795 - xuân đã phơi màu
Nước non, non nước, nước non
Tự Do, Dân Chủ chuyển sang yên bình
Xuân đời trải sắc phơi màu
Chúng dân cuộc sống sang giàu ấm no
Sống đời cuộc sống văn minh
Làm ăn quan hệ khắp trên địa cầu
Lẫy lừng cũng đã lên hồn
Ấm no cũng đã trổ nguồn an vui
Theo Trời, Trời đãi Trời Cho
Theo Ông Quốc Tổ hết lo đói nghèo
Đường mây xa tít chân trời
Cho người trần thế lên thời đèo mây
Việt Nam con cháu Rồng Tiên.
Áo dài chiếc nón làm duyên với đời
Việt Nam cũng đã lên màu
Xuân non, xuân nước, xuân đời, trường xuân
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
796 - con đường ta đi
Chúng ta đã xác định rồi
Con đường vì nước, ngập tràn chông gai
Tự do nào có dễ đâu
Vào tù ra tội, biết bao nhiêu lần
Vì dân vì nước vì đời
Phải luôn đối mặt, bạo quyền ác gian
Gươm kề cổ, súng chĩa thân
Cũng không chùn bước, tiến lên đến cùng
Gian nan chẳng ngại chẳng ngùng
Vàng càng vào lửa, thời càng sáng ra
Khó khăn mới quý xưa nay
Gian nan mới quý Tự Do Nhân Quyền
Cái gì dễ quá thời thường
Gian nan càng khổ mới tường hùng anh
Mất còn xem nhẹ tựa lông
Nặng lòng vì nước vì dân sáng ngời
Muốn cho non nước xuân về
Mỗi người mỗi mỗi đóa Nhân Quyền Tự Do
Mỗi người mỗi vẻ khác nhau
Những cùng tỏa sắc trổ màu văn minh
Mùa xuân non nước Rồng Tiên
Dâng lên Quốc Tổ Hùng Vương con trời
Mùa xuân sách sử để đời
Mùa xuân đẹp mãi đất trời Việt Nam
Con đường xác định ta đi
Không gì ngăn được tiến lên đến cùng
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
797 - đẹp lắm quê hương
Nước non có tự, thuở bao đời
Nọ Phụng lên ngàn, Rồng ra khơi
Tiếp bước Cha Ông, rừng, núi, biển
Kế thừa bao lớp, chí hùng phơi
Vinh quang tiếp nối, đường vinh hiển
Xuân đã nhóm màu, xuân đến nơi
Hóa Công luôn mãi xây đời mới
Quê hương đẹp lắm quê hương ơi
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
798 - kiếp tong teo
Một kiếp người ta, kiếp nghĩa tình
Vứt rồi trơ trọi, kiếp phù sinh
Kém nhân yếu nghĩa, tâm khập khiễng
Trổ nhân không trổ, trổ yêu tinh
Xuống hố, lên đèo, đời ngơ ngẩn
Tương lai họa gỡi, thấy mà kinh
Cuộc sống chẳng yên, đời đen thẳm
Tong teo cuộc sống, khổ lênh khênh
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
799 - trường đời
Trồng hoa thời được ngắm hoa
Yêu đời những bước, chân đi khắp cùng
Qua bao cảnh đẹp từng vùng
Thanh nhàng nhẹ gót, tâm hồn an vui
Cảnh hình ghi lại để xem
Biết bao vẻ đẹp nước non quê nhà
Nhất là những cảnh tôn thờ
Anh linh tỏa sáng những người vì dân
Những người vì nước vì non
Một thời rực rỡ danh thơm sáng ngời
Làm tôi thức tỉnh cuộc đời
Hãy vì non nước mới ngồi cung mây
Hại dân hại nước hại non
Lợi đâu không thấy, ác danh để đời
Giờ tôi mới hiểu được rằng
Cái nhân cái quả gắn liền với nhau
Trồng hoa thời được ngắm hoa
Gieo trồng cái ác, gặt tai gặt sầu
Đi một ngày đàng, học một tràng khôn
Lòng tôi vụt lớn hiểu ra bao điều
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
Nước non, non nước, nước non
Tự Do, Dân Chủ chuyển sang yên bình
Xuân đời trải sắc phơi màu
Chúng dân cuộc sống sang giàu ấm no
Sống đời cuộc sống văn minh
Làm ăn quan hệ khắp trên địa cầu
Lẫy lừng cũng đã lên hồn
Ấm no cũng đã trổ nguồn an vui
Theo Trời, Trời đãi Trời Cho
Theo Ông Quốc Tổ hết lo đói nghèo
Đường mây xa tít chân trời
Cho người trần thế lên thời đèo mây
Việt Nam con cháu Rồng Tiên.
Áo dài chiếc nón làm duyên với đời
Việt Nam cũng đã lên màu
Xuân non, xuân nước, xuân đời, trường xuân
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
796 - con đường ta đi
Chúng ta đã xác định rồi
Con đường vì nước, ngập tràn chông gai
Tự do nào có dễ đâu
Vào tù ra tội, biết bao nhiêu lần
Vì dân vì nước vì đời
Phải luôn đối mặt, bạo quyền ác gian
Gươm kề cổ, súng chĩa thân
Cũng không chùn bước, tiến lên đến cùng
Gian nan chẳng ngại chẳng ngùng
Vàng càng vào lửa, thời càng sáng ra
Khó khăn mới quý xưa nay
Gian nan mới quý Tự Do Nhân Quyền
Cái gì dễ quá thời thường
Gian nan càng khổ mới tường hùng anh
Mất còn xem nhẹ tựa lông
Nặng lòng vì nước vì dân sáng ngời
Muốn cho non nước xuân về
Mỗi người mỗi mỗi đóa Nhân Quyền Tự Do
Mỗi người mỗi vẻ khác nhau
Những cùng tỏa sắc trổ màu văn minh
Mùa xuân non nước Rồng Tiên
Dâng lên Quốc Tổ Hùng Vương con trời
Mùa xuân sách sử để đời
Mùa xuân đẹp mãi đất trời Việt Nam
Con đường xác định ta đi
Không gì ngăn được tiến lên đến cùng
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
797 - đẹp lắm quê hương
Nước non có tự, thuở bao đời
Nọ Phụng lên ngàn, Rồng ra khơi
Tiếp bước Cha Ông, rừng, núi, biển
Kế thừa bao lớp, chí hùng phơi
Vinh quang tiếp nối, đường vinh hiển
Xuân đã nhóm màu, xuân đến nơi
Hóa Công luôn mãi xây đời mới
Quê hương đẹp lắm quê hương ơi
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
798 - kiếp tong teo
Một kiếp người ta, kiếp nghĩa tình
Vứt rồi trơ trọi, kiếp phù sinh
Kém nhân yếu nghĩa, tâm khập khiễng
Trổ nhân không trổ, trổ yêu tinh
Xuống hố, lên đèo, đời ngơ ngẩn
Tương lai họa gỡi, thấy mà kinh
Cuộc sống chẳng yên, đời đen thẳm
Tong teo cuộc sống, khổ lênh khênh
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
799 - trường đời
Trồng hoa thời được ngắm hoa
Yêu đời những bước, chân đi khắp cùng
Qua bao cảnh đẹp từng vùng
Thanh nhàng nhẹ gót, tâm hồn an vui
Cảnh hình ghi lại để xem
Biết bao vẻ đẹp nước non quê nhà
Nhất là những cảnh tôn thờ
Anh linh tỏa sáng những người vì dân
Những người vì nước vì non
Một thời rực rỡ danh thơm sáng ngời
Làm tôi thức tỉnh cuộc đời
Hãy vì non nước mới ngồi cung mây
Hại dân hại nước hại non
Lợi đâu không thấy, ác danh để đời
Giờ tôi mới hiểu được rằng
Cái nhân cái quả gắn liền với nhau
Trồng hoa thời được ngắm hoa
Gieo trồng cái ác, gặt tai gặt sầu
Đi một ngày đàng, học một tràng khôn
Lòng tôi vụt lớn hiểu ra bao điều
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn

