Bài viết: 177 



独活
Sống cô độc
Nhạc: Hồng Trác Lập – Độc hoạt
Lên kế hoạch: Cố Khanh
Lời: A Chước
Trình bày/Hậu kì: NL Bất Phân
MV: Đan Tiểu Khanh
所有爱过恨过遗忘过的,
如何确定它全部都是真的?
当记忆莫名失落,
汹涌而出的情绪如此磅礴。
Tất cả những điều từng yêu, từng hận, từng lãng quên
Phải làm sao để xác định đó đều là có thật?
Khi kí ức bỗng nhiên thất lạc
Những tư lự trào dâng kia bỗng tràn đầy.
掌中香烟烧去皮肉又再愈合,
最终还是燃到末。
挥手间布施恩泽,
无意温暖苍老魂魄。
Điếu thuốc trong lòng bàn tay thiêu đốt da thịt rồi lại khép vảy
Cuối cùng vẫn là cháy đến tận cùng
Ân huệ người bố thí trong một cái vẫy tay
Vô tình sưởi ấm hồn phách già nua này
会有人记得,记得那些苦涩,
曾有子弹嵌进腰窝,
恨不能代过。
Rồi sẽ có người nhớ, nhớ về những cay đắng này
Từng có viên đạn khảm sâu trong thắt lưng
Chỉ hận không thể thay thế
他蓬头垢面手足无措,
等一人来点心火,
而你穿过,时光的长河,
给予他丝缕微热。
Anh đầu bù tóc rối, chân tay lúng túng
Chờ một người tới thắp lên ngọn lửa trong lòng
Mà người lại vượt qua con sông dài của thời gian
Chỉ dành cho anh một tia ấm áp.
其后几十载年岁相隔,
庆幸未来现实更改无多。
微笑熟练跨下机车,
安静走向轮椅左侧,
陪他端坐。
Sau ấy là mười năm li biệt
May mà tương lai không thay đổi nhiều so với hiện tại
Mỉm cười thuần thục bước xuống xe
Lặng im hướng về chiếc xe lăn bên trái
Cùng anh ngồi nơi ấy
比起沉重往事还未习惯当下
轻松安定生活却值得。
脑中的断续电波,
是他懒于动唇舌。
So với chuyện xưa nặng nề ấy, vẫn chưa quen với hiện tại
Cuộc sống yên ổn, ung dung mà đáng giá này
Từng đợt sóng điện vang trong đầu
Đều do anh lười động đầu môi
总会有人记得,记得那些陈疴,
曾有金属灌入骨骼,
恨不能代过。
Rồi sẽ có người nhớ, nhớ về những căn bệnh cũ này
Từng có kim loại rót trong xương tủy
Chỉ hận không thể thay thế
你游走四方混沌落魄,
等一人停止漂泊,
而他收拢,零星的散落,
代替你不忘如昨。
Hắn lưu lại tứ phương, vô tri nghèo túng
Chờ một người khiến hắn thôi phiêu bạt
Mà anh gom lại những điều vụn vặt đã đánh rơi
Thay thế hắn ghi nhớ ngày quá khứ
此前几十载年岁相隔,
庆幸过去现实更改无多。
一如既往淡然神色,
散去尚未结束的课,
陪你端坐。
Trước ấy là mười năm xa cách
May mà quá khứ không thay đổi nhiều so với hiện tại
Gương mặt vẫn điềm đạm như một
Giải tán lớp học vẫn chưa kết thúc
Ngồi cùng hắn nơi ấy
争吵是磨合,耳语是承诺,
但爱,是最不可言说。
你和他并肩而战那刻,
临别将信念交托。
最珍贵是,生死倒错,
还强忍着泪不滴落。
Tranh cãi là xúc tác, thì thầm là hứa hẹn
Yêu thương, là lời nhất định không thể nói ra
Khoảnh khắc hắn và anh sóng vai
Niềm tin trao vào khi li biệt
Quý giá nhất, là sống chết chuyển dời
Vẫn cố nén sao cho nước mắt không rơi
继续完成未完的执着,
近乎永生诅咒难以挣破:
早知他必先走一刻,
早知不能老来对座,
无功无过。
Tiếp tục hoàn thành chấp niệm còn chưa xong
Lời nguyền bất tử gần như khó phá nổi
Sớm đã biết anh nhất định sẽ đi trước một bước
Sớm đã biết không thể ngồi đối diện nhau khi về già
Không công cũng chẳng tội
尘埃落定之后日升月落,
没有他的你会是什么颜色。
酒精里抵死蹉跎,
然后人海中独活。
Sau khi trần ai lạc định, mặt trời lên, trăng lặn
Chẳng còn anh, hắn sẽ là màu sắc nào?
Phí công liều chết trong hơi rượu
Rồi cô độc sống giữa biển người này.
2015.4.30
Thuyền này lạ, chưa nghĩ đến bao giờ đấy (^^^)
Sống cô độc
Nhạc: Hồng Trác Lập – Độc hoạt
Lên kế hoạch: Cố Khanh
Lời: A Chước
Trình bày/Hậu kì: NL Bất Phân
MV: Đan Tiểu Khanh
所有爱过恨过遗忘过的,
如何确定它全部都是真的?
当记忆莫名失落,
汹涌而出的情绪如此磅礴。
Tất cả những điều từng yêu, từng hận, từng lãng quên
Phải làm sao để xác định đó đều là có thật?
Khi kí ức bỗng nhiên thất lạc
Những tư lự trào dâng kia bỗng tràn đầy.
掌中香烟烧去皮肉又再愈合,
最终还是燃到末。
挥手间布施恩泽,
无意温暖苍老魂魄。
Điếu thuốc trong lòng bàn tay thiêu đốt da thịt rồi lại khép vảy
Cuối cùng vẫn là cháy đến tận cùng
Ân huệ người bố thí trong một cái vẫy tay
Vô tình sưởi ấm hồn phách già nua này
会有人记得,记得那些苦涩,
曾有子弹嵌进腰窝,
恨不能代过。
Rồi sẽ có người nhớ, nhớ về những cay đắng này
Từng có viên đạn khảm sâu trong thắt lưng
Chỉ hận không thể thay thế
他蓬头垢面手足无措,
等一人来点心火,
而你穿过,时光的长河,
给予他丝缕微热。
Anh đầu bù tóc rối, chân tay lúng túng
Chờ một người tới thắp lên ngọn lửa trong lòng
Mà người lại vượt qua con sông dài của thời gian
Chỉ dành cho anh một tia ấm áp.
其后几十载年岁相隔,
庆幸未来现实更改无多。
微笑熟练跨下机车,
安静走向轮椅左侧,
陪他端坐。
Sau ấy là mười năm li biệt
May mà tương lai không thay đổi nhiều so với hiện tại
Mỉm cười thuần thục bước xuống xe
Lặng im hướng về chiếc xe lăn bên trái
Cùng anh ngồi nơi ấy
比起沉重往事还未习惯当下
轻松安定生活却值得。
脑中的断续电波,
是他懒于动唇舌。
So với chuyện xưa nặng nề ấy, vẫn chưa quen với hiện tại
Cuộc sống yên ổn, ung dung mà đáng giá này
Từng đợt sóng điện vang trong đầu
Đều do anh lười động đầu môi
总会有人记得,记得那些陈疴,
曾有金属灌入骨骼,
恨不能代过。
Rồi sẽ có người nhớ, nhớ về những căn bệnh cũ này
Từng có kim loại rót trong xương tủy
Chỉ hận không thể thay thế
你游走四方混沌落魄,
等一人停止漂泊,
而他收拢,零星的散落,
代替你不忘如昨。
Hắn lưu lại tứ phương, vô tri nghèo túng
Chờ một người khiến hắn thôi phiêu bạt
Mà anh gom lại những điều vụn vặt đã đánh rơi
Thay thế hắn ghi nhớ ngày quá khứ
此前几十载年岁相隔,
庆幸过去现实更改无多。
一如既往淡然神色,
散去尚未结束的课,
陪你端坐。
Trước ấy là mười năm xa cách
May mà quá khứ không thay đổi nhiều so với hiện tại
Gương mặt vẫn điềm đạm như một
Giải tán lớp học vẫn chưa kết thúc
Ngồi cùng hắn nơi ấy
争吵是磨合,耳语是承诺,
但爱,是最不可言说。
你和他并肩而战那刻,
临别将信念交托。
最珍贵是,生死倒错,
还强忍着泪不滴落。
Tranh cãi là xúc tác, thì thầm là hứa hẹn
Yêu thương, là lời nhất định không thể nói ra
Khoảnh khắc hắn và anh sóng vai
Niềm tin trao vào khi li biệt
Quý giá nhất, là sống chết chuyển dời
Vẫn cố nén sao cho nước mắt không rơi
继续完成未完的执着,
近乎永生诅咒难以挣破:
早知他必先走一刻,
早知不能老来对座,
无功无过。
Tiếp tục hoàn thành chấp niệm còn chưa xong
Lời nguyền bất tử gần như khó phá nổi
Sớm đã biết anh nhất định sẽ đi trước một bước
Sớm đã biết không thể ngồi đối diện nhau khi về già
Không công cũng chẳng tội
尘埃落定之后日升月落,
没有他的你会是什么颜色。
酒精里抵死蹉跎,
然后人海中独活。
Sau khi trần ai lạc định, mặt trời lên, trăng lặn
Chẳng còn anh, hắn sẽ là màu sắc nào?
Phí công liều chết trong hơi rượu
Rồi cô độc sống giữa biển người này.
2015.4.30
Thuyền này lạ, chưa nghĩ đến bao giờ đấy (^^^)