Quốc tình ca Thể hiện: Jombie ft Bean & Anh Rồng Để chào mừng ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, đại thắng mùa xuân 1975. Ngày 28/4/2024 trên kênh Youtube G5R SQUAR official đã công chiếu một sản phẩm âm nhạc mới mang tên Quốc tình ca dưới sự kêtd hợp của bộ ba rapper Jombie, Anh Rồng, Bean.. Bài hát chất chứa cung bậc cảm xúc của tình yêu đôi lứa hòa quyện tình yêu Tổ quốc. Giai điệu lời ca hào hùng cùng lời thề quyết tử cho tổ quốc quyết sinh của những người lính quên mình, xả thân vì đất nước. Mời các bạn cùng lắng nghe Lời bài hát Giữa nhành hoa đã nở trong màn tối đêm Mang tình yêu đến khắp muôn loài, rừng cây đầy sức sống. Em hồn nhiên cô gái vui đùa đến khi gặp chàng đã rung động Em nhớ chàng, cớ sao em không ngủ được Bao ngày qua em đến bên người mỗi khi trời lạnh giá băng Trong vòng tay che trở thì thầm bên tai đầy hơi ấm Nhưng một hôm anh vội ra đi không nói câu nào Em thẫn thờ, tâm thư tay viết vội Bước, bước tiếp đến khi mưa ngừng rơi Nhớ bóng dáng viết lên câu thơ lỡ làng Lúc khốn khó, vắng anh Anh dị ứng với mùi hoa, nhưng phải mỉm cười xung quanh đỏ vàng Cầm chiếc khăn mùi xoa, khắc tên người ta mà em đâu có chấp nhận Anh không giải thích rõ ràng, anh muốn mình chỉ một chút bên nhau mỗi ngày thấy em thôi là quá đủ Anh không thể lỡ làng, Đến khi vào một đêm thấy em nhói lòng. Theo tiếng gọi Tổ quốc cho nên bây giờ anh cố kìm. Hứa ngày nào chung lối, khi đất nước đang thét gào, anh sẵn sàng nằm xuống, chết trong hố mìn Biết là nói ra anh là thối tha Thức cả tối qua em sẽ buồn và khóc nức Anh nghĩ đơn giản thế này, em cũng đủ thông minh, điều anh giấu trong tim anh không muốn mất gia đình Ta hát theo làn gió gửi từng lời ca đến bên em Ối a, tiếng ca vang tận thấu trời Anh quân nhân thăng cấp bậc hàm Cầm tay em đi khắp các phương nam Luôn hiên ngang, tay nói tay làm, dùng tim yêu em, dù có gian nan, dù có chuyện gì thì mình cũng đồng lòng Đã khó ngàn bề cùng giải quyết là xong Lá thu chậm rơi, ngày tôi đang nhung nhớ em, Có bông hoa mọc ngay giữa trời, đứng vươn lên cùng tôi đây rồi, lối đi này mình tôi khuất đồi, giữa non sông nguyên hị thân mình, lính trung tâm còn em trong lòng. Một lòng này không phai, chọn người chẳng thêm ai, nằm cười để đợi ban mai Cứ bươc tiếp đến khi mưa ngừng rơi Nhớ bóng dáng viết lên câu thơ lỡ làng