Thúy Kiều báo ân báo oán (Trích Truyện Kiều) Bố cục: - 12 câu đầu: Thúy Kiều báo ân. - 22 câu cuối: Thúy Kiều báo oán. 1. Thúy Kiều báo ân: - Qua lời của Kiều với Thúc Sinh ta thấy Kiều là người nặng tình, nặng nghĩa, nàng rất trân trọng việc Thúc Sinh chuộc nàng khỏi lầu xanh, tuy Thúc Sinh không giúp được khi Hoạn Thư hành hạ nàng nhưng nàng vẫn tạ ơn Thúc Sinh rất hậu. - Kiều nói với Thúc Sinh về Hoạn Thư chứng tỏ vết thương lòng, đau đớn mà Hoạn Thư gây ra nàng không quên được. - Lời nói với Thúc Sinh trang trọng, dùng nhiều điển cố vì Kiều vẫn luôn biết ơn Thúc Sinh, còn lời nói về Hoạn Thư lại nôm na bình dị, sử dụng lối nói dân gian tỏ thái độ xem thường. 2. Thúy Kiều báo oán: - Những lời đầu tiên Kiều nói với Hoạn Thư có giọng điệu mỉa mai, đay nghiến. Chào, thưa Hoạn Thư là "tiểu thư" mặc dù vị thế hai người đã đảo ngược. - Thái độ Kiều: Quyết liệt trong trả thù, báo trước những điều dữ dội sắp xảy ra. 3. Nhân vật Hoạn Thư - Trình tự lí lẽ của Hoạn Thư: Xóa ranh giới kẻ thù, về cùng phía "phận đàn bà" → từ trọng tội biến thành chuyện nhỏ "thường tình" → kể rằng từng tha cho Kiều→ tỏ thái độ "riêng riêng những kính yêu" → nhận lỗi và mong tha thứ. - Các lí lẽ đó tác động tới Kiều: Nhìn ra sự khôn ngoan của Hoạn Thư, Kiều có phần nguôi ngoai, mắc vào thế khó đành tha bổng cho Hoạn Thư. - Tính cách Hoạn Thư: Khôn ngoan, lọc lõi, tâm địa mưu mô, thủ đoạn. - Hoạn Thư khôn ngoan, lọc lõi, có tâm địa và thủ đoạn. Trong cảnh "hồn lạc phách xiêu" vẫn đưa ra được những lí lẽ chặt chẽ, thuyết phục. 4. Tấm lòng nhân hậu của Kiều - Kiều tha Hoạn Thư vì những lí lẽ của Hoạn Thư và bản tính rộng lượng của Kiều. - Việc làm ấy phù hợp với lòng nhân hậu của Kiều. Vì vậy nó không hề đáng trách. - Thúy Kiều giàu lòng vị tha, tình nghĩa. Đối với Thúc Sinh biết ơn, trân trọng, đối với Hoạn Thư giận nhưng vẫn rộng lượng tha tội. → Kiều là người giàu lòng vị tha, nặng tình nghĩa.