Chương 19
Một nơi núi rừng tại Úc La đại lục.
Khương Nhất cùng đội Long vệ ra sức chém giết vô số yêu thú, trên mặt đất còn nằm chết không ít cá nhân.
Nửa năm nay hễ có người tiến vào Cổng Thiên rừng rậm đều sẽ bị Long gia người chém giết sạch sẽ.
Cổng Thiên nơi rừng rậm nguy hiểm bậc nhất Úc La, cũng là nơi có vô số yêu thú cấp bậc thánh thú trú ngụ. Nửa năm trong vòng, tại Úc La lan truyền tin tức nơi rừng rậm Cổng Thiên xuất hiện cấp bậc thần thú. Tin này nổ ra nhanh chóng đưa đến vô số gia tộc người tiến đến tranh giành. Số người đến thì nhiều mà rời đi thì ít ỏi. Đa số hoặc đã chết, hoặc bị thánh thú phanh thây, số còn lại tranh giành chém giết lẫn nhau.
Khương Nhất cùng đội Long vệ khoanh vùng khu vực bên trong rừng rậm Cổng Thiên, hễ có kẻ xâm phạm đều giết bất kể. Không phải vì thần thú mà vì hắc liên hoa.
Hắc liên hoa cứ bốn trăm năm xuất hiện một lần, này công dụng có thể nói vô số kể, đặc biệt nhất chính là giúp tu tiên giả tăng lên một đại cấp bậc. Thần thú đối với Long Trọng Uyên không thiếu, hắn từ niên thiếu lịch luyện khắp nơi, gặp được cũng không ít. So sánh với thần thú thì hắc liên hoa đối với Long Trọng Uyên càng quan trọng, hắn cần phải lấy cho bằng được.
Khương Nhất cùng đội Long Vệ dọn dẹp xong tàn cuộc cũng đã qua nửa đêm. Bên kia Long Trọng Uyên cũng đã giết chết hai cái hắc bạch mãng xà thánh thú. Này cặp mãng xã cũng muốn cướp đoạt hắc liên hoa để tăng lên thực lực cấp bậc thần thú. Thần thú độ kiếp sẽ hóa hình, đây là mục tiêu phấn đấu cả quãng đời của yêu thú. Tiếc là hôm nay bọn chúng gặp phải Long Trọng Uyên.
Chờ đợi nửa năm, cuối cùng hắc liên hoa cũng nở rộ. Long Trọng Uyên nhanh tay trích đi hoa sen màu đen mọc ra từ vách đá, hắc liên hoa vừa mới cất giữ xong xuôi thì lồng ngực cuồn cuộn quặn đau, cổ họng ngọt tanh, Long Trọng Uyên liền liên tiếp phun ra máu.
"Chủ tử!" Khương Nhất hoảng hốt lớn tiếng gọi, phi nhanh tới. Long vệ đội cũng tập trung bao thành vòng quây.
Long Trọng Uyên đưa tay lau vết máu trên miệng vừa xong, lại cảm giác sống lưng đau đớn, xương cốt như sắp bị bẻ gãy. Miệng lại hộc ra máu, ướt đẫm cả ngực áo, Long Trong Uyên vội dùng linh lực điều tức, ngăn cản huyết tiếp tục phun ra.
"Khương Nhất, ngươi cùng Long vệ đội quay về trước."
"Thiếu chủ ngài bị thương?" Đội trưởng Long vệ đội nghi hoặc hỏi. Rõ ràng thiếu chủ ở thế thượng phong, đôi mãng xà kia tuy cấp bậc thánh thú nhưng còn chưa đả thương tới thiếu chủ đi? Này thương tích từ đâu mà ra?
Long Trọng Uyên xua tay nói: "Bổn thiếu chủ không việc gì, các ngươi trở về trước." Nói xong lại vươn hay tay xé rách không gian liền biến mất.
Long vệ đội sửng sốt một hồi lại là thầm cảm thán. Rõ ràng hơn nửa năm nay theo sát Long Trọng Uyên, thế nhưng không ngờ thực lực của thiếu chủ bọn hắn cũng không rõ.
Long Trọng Uyên nhanh chóng xé rách không gian, mục đích hướng tới Nam Việt quốc.
Dạ minh châu nơi cung điện lập lòe chiếu sáng, trong đêm tối thấy rõ mồn một, cảnh tượng tan hoang, huyết nhục văng khắp nơi. Còn có Phượng Minh Diệp, nơi khóe môi còn đọng lại vết máu. Vừa đau xót, vừa nóng giận, Long Trọng Uyên ra tay nhanh như chớp, xé mở ra không gian liền vung ra chưởng phách hướng thẳng hắc xà, cuồn cuộn toàn bộ linh lực vô cùng khủng bố, hắc xà bị trúng chưởng nếu không chết cũng muốn tàn phế.
Long Trọng Uyên liếc mắt nhìn thấy Mặc Liên đang vòng tay ôm lấy Phượng Minh Diệp. Tuy có chút khó chịu nhưng nghĩ lại cũng không có gì đáng trách. Vươn tay liền bóp chặt hắc xà, rồi nhẹ nhàng vặn gãy cổ. Ra tay sạch sẽ lưu loát, đúng như phong cách hành sự của hắn.
"Minh Diệp! Chính là Long Trọng Uyên, chúng ta được cứu" Triệu Cơ vui mừng nói. Long Trọng Uyên là ai? Chính là thiên kiêu chi tử, tuổi trẻ tài cao, là toàn bộ thanh niên nam nữ Úc La ngưỡng mộ. Ở mười năm trước, Phượng Minh Hàn không tiếc sống chết mà xông lên, cứu lấy một vị thiên tài. Triệu Cơ biết, Phượng Minh Diệp đương nhiên cũng rõ ràng chuyện này.
Ở mười năm trước, toàn bộ Nam Việt quốc cũng là một trận hỗn lộn. Không phải vì chiến tramh, cũng không phải vì thiên tai mà chính là vì Long Trọng Uyên thăng cấp. Mười bốn tuổi đột phá linh sư, tiến vào linh tông cấp bậc, mà còn là thiên địa linh tông, trăm ngàn năm mới thấy một cá nhân.
Thiên địa linh tông rèn nắn lại gân cốt, tái tạo lại một lần cơ thể. Đưa đến vô số lôi kiếp, từng đạo lôi điện xuyên qua màn đêm, bổ mạnh xuống ngay Thanh Vân tự, toàn bộ Thanh Vân tự chìm trong biển lửa. Các tăng ni đều di dời nơi xa vài chục dặm. Lôi kiếp bổ suốt ba ngày ba đêm còn chưa có dấu hiệu ngừng lại. Lúc này Triệu Cơ cũng là bói một quẻ, nhưng lại không có kết quả. Sau đó, Triệu Cơ biết được Phượng Minh Hàn một người hướng về Thanh Vân tự. Triệu Cơ lúc ấy cũng gấp rút đến xem, thực lực của Triệu Cơ mới ở linh tông không dám xông lên, chỉ có thể đứng từ xa nhìn.
Phượng Minh Hàn một cái tôn câp cường giả, thấy được Long Trọng Uyên toàn bộ thân thể như muốn cháy đen, thương tích nhìn không ra hình dạng. Lôi kiếp vẫn cứ ầm ầm bổ xuống, thiếu niên mười bốn tuổi liệu có thế sống sót? Hoặc là chết hoặc là từ đây tu tiên giới xuất thế một kỳ tài. Phượng Minh Hàn rốt cuộc quyết định liều mình, hướng vào trung tâm lôi kiếp, thay thế Long Trọng Uyên chịu cuối cùng bốn mươi chín đạo sét đánh. Triệu Cơ chứng kiến toàn bộ quá trình, tâm tình phức tạp. Nếu là chính mình, liệu có can đảm như Phượng Minh Hàn?
Triệu Cơ nhìn thấy Long Trọng Uyên giờ phút này, lại hiểu được lý do Phượng Minh Hàn như thế liều mạng. Hắc xà chính là tôn cấp đỉnh cường giả, tu luyện cũng có gần bốn trăm năm. Đêm nay lại bị Long Trong Uyên nhẹ nhàng giết chết, đủ thấy Long Trọng Uyên lợi hại. Trọng điểm chính là qua đêm nay Long Trọng Uyên chỉ mới hai mươi lăm tuổi.
Khương Nhất cùng đội Long vệ ra sức chém giết vô số yêu thú, trên mặt đất còn nằm chết không ít cá nhân.
Nửa năm nay hễ có người tiến vào Cổng Thiên rừng rậm đều sẽ bị Long gia người chém giết sạch sẽ.
Cổng Thiên nơi rừng rậm nguy hiểm bậc nhất Úc La, cũng là nơi có vô số yêu thú cấp bậc thánh thú trú ngụ. Nửa năm trong vòng, tại Úc La lan truyền tin tức nơi rừng rậm Cổng Thiên xuất hiện cấp bậc thần thú. Tin này nổ ra nhanh chóng đưa đến vô số gia tộc người tiến đến tranh giành. Số người đến thì nhiều mà rời đi thì ít ỏi. Đa số hoặc đã chết, hoặc bị thánh thú phanh thây, số còn lại tranh giành chém giết lẫn nhau.
Khương Nhất cùng đội Long vệ khoanh vùng khu vực bên trong rừng rậm Cổng Thiên, hễ có kẻ xâm phạm đều giết bất kể. Không phải vì thần thú mà vì hắc liên hoa.
Hắc liên hoa cứ bốn trăm năm xuất hiện một lần, này công dụng có thể nói vô số kể, đặc biệt nhất chính là giúp tu tiên giả tăng lên một đại cấp bậc. Thần thú đối với Long Trọng Uyên không thiếu, hắn từ niên thiếu lịch luyện khắp nơi, gặp được cũng không ít. So sánh với thần thú thì hắc liên hoa đối với Long Trọng Uyên càng quan trọng, hắn cần phải lấy cho bằng được.
Khương Nhất cùng đội Long Vệ dọn dẹp xong tàn cuộc cũng đã qua nửa đêm. Bên kia Long Trọng Uyên cũng đã giết chết hai cái hắc bạch mãng xà thánh thú. Này cặp mãng xã cũng muốn cướp đoạt hắc liên hoa để tăng lên thực lực cấp bậc thần thú. Thần thú độ kiếp sẽ hóa hình, đây là mục tiêu phấn đấu cả quãng đời của yêu thú. Tiếc là hôm nay bọn chúng gặp phải Long Trọng Uyên.
Chờ đợi nửa năm, cuối cùng hắc liên hoa cũng nở rộ. Long Trọng Uyên nhanh tay trích đi hoa sen màu đen mọc ra từ vách đá, hắc liên hoa vừa mới cất giữ xong xuôi thì lồng ngực cuồn cuộn quặn đau, cổ họng ngọt tanh, Long Trọng Uyên liền liên tiếp phun ra máu.
"Chủ tử!" Khương Nhất hoảng hốt lớn tiếng gọi, phi nhanh tới. Long vệ đội cũng tập trung bao thành vòng quây.
Long Trọng Uyên đưa tay lau vết máu trên miệng vừa xong, lại cảm giác sống lưng đau đớn, xương cốt như sắp bị bẻ gãy. Miệng lại hộc ra máu, ướt đẫm cả ngực áo, Long Trong Uyên vội dùng linh lực điều tức, ngăn cản huyết tiếp tục phun ra.
"Khương Nhất, ngươi cùng Long vệ đội quay về trước."
"Thiếu chủ ngài bị thương?" Đội trưởng Long vệ đội nghi hoặc hỏi. Rõ ràng thiếu chủ ở thế thượng phong, đôi mãng xà kia tuy cấp bậc thánh thú nhưng còn chưa đả thương tới thiếu chủ đi? Này thương tích từ đâu mà ra?
Long Trọng Uyên xua tay nói: "Bổn thiếu chủ không việc gì, các ngươi trở về trước." Nói xong lại vươn hay tay xé rách không gian liền biến mất.
Long vệ đội sửng sốt một hồi lại là thầm cảm thán. Rõ ràng hơn nửa năm nay theo sát Long Trọng Uyên, thế nhưng không ngờ thực lực của thiếu chủ bọn hắn cũng không rõ.
Long Trọng Uyên nhanh chóng xé rách không gian, mục đích hướng tới Nam Việt quốc.
Dạ minh châu nơi cung điện lập lòe chiếu sáng, trong đêm tối thấy rõ mồn một, cảnh tượng tan hoang, huyết nhục văng khắp nơi. Còn có Phượng Minh Diệp, nơi khóe môi còn đọng lại vết máu. Vừa đau xót, vừa nóng giận, Long Trọng Uyên ra tay nhanh như chớp, xé mở ra không gian liền vung ra chưởng phách hướng thẳng hắc xà, cuồn cuộn toàn bộ linh lực vô cùng khủng bố, hắc xà bị trúng chưởng nếu không chết cũng muốn tàn phế.
Long Trọng Uyên liếc mắt nhìn thấy Mặc Liên đang vòng tay ôm lấy Phượng Minh Diệp. Tuy có chút khó chịu nhưng nghĩ lại cũng không có gì đáng trách. Vươn tay liền bóp chặt hắc xà, rồi nhẹ nhàng vặn gãy cổ. Ra tay sạch sẽ lưu loát, đúng như phong cách hành sự của hắn.
"Minh Diệp! Chính là Long Trọng Uyên, chúng ta được cứu" Triệu Cơ vui mừng nói. Long Trọng Uyên là ai? Chính là thiên kiêu chi tử, tuổi trẻ tài cao, là toàn bộ thanh niên nam nữ Úc La ngưỡng mộ. Ở mười năm trước, Phượng Minh Hàn không tiếc sống chết mà xông lên, cứu lấy một vị thiên tài. Triệu Cơ biết, Phượng Minh Diệp đương nhiên cũng rõ ràng chuyện này.
Ở mười năm trước, toàn bộ Nam Việt quốc cũng là một trận hỗn lộn. Không phải vì chiến tramh, cũng không phải vì thiên tai mà chính là vì Long Trọng Uyên thăng cấp. Mười bốn tuổi đột phá linh sư, tiến vào linh tông cấp bậc, mà còn là thiên địa linh tông, trăm ngàn năm mới thấy một cá nhân.
Thiên địa linh tông rèn nắn lại gân cốt, tái tạo lại một lần cơ thể. Đưa đến vô số lôi kiếp, từng đạo lôi điện xuyên qua màn đêm, bổ mạnh xuống ngay Thanh Vân tự, toàn bộ Thanh Vân tự chìm trong biển lửa. Các tăng ni đều di dời nơi xa vài chục dặm. Lôi kiếp bổ suốt ba ngày ba đêm còn chưa có dấu hiệu ngừng lại. Lúc này Triệu Cơ cũng là bói một quẻ, nhưng lại không có kết quả. Sau đó, Triệu Cơ biết được Phượng Minh Hàn một người hướng về Thanh Vân tự. Triệu Cơ lúc ấy cũng gấp rút đến xem, thực lực của Triệu Cơ mới ở linh tông không dám xông lên, chỉ có thể đứng từ xa nhìn.
Phượng Minh Hàn một cái tôn câp cường giả, thấy được Long Trọng Uyên toàn bộ thân thể như muốn cháy đen, thương tích nhìn không ra hình dạng. Lôi kiếp vẫn cứ ầm ầm bổ xuống, thiếu niên mười bốn tuổi liệu có thế sống sót? Hoặc là chết hoặc là từ đây tu tiên giới xuất thế một kỳ tài. Phượng Minh Hàn rốt cuộc quyết định liều mình, hướng vào trung tâm lôi kiếp, thay thế Long Trọng Uyên chịu cuối cùng bốn mươi chín đạo sét đánh. Triệu Cơ chứng kiến toàn bộ quá trình, tâm tình phức tạp. Nếu là chính mình, liệu có can đảm như Phượng Minh Hàn?
Triệu Cơ nhìn thấy Long Trọng Uyên giờ phút này, lại hiểu được lý do Phượng Minh Hàn như thế liều mạng. Hắc xà chính là tôn cấp đỉnh cường giả, tu luyện cũng có gần bốn trăm năm. Đêm nay lại bị Long Trong Uyên nhẹ nhàng giết chết, đủ thấy Long Trọng Uyên lợi hại. Trọng điểm chính là qua đêm nay Long Trọng Uyên chỉ mới hai mươi lăm tuổi.
Chỉnh sửa cuối: