Ngôi trường mà tôi đang học có số điểm đầu vào cũng khá cao. Tôi coi những người bạn cùng lớp của tôi là những người thông minh, chăm chỉ và nỗ lực hơn tôi nhiều. Tôi đã cố gắng và khao khát trở thành kiểu người như họ. - Đây là suy nghĩ của tôi hồi còn năm nhất. Khi các câu lạc bộ bắt đầu tuyển người, hầu như mọi người đều chọn cho mình một câu lạc bộ yêu thích và ứng tuyển. Cuối năm thì họ lại xin lui ra. Mới vào đại học, ai cũng đi học đầy đủ và đúng giờ, lúc nào cũng đặt mục tiêu là đạt được học bổng. Bây giờ họ vẫn đi học đều, nhưng không chú ý nghe giảng như trước nữa, mục tiêu đặt ra là.. có thể qua môn. Mọi người bắt đầu tập trung vào việc làm thêm nhiều hơn, thậm chí vượt qua cả việc học. Tôi tự hỏi: "Không phải là học sinh, sinh viên thì ưu tiên hàng đầu là việc học à?" bởi đây là câu nói mà bố mẹ, thầy cô và các anh chị đi trước luôn dặn dò tôi. Nhiều người lại bảo: "Kinh nghiệm thực tiễn rất quan trọng, nên đi làm để có nhiều trải nghiệm hữu ích." Tôi biết rằng chúng ta có thể cân bằng cả hai việc này, còn clb thấy không hứng thú nữa thì thôi, nhưng đảm bảo sẽ giữ được thành tích thì hãng phân tâm. Bây giờ thứ hạng của tôi đã tăng lên từ cuối lớp lên top đầu, nhưng tôi không thấy tự hào, tôi biết khả năng của mình vẫn vậy, nếu có tăng thì cũng chỉ có thể tăng lên một chút, lý do mà thứ hạng của tôi tăng là do thành tích của các bạn đều tụt xuống. Tôi cảm thấy buồn vì việc này, những người mình coi là đối thủ, là mục tiêu để phấn đấu đã ít đi, họ.. phấn đấu vì những điều khác mà tôi không hiểu.
Mình từng nghe mấy thằng mất nết (không) nói, nếu em là sinh viên năm tư mà vẫn chưa có việc làm thì em là phế rồi. Trừ khi bạn đi học với mục đích nghiên cứu học thuật chuyên sâu nếu không thì không cần quá bỏ thời gian "chuyên sâu". Không phải kinh nghiệm càng quan trọng mà bạn hãy xác định bạn đi học vì kiếm tiền hay vì nghiên cứu như đã nói trên. Nếu đã vì kiếm tiền thì có cơ hội kiếm tiền trong khi học tập không phải tốt sao? Tất nhiên đó chỉ là nếu bạn đủ giỏi và sắp xếp cả hai bên hợp lý để không ảnh hưởng lẫn nhau. Nếu không được thì vẫn ngoan ngoãn kết trong trường kiếm bằng tốt đi. Còn ứng dụng cũng là một phần giúp tiếp thu kiến thức sâu hơn nên đi làm cũng không sai, tất nhiên nhớ chọn lương hợp lý đừng vì mình chỉ là sinh viên mà bị người ta lấy cớ hút máu, mình tạo ra giá trị thì cần được hồi báo tương xứng, nếu không thì đừng Còn kinh nghiệm trải nghiệm có ích thì khi nào tích lũy chả được, không gấp cũng không sao. Và cuối cùng đừng coi người khác là đối thủ, nếu bạn dùng người khác làm vật tham chiếu thì như bạn đã nhận thấy, bạn thoạt nhìn tốt hơn khi mọi người trở nên kém đi dù bản thân không tiến bộ gì nhiều. Vật tham chiếu vẫn luôn là bạn mới chính xác, so với râu ria người làm gì, bộ sau này ra trường bạn vẫn muốn rình mò mấy người này để so bì sao.
Lúc trước mình cũng nghĩ như bạn học tập là quan trọng nhất cũng cắm đầu vô học. Mình cũng có làm thêm nhưng bởi vì chuyên ngành của mình đòi hỏi bằng cách cho nên mình làm không đúng chuyên ngành. Điểm của mình không phải cao nhất nhưng cũng không kém cũng nằm ở khoảng giữa lớp. Bản thân mình cũng rất tích cực tham gia hoạt động của trường. Năm mình Cao đẳng thì lại trúng ngay mùa dịch phải học online nhưng vì ngành của mình khá đặc biệt cho nên mình đăng ký tham gia chống dịch để tích lũy thêm kinh nghiệm thực tế. Mà hồi đó nghe thầy nghe cô nói tham gia chống dịch để đúng với y đức và chừng nửa lý lịch của mấy em đẹp hơn. Mình cũng ngây thơ nghe theo cũng chạy đi chống dịch mà hồi đó tuy nghe nói người này người kia chết nhưng mà chưa từng gặp cho nên cũng không sợ mấy. Cứ ngay ngô chạy đi chống dịch. Giờ dịch đã tan ổn định rồi mình cũng có được mấy tấm bằng tình nguyện viên tham gia chống dịch. Mà giờ mới tắm bằng đó chị có thể treo ở nhà làm giấy dán tường thôi chứ giờ tuyển dụng ai thèm dòm nó chứ. Trong thời gian chống dịch mình cũng có gặp nhiều anh chị chung ngành đã đi làm rồi cũng có chia sẻ một ít kinh nghiệm. Nhưng chống dịch mà trùm kín mặt kính mũi cũng không dám ngồi gần nhau không dám ăn không dám uống giờ nhiều khi không nhớ mặt nhau nữa. Giờ mình ra trường bởi vì kinh nghiệm không đủ nên mức lương bèo bọt. Nhiều khi nghĩ lại cũng nản học ba năm ra trường mà mức lương gì mà thấp thấy thương luôn. Nên bạn có cơ hội thì tranh thủ tìm việc để có kinh nghiệm đi nhé để ra trường không phải bị bỡ ngỡ như mình. Nếu bạn muốn làm việc vì tiền thì nên tích lũy kinh nghiệm từ sớm. Còn nếu gia đình có điều kiện hay bạn muốn làm trong nhà nước thì từ từ không gấp bằng cấp nó quan trọng lắm. Cố gắng nâng cao thành tích nhé.