895 - thương mẹ quá
Thương Mẹ quá. Mẹ già nua liệt sĩ
Mắt Mẹ buồn, vì đất Mẹ còn đâu
Họ lấy chi, khi đời Mẹ quá khổ
Những người con, đã bỏ Mẹ ra đi
Vì ai đây, con chết sống hi sinh
Họ trả ơn, bằng đòn roi bất nghĩa
Ôi lòng Mẹ, đớn đau thầm lệ chảy
Đêm trở lạnh Mẹ liền than với khóc
Những người con Mẹ tảo tần nuôi nấng
Con vì ai, quyết chí để hi sinh
Con vì ai, để Mẹ sống quạnh hiu
Con vì ai để Mẹ khổ thâu đêm
Mất tất cả Mẹ còn chi con hỡi
Với thân già quạnh quẻ nỗi cô đơn
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
896 - hoa sen
Mà ló đuôi chồn
Con Rắn mà giả hóa Rồng
Đến khi bể ổ, hết hồn chúng dân
Cáo già mà giả Thánh Nhân
Đến khi bể ổ hết mong bịp lừa
Hoa sen mà ló đuôi Chồn
Phật Tiên chưng hửng khó nhìn tránh xa
Bọc kim lâu cũng lòi ra
Huống chi ngọn núi gian tà chênh vênh
Thời gian giải mã bít bưng
Những gì sự thật, bày phơi trụi trần
Trăm năm bia đá vẫn mòn
Nghìn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
Văn, Thơ yêu nước, là Văn, Thơ Quốc Bảo. Không những làm cho con người, giàu lòng Trung, Hiếu, Nhân, Nghĩa, lúc nào cũng nghĩ về Cha Ông, uống nước nhớ Nguồn ăn quả nhớ người trồng cây. Mà còn nung nấu ý chí phát tiết khí chất anh hùng. Sẵn sàng đối mặt với phi nghĩa, bất nhân, tàn bạo. Những kẻ làm hại dân hại nước, nhất là đối với quân thù xâm lược.
- Những dòng thơ yêu nước, luôn ca ngợi khí phách chân chính, nhiều hình thức đa dạng của lòng yêu nước. Chống lại bạo quyền độc tài ác trị, cũng như sự quyết tâm bảo vệ giang sơn gấm vóc Ông Cha.
- Quan niệm yêu nước chân chính, là yêu những gì Ông Cha để lại, yêu nước chân chính không có nghĩa là yêu đảng. Vì đảng không dính dáng gì đến non sông đất nước Ông Cha để lại.
- Vai trò yêu nước chân chính, là kế thừa những gì Ông Cha để lại. Văn Hóa Cội Nguồn, non sông đất nước. Phát huy làm rạng rỡ anh linh Việt Nam, ca ngợi truyền thống anh linh dân tộc. Phẩm chất Đạo Đức con cháu Tiên Rồng, hào khí Nam Việt.
- Văn, Thơ yêu nước ca ngợi vẻ đẹp tinh thần yêu nước, tinh thần quyết tâm chiến đấu đem lại sự bình yên cho dân tộc, cũng như tươi sáng Việt Nam vươn lên.
- Xóa đi sự đen tối thời cuộc, những nỗi đau thể xác lẫn tinh thần. Sự nghèo đói khốn khổ, nhất là khốn khổ nô lệ. Sự hi sinh vì đất nước, chiến đấu cho sự sống còn trường tồn dân tộc, là sự chiến đấu vinh quang.
- Sự hiên ngang, luôn bất khuất trong mọi tình huấn, xuất sắc trong mọi sự đối đầu. Vững niềm tin sừng sững như những dãy núi cao, rộng lớn như đại dương bao la.
- Lòng yêu dân vô bờ bến, nhất là khi tổ quốc lâm nguy thời đi đầu không e sợ, vượt qua chướng ngại, tù đày, rừng gươm, mũi giáo, họng súng, cứu nguy dân dân tộc, anh linh sáng ngời, lưu danh mãi mãi.
- Sự hành động tự giác, ý thức trách nhiệm đối với vận mệnh non sông Tổ Quốc. Thuận theo lòng dân tỏ rõ quyết tâm, dù biết rằng trước mắt là những cơn sóng dữ, một kiếm một ngựa vẫn lao vào không chút sợ sệt, tung hoành ngang dọc uy linh con cháu Tiên Rồng.
- Trang nam tử anh hùng, trang nhi nữ hào kiệt, đạp cơn sóng dữ, lướt trong bão, dông, quét sạch bạo tàn, đánh tan quân xâm lược. Đầy lòng tự tin vào sức mạnh chính nghĩa. Tà không thắng Chánh, theo chân Quốc Tổ sống thời sáng danh, chết thời về Trời, chết sống luôn vẻ vang trong sự nghiệp.
- Coi cái chết nhẹ tựa lông hồng, theo bước Cha Ông lẫm liệt hiên ngang nào sợ ai. Chỉ sợ sống đời vô nghĩa chỉ biết lo cho bản thân. Vô cảm lặng im trước bất công, cũng như để mặc cho quân thù chiếm xâm non sông Tổ Quốc. Thời sống cũng coi như chết, sống không khác gì cỏ cây tiếc thay, tiêc thay.
- Văn, Thơ yêu nước là Văn Thơ Quốc Bảo, những ai yêu mến truyền bá, thời công đức vô lượng. Quốc Tổ phù hộ, Hồn Thiêng Dân Tộc che chở, khí thiêng sông núi bảo bọc.
897 - ngôi trời thứ hai
Dãi nắng dầm mưa chẳng nghĩ ngơi
Công Cha nghĩa Mẹ, tựa biển Trời
Sao nỡ đành lòng, mà bất hiếu
Tôn thờ cha mẹ nhớ người ơi.
"Trăm ngàn công đức, có hiếu với Cha Mẹ, Ông Bà là Công Đức đứng đầu. Trăm ngàn thứ tội, bất hiếu với Ông Bà Cha Mẹ là tội nặng nhất, dù lạy Trời, Phật đến sói đầu cũng không xóa hết tội lỗi lại còn mang họa là khác".
* * *
Cao Đức Thắng
Thương Mẹ quá. Mẹ già nua liệt sĩ
Mắt Mẹ buồn, vì đất Mẹ còn đâu
Họ lấy chi, khi đời Mẹ quá khổ
Những người con, đã bỏ Mẹ ra đi
Vì ai đây, con chết sống hi sinh
Họ trả ơn, bằng đòn roi bất nghĩa
Ôi lòng Mẹ, đớn đau thầm lệ chảy
Đêm trở lạnh Mẹ liền than với khóc
Những người con Mẹ tảo tần nuôi nấng
Con vì ai, quyết chí để hi sinh
Con vì ai, để Mẹ sống quạnh hiu
Con vì ai để Mẹ khổ thâu đêm
Mất tất cả Mẹ còn chi con hỡi
Với thân già quạnh quẻ nỗi cô đơn
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
896 - hoa sen
Mà ló đuôi chồn
Con Rắn mà giả hóa Rồng
Đến khi bể ổ, hết hồn chúng dân
Cáo già mà giả Thánh Nhân
Đến khi bể ổ hết mong bịp lừa
Hoa sen mà ló đuôi Chồn
Phật Tiên chưng hửng khó nhìn tránh xa
Bọc kim lâu cũng lòi ra
Huống chi ngọn núi gian tà chênh vênh
Thời gian giải mã bít bưng
Những gì sự thật, bày phơi trụi trần
Trăm năm bia đá vẫn mòn
Nghìn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
tập 3
Lời nói đầu
Lời nói đầu
Văn, Thơ yêu nước, là Văn, Thơ Quốc Bảo. Không những làm cho con người, giàu lòng Trung, Hiếu, Nhân, Nghĩa, lúc nào cũng nghĩ về Cha Ông, uống nước nhớ Nguồn ăn quả nhớ người trồng cây. Mà còn nung nấu ý chí phát tiết khí chất anh hùng. Sẵn sàng đối mặt với phi nghĩa, bất nhân, tàn bạo. Những kẻ làm hại dân hại nước, nhất là đối với quân thù xâm lược.
- Những dòng thơ yêu nước, luôn ca ngợi khí phách chân chính, nhiều hình thức đa dạng của lòng yêu nước. Chống lại bạo quyền độc tài ác trị, cũng như sự quyết tâm bảo vệ giang sơn gấm vóc Ông Cha.
- Quan niệm yêu nước chân chính, là yêu những gì Ông Cha để lại, yêu nước chân chính không có nghĩa là yêu đảng. Vì đảng không dính dáng gì đến non sông đất nước Ông Cha để lại.
- Vai trò yêu nước chân chính, là kế thừa những gì Ông Cha để lại. Văn Hóa Cội Nguồn, non sông đất nước. Phát huy làm rạng rỡ anh linh Việt Nam, ca ngợi truyền thống anh linh dân tộc. Phẩm chất Đạo Đức con cháu Tiên Rồng, hào khí Nam Việt.
- Văn, Thơ yêu nước ca ngợi vẻ đẹp tinh thần yêu nước, tinh thần quyết tâm chiến đấu đem lại sự bình yên cho dân tộc, cũng như tươi sáng Việt Nam vươn lên.
- Xóa đi sự đen tối thời cuộc, những nỗi đau thể xác lẫn tinh thần. Sự nghèo đói khốn khổ, nhất là khốn khổ nô lệ. Sự hi sinh vì đất nước, chiến đấu cho sự sống còn trường tồn dân tộc, là sự chiến đấu vinh quang.
- Sự hiên ngang, luôn bất khuất trong mọi tình huấn, xuất sắc trong mọi sự đối đầu. Vững niềm tin sừng sững như những dãy núi cao, rộng lớn như đại dương bao la.
- Lòng yêu dân vô bờ bến, nhất là khi tổ quốc lâm nguy thời đi đầu không e sợ, vượt qua chướng ngại, tù đày, rừng gươm, mũi giáo, họng súng, cứu nguy dân dân tộc, anh linh sáng ngời, lưu danh mãi mãi.
- Sự hành động tự giác, ý thức trách nhiệm đối với vận mệnh non sông Tổ Quốc. Thuận theo lòng dân tỏ rõ quyết tâm, dù biết rằng trước mắt là những cơn sóng dữ, một kiếm một ngựa vẫn lao vào không chút sợ sệt, tung hoành ngang dọc uy linh con cháu Tiên Rồng.
- Trang nam tử anh hùng, trang nhi nữ hào kiệt, đạp cơn sóng dữ, lướt trong bão, dông, quét sạch bạo tàn, đánh tan quân xâm lược. Đầy lòng tự tin vào sức mạnh chính nghĩa. Tà không thắng Chánh, theo chân Quốc Tổ sống thời sáng danh, chết thời về Trời, chết sống luôn vẻ vang trong sự nghiệp.
- Coi cái chết nhẹ tựa lông hồng, theo bước Cha Ông lẫm liệt hiên ngang nào sợ ai. Chỉ sợ sống đời vô nghĩa chỉ biết lo cho bản thân. Vô cảm lặng im trước bất công, cũng như để mặc cho quân thù chiếm xâm non sông Tổ Quốc. Thời sống cũng coi như chết, sống không khác gì cỏ cây tiếc thay, tiêc thay.
- Văn, Thơ yêu nước là Văn Thơ Quốc Bảo, những ai yêu mến truyền bá, thời công đức vô lượng. Quốc Tổ phù hộ, Hồn Thiêng Dân Tộc che chở, khí thiêng sông núi bảo bọc.
* * *
Nhân Thập Đại Cư sĩ, Giáo sư Tiến sĩ Cao Đức Toàn
* * *
Nhân Thập Đại Cư sĩ, Giáo sư Tiến sĩ Cao Đức Toàn
* * *
897 - ngôi trời thứ hai
Dãi nắng dầm mưa chẳng nghĩ ngơi
Công Cha nghĩa Mẹ, tựa biển Trời
Sao nỡ đành lòng, mà bất hiếu
Tôn thờ cha mẹ nhớ người ơi.
"Trăm ngàn công đức, có hiếu với Cha Mẹ, Ông Bà là Công Đức đứng đầu. Trăm ngàn thứ tội, bất hiếu với Ông Bà Cha Mẹ là tội nặng nhất, dù lạy Trời, Phật đến sói đầu cũng không xóa hết tội lỗi lại còn mang họa là khác".
* * *
Cao Đức Thắng

