Chap 2 Tròn một tuổi đoán đồ vật
[BOOK]Hàn Hàn đi tới nơi, nhìn thấy chính là Manh Manh đang chảy nước miếng tèm lem, không nhịn được nổi anh liếc cô một chút miệng lẩm bẩm nhưng vì còn nhỏ nên không nói rành mạch
"Thật.. lôi thôi!"
Rõ ràng cùng là một tuổi tròn, anh đã sớm chẳng còn chảy nước miếng như thế rồi, thế nhưng cô lại đang còn chảy nước bọt!
"Hàn Hàn, nhanh đến chỗ vợ con nào, cùng con bé chọn một đồ vật đoán tương lai đi". Mẹ Hàn Hàn vừa nói, vừa đem anh từ dưới đất nhấc lên, vứt anh xuống cạnh Manh Manh ở trên giường kia.
"Cậu.. không phải.. không phải.. vợ tôi"
Hàn Hàn ngẩng đầu ưỡn ngực ra phía trước, mặc dù không nói thẳng ra, nhưng trên gương mặt tuấn tú đẹp trai đấy lại tràn đầy sự khinh thường Manh Manh vợ mình.
Đến mức dù cho Manh Manh đứng trước mặt nhìn anh đắm đuối, anh cũng chẳng thèm liếc mắt nhìn cô một cái, tuổi tuy còn nhỏ mà cao ngạo.
Ngược lại với anh, Lạc Manh Manh chớp chớp mắt, đầu lúc nào cũng hướng về anh nhìn một cách đắm đuối.
Hàn Hàn có khuôn mặt tựa như ngọc bội, nắng sớm chiếu vào anh khiến anh trở nên lộng lẫy, mũi cao thẳng, dễ thương đến mức chết người, nhất là hôm nay vì là ngày mà anh tròn 1 tuổi cũng là ngày sinh nhật, mẹ anh đã chọn cho anh một bộ đồ vest, để cho anh tăng thêm sự tuấn tú đến mê người, rất giống như một người đàn ông lịch thiệp vậy.
Oa.
Manh Manh nháy mắt nhìn anh hai mắt như đã phát sáng lên, trong đôi mắt ấy chỉ toàn là hình bóng anh thôi. Nhiều ngày không thấy, chồng cô lại đẹp trai lên rất nhiều thất muốn ôm quá đi thôi.
Manh Manh nghĩ như vậy thôi, hai bên mép nước bọt đã càng ngày cành nhiều, nơ thắt ở ngay cổ như vậy mà đã đều bị cô làm ướt hết rồi.
Hàn Hàn càng nhìn càng ngày càng ghét bỏ, đưa tay đến chỗ sách vở để lấy, mong nhanh chóng kết thúc cái việc chọn đồ vật đoán tương lai, phải mau chóng cách xa Lạc Manh Manh đang trong nhà này ra.
Mẹ Manh Manh thúc giục cô
"Manh Manh, đừng có ngẩn người như vậy chứ, mau mau chọn đồ vật đoán tương lai đi, chồng con đều đã chọn xong rồi kìa"
Manh Manh mở đôi mắt to tròn nhìn về phía mẹ rồi gật đầu một cái, sau đó cô đứng dậy ngó qua ngó lại đống đồ vật trước mặt.
Đang lúc mọi người nghĩ chắc rằng cô sẽ lấy cái trảo hay đồ vật nào đó thôi, nhưng kết quả là tiểu nha đầu này lại chẳng thèm đếm xỉa gì với đồ vật trước mặt mà ngược lại cô quay qua chạy lại bên Hàn Hàn, hai cánh tay nhỏ giang rộng ôm thật chặt anh.
"Này.. này.. cậu đang.. làm.. cái gì vậy"
Mùi sữa mùi sữa từ miệng và ngực của Manh Manh bốc lên xộc thẳng vào mũi của Hàn Hàn khiến anh mặt mày nhăn nhó, một mặt không vui anh liền đẩy cô ra
"Chọn đồ vật đoán tương lai.. không, đừng, ôm tui"
"Tớ.. tớ chọn.. cậu"
Cô ấy chính là muốn chọn anh muốn bắt anh đi
Tiếng Manh Manh nhẹ nhàng ưm một tiếng, ôm chặt không muốn buông anh ra, không chỉ có như thế cô còn lấy chân kẹp anh ta lại, mặt nghiêm túc rõ ràng là hôm nay chỉ muốn mỗi Hàn Hàn mà thôi
"Cái này.. cái này thật là"
Thấy cảnh này, mấy phụ huynh há hốc miệng đầy kinh ngạc
Mẹ Manh Mang nhìn lúc đó lúng túng không biết phải như thế nào nói nhỏ với mọi người
"Manh Manh hôm nay chính là chọn Hàn Hàn rồi đúng không?"
"Đúng.. Đúng rồi!"
Một bên mẹ Hàn Hàn gật đầu lia lịa mừng vì Manh Manh chọn con mình
Một bên mẹ Manh Manh kinh ngạc không đi chọn vở bút hay máy tính để báo trước tương lai làm gì, thế nhưng cô lại cứ thích bắt cái người còn sống sờ sờ đây.
"Cái này còn phải nói sao, đường nhiên là Manh Manh về sau nhất định sẽ gả cho Hàn Hàn sẽ về nhà ta thôi"
Mẹ Hàn Hàn vỗ tay khẳng định nói
Có thông gia từ bé làm đảm bảo, bây giờ lại còn chọn Hàn Hàn, xem ra con dâu lần này khó mà chạy thoát.[/BOOK]