quân hiện tại đang ngủ, cả người dựa vào Ly Vân liền vô cùng khó chịu nhíu mày.
"Em không định giải thích cho anh sao." Trong thời gian ngắn như vậy thật sự đã xảy ra chuyện gì?
"Em cũng không biết, vào tới nơi hắn đã như thế rồi." Ly Vân dứt khoát giả ngu tới cùng.
Có quỷ mới tin. Lạc Xuyên trừng mắt nhìn Ly Vân một cái, sau đó chỉ đành thở dài. Cô không muốn nói thì thôi, chỉ cần cô ấy bình an thì sao cũng được.
Dù cô có làm gì, anh đều sẽ bao che cho cô, giúp cô giải quyết hậu quả, giúp cô gánh vác hết mọi thứ. Lựa chọn tin tưởng cô là điều không bao giờ thay đổi. Nếu so với trước đây, đối với anh, cô là người anh phải bảo vệ thì hiện tại, cô là lý do duy nhất khiến anh tồn tại.
Sau khi trở về nhà, Ly Á Quân liền nói với ba mẹ là được Lạc Xuyên cứu ra, Ly Vân cũng không khách khí khen thêm mấy câu, không ngờ Ly Gia Hoành cùng Lý Vân Đình lại nhìn Lạc Xuyên bằng con mắt khác, giảm bớt bài xích với anh, cho phép anh đến nhà.
Vậy nên Ly Vân sau này không chạy thoát khỏi móng vuốt của Lạc Xuyên. Cứ đúng 7h tối là Lạc Xuyên lại ôm đề thi sang. Ly Vân lúc đầu muốn trốn, nhưng sau đó phát hiện ra, mỗi lần lại gần Lạc Xuyên thì linh lực lại không ngừng được cung cấp.
Hiện tại chỉ còn mỗi nhiệm vụ học tập, có linh lực, khả năng tiếp thu và phân tích của Ly Vân cao lên không ít. Nhờ vậy mà tốc độ giải đề cũng trở nên rất nhanh. Lạc Xuyên cũng không ngờ Ly Vân học tập càng ngày càng tốt đến như vậy nên sau đó cũng bớt mang đề tới bắt cô giải.
Nhưng Ly Vân vẫn thường xuyên đến tìm Lạc Xuyên, không rủ anh đi ăn thì cũng đi chơi, luôn tạo cơ hội gặp gỡ cho 2 người. Lạc Xuyên hoàn toàn cảm nhận được Ly Vân không hề có tình cảm nam nữ đối với mình, cứ cảm giác cô đang có ý đồ gì đó, nhưng anh luôn chấp nhận. Chỉ cần cô luôn bên cạnh mình là được. Mọi thứ đều chiều theo ý cô.
Sau này Ly Vân cũng phát hiện ra, người luôn âm thầm giúp mình giải quyết vấn đề là Lạc Xuyên. Chuyện Cẩn Mai, Di Giai hay Tần Phong, thậm chí ông thầy giáo đó cũng là Lạc Xuyên ra tay xử lý. Lạc Xuyên vì Ly Vân mà làm bao nhiêu chuyện lại không hề nói ra, nhưng Ly Vân chỉ nghĩ có lẽ Lạc Xuyên muốn bù đắp cho quá khứ của Ly Á Vân.
Nếu hỏi Ly Vân có cảm xúc với Lạc Xuyên không, thì chắc chắn là có. Nhưng Ly Vân biết nơi này không dành cho mình, người này cũng không dành cho mình, rồi bản thân cũng phải sớm rời đi, đến thế giới khác. Vậy nên Ly Vân gạt hết mọi cảm xúc qua một bên. Một lòng chuẩn bị cho ngày rời khỏi thế giới này.
Thời gian cứ thế trôi qua, Ly Vân rốt cuộc cũng đến ngày thi đại học. Một chút lo lắng cũng không hề có. Ly Vân cứ thế vào phòng thi, sau khi kết thúc lại bình tĩnh đi ra.
Đến khi có kết quả, Ly Vân thuận lợi đậu thủ khoa trường đại học Vân Thương. Hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ. Cô cũng không hề tỏ ra vui mừng gì. Xem như nhiệm vụ của mình kết thúc ở đây.
Buổi tối hôm đó, trùng hợp lại là một ngày trăng tròn rất đẹp, cả nhà tổ chức tiệc mừng Ly Vân đậu đại học, Lạc Xuyên cũng đến. Mọi người đều quây quần ở phòng khách để chờ đợi nhân vật chính. Ly Vân lúc này lại ở trên phòng một mình.
"Nhiệm vụ hoàn tất. Hiện tại ta muốn xác nhận lại một lần nữa, ngươi muốn đi hay ở lại? Nếu ở lại ngươi hoàn toàn có thể sống tới khi cơ thể này chết."
"Không cần. Đi thôi."
"Ta thấy chi bằng mi cứ trải nghiệm thế giới mới đi, so với thực tại cũng không tốn thời gian đâu."
"Thế giới này vốn không dành cho ta. Thay vì để tình cảm ăn sâu với mọi người thì sớm đi mới là lựa chọn đúng đắn."
* * *
Linh hồn Ly Vân cứ thế bị rút ra khỏi cơ thể. Lúc Lý Vân Đình lên gọi Ly Vân xuống thì đã phát hiện ra thân xác Ly Á Vân đã lạnh rồi.