Bài viết: 2506 



Phụ Tâm Lang
Trình bày: Nhất Chỉ Bạch Dương
Từ:Hàn Thu Sảng
Khúc: A Dĩnh
Biên khúc: Lý Ngột
Guitar:Chu Thiếu Vỹ
Hòa Thanh:Đằng Vỹ
Phối âm:Sở Uất
Bài hát này mở ra một câu chuyện mang màu sắc huyền ảo, nơi chú hồ ly nhỏ rời núi rừng, khoác áo thư sinh để trải nghiệm nhân gian. Ban đầu, thế giới trong mắt nó thật náo nhiệt, rực rỡ, đầy men say và tò mò. Nhưng dần dần, chú hồ ly nhận ra mặt tối của cõi đời: Lòng người hiểm độc, giả trá còn khó lường hơn cả ma quỷ. Từ thư sinh tài hoa biến thành kẻ bội bạc, từ triều đình bị gian nịnh thao túng đến cảnh ông lão bán than chết cóng bên đường, tất cả phản chiếu sự tàn nhẫn và bất công của thế gian. Bài hát vừa có nét cổ phong huyền bí, vừa chất chứa triết lý sâu xa: "Cái xấu xí nhất không phải quái vật, mà là lòng người khi bị dục vọng che mờ."
Cảm nhận cá nhân: Nghe ca khúc, tôi vừa thấy thương vừa thấy buồn cho chú hồ ly – một sinh linh ngây thơ chỉ muốn học cách làm người, cuối cùng lại chứng kiến hiện thực phũ phàng. Lời ca khiến tôi tự hỏi: Đôi khi chúng ta, giữa thế gian này, có còn giữ được sự trong trẻo như hồ ly nhỏ hay không? Tôi ấn tượng với hình ảnh "bao nhiêu quái vật khoác da người", như một lời cảnh tỉnh rằng sự giả dối và tham lam mới chính là điều đáng sợ nhất. Ca khúc không chỉ là một câu chuyện cổ tích buồn, mà còn như tấm gương phản chiếu xã hội, khiến ta trân trọng hơn sự thiện lương giữa dòng đời.
Tóm tắt ý nghĩa: Bài hát kể chuyện một chú hồ ly hóa thành người để khám phá nhân gian, nhưng lại chứng kiến sự giả dối, bội bạc và bất công của con người. Qua đó, ca khúc gửi gắm thông điệp: Cái đáng sợ nhất không phải ma quỷ, mà chính là lòng người khó đoán và đầy toan tính.
Lời bài hát
骤雨歇 小狐狸吸饱月光
Zòu yǔ xiē xiǎo hú lí xī bǎo yuè guāng
Mưa chợt tạnh, con cáo nhỏ hấp thụ tinh hoa ánh trăng
偷穿 书生的旧衣裳
Tōu chuān shū shēng dí jìu yī cháng
Mặc trộm chiếc áo cũ của thư sinh
学人样 要去人间闯一闯
Xué rén yàng yào qù rén jiān chuǎng yī chuǎng
Học cách làm người, ước muốn thăm thú nhân gian một phen
别声张
Bié shēng zhāng
Đừng rêu rao nha
铜铃声响 说书人讲
Tóng líng shēng xiǎng shuō shū rén jiǎng
Tiếng chuông ngân vang, người thuyết thư bắt đầu kể
那晚狐影掠过宫墙
Nà wǎn hú yǐng lüè guò gōng qíang
Đêm hôm ấy, bóng hồ ly thoắt qua tường cung cấm
何处酒香 小狐狸醉倒在那
Hé chù jiǔ xiāng xiǎo hú lí zùi dào zài nà
Nơi nào có men rượu nồng, là cáo nhỏ say sưa ở đó
青石巷
Qīng shí xìang
Ngõ Thanh Thạch
那 过路道士劝它
Nà guò lù dào shì quàn tā
Vị đạo sĩ tình cờ ngang qua khuyên nhủ nó
早日回去那山上
Zǎo rì húi qù nà shān shàng
Hãy mau mau trở về chốn núi rừng thôi
怎么都道人心比鬼 还要更难防
Zěn me dū dào rén xīn bǐ guǐ hái yào gēng nán fáng
Nói xa nói gần lòng người nham hiểm hơn cả yêu ma
它见 书生高中 转眼娶美娇娘
Tā jìan shū shēng gāo zhōng zhùan yǎn qǔ měi jiāo níang
Nó nhìn thấy thư sinh đề danh bảng vàng liền cưới tân nương xinh đẹp
做了负心郎
Zuò liǎo fù xīn láng
Làm một kẻ bội bạc
奸佞勾结权倾满朝堂
Jiān nìng gōu jiē quán qīng mǎn zhāo táng
Gian nịnh kéo bè kết phái, lộng quyền khắp triều đình
狼与狈模样
Láng yǔ bèi mó yàng
Toàn kẻ lòng lang dạ sói
卖炭老翁在风雪里奔忙
Mài tàn lǎo wēng zài fēng xuě lǐ bēn máng
Ông lão bán than bôn ba trong gió tuyết
冻死在路旁
Dòng sǐ zài lù páng
Chết cóng ở ven đường
多少怪物披着人形皮囊
Duō shǎo gùai wù pī zhù rén xíng pí náng
Ôi biết bao quái vật đang khoác lên lớp da người
不知心有多脏
Bù zhī xīn yǒu duō zàng
Nào ai lấy thước mà đo, trái tim bẩn thỉu sao dò