#1 Tôi không thể tìm ra từ ngữ phù hợp để diễn tả cảm xúc của tôi ngay lúc này. Tất cả những gì tôi biết là tôi không ổn, và tôi cảm thấy quá mệt mỏi với tất cả. Không ai biết tôi cảm thấy trống rỗng như thế nào mỗi khi thức dậy. Tôi cố giả vờ rằng tôi vẫn có thể chịu đựng tất cả những gì đang xảy ra với bản thân mình, nhưng tôi luôn thấy nước mắt mình rơi khi đột nhiên nhìn thấy mình trong gương. Bất cứ khi nào tôi có thể nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của bản thân mình, tôi nhận ra rằng tôi đã thay đổi rất nhiều. Tôi cảm thấy như mình đang dần tan vỡ.
#2 Một trong những cảm giác tồi tệ nhất là khi bạn liên tục cảm thấy mình không đủ tốt, cho dù bạn cố gắng đến đâu. Bạn mất tự tin và cuối cùng sẽ dẫn đến việc đặt câu hỏi về giá trị của bạn. Công nhận là tôi cảm thấy như vậy từ rất lâu rồi. Tôi cảm thấy dù tôi có làm gì đi nữa, nó vẫn chưa đủ. Tôi cảm thấy như có gì đó không ổn với tôi và nó khiến tôi buồn mỗi khi nghĩ về nó. Từng chút một, tôi muốn xây dựng lại sự tự tin của bản thân. Nhưng thật khó khi ai đó cũng khiến bạn cảm thấy mình không đủ tốt. Nó chỉ khiến bạn cảm thấy tồi tệ hơn về bản thân mình và đôi khi bạn chỉ muốn tin vào điều đó. Tôi đã khóc rất nhiều lần, tự nhủ rằng tôi thật tệ. Và thành thật mà nói, tôi mệt mỏi. Tôi mệt mỏi đến nỗi đôi khi tôi chỉ muốn chạy trốn khỏi tất cả những người khiến tôi cảm thấy không được trân trọng. Đôi khi, tôi không biết phải làm gì với cuộc sống của chính mình, tôi chỉ đơn giản là tồn tại. Cảm giác như tất cả những gì trong cuộc sống của tôi đang tan vỡ và tôi chỉ ở đây xem nó bị hủy hoại. Tôi đã mệt mỏi khi phải nói với bản thân mình rằng tất cả sẽ ổn thôi, tôi đang dần mất hy vọng vào tất cả. Tôi như bông hoa héo không bao giờ biết nâng mình lên. Tôi chỉ đang cố gắng sống cho đến khi tôi không tìm thấy lý do để tiếp tục nữa. Thật khó để giả vờ rằng tôi là một người mạnh mẽ khi tôi biết sâu thẳm trong trái tim mình rằng tôi cũng đang dần từ bỏ chính mình. Ước gì tôi đủ tốt và mạnh mẽ. Và đôi khi tôi ước mình là một người khác, một người xứng đáng và hạnh phúc hơn.
#3 Gần đây tôi đã khó khăn với bản thân mình. Tôi cảm thấy như tôi không thể cho bản thân mình tình yêu mà tôi thực sự xứng đáng. Tôi cảm thấy thất vọng vì đã đối xử với bản thân mình như vậy. Tôi biết rằng tôi xứng đáng với tình yêu và tôi là đủ nhưng đôi lúc tôi vẫn cảm thấy mình thật vô giá trị. Tôi đã tự nói với bản thân mình một vài lời cay nghiệt cũng có thể làm tổn thương tôi. Tôi đã mất tôn trọng và tình yêu đối với bản thân mình. Tất cả những gì tôi biết là tôi không muốn làm tổn thương bản thân mình. Tôi cảm thấy có lỗi trong lòng mỗi lần tôi đối xử tệ bạc với bản thân. Điều đó khiến tôi buồn, vì cho đến bây giờ tôi vẫn đang học cách không ghét bản thân mình. Tôi vẫn đang học cách tha thứ cho bản thân mình để cuối cùng có thể chấp nhận bản thân mình một cách hết lòng. Thật buồn khi tôi thậm chí không thể nhìn thấy giá trị của mình, nhưng buồn hơn khi tôi thấy bản thân mình tổn thương vì những điều mà tôi nghĩ về bản thân mình. Tôi thường nghĩ bản thân mình không đủ tốt với tất cả và điều đó khiến tôi đau lòng mỗi khi tôi nói điều đó với bản thân mình.
#4 Tôi không nghĩ ai đó sẽ hiểu cảm giác của tôi lúc này. Không ai biết đã bao nhiêu lần tôi khóc một mình trong phòng vì tôi cảm thấy tổn thương rất nhiều. Không ai biết được tôi cảm thấy buồn khi thức dậy vào mỗi buổi sáng và tôi ghét bản thân mình như thế nào trong một thời gian rất lâu. Tôi đang đau đớn, và tôi rất buồn vì tôi không còn muốn thấy bản thân mình phải chịu đựng tất cả những cảm xúc này nữa. Tôi biết rằng hầu hết người ta sẽ nói với tôi rằng tôi chỉ nên níu giữ và chờ đợi những ngày tốt đẹp hơn sẽ đến, nhưng tôi cảm thấy mệt mỏi khi nghe nó. Họ nói với tôi rằng một ngày nào đó tất cả sẽ ổn, nhưng tôi thật sự không biết ngày đó là ngày nào. Nỗi buồn đang nhấn chìm tôi gần đây. Tôi thậm chí còn không có đủ năng lượng để nói chuyện với bất cứ ai hoặc bước ra khỏi phòng mình. Nỗi buồn này khiến tôi dường như phát điên. Nó khiến tôi cảm thấy như đang đánh mất bản thân mình. Tôi thật sự không mạnh mẽ như những người khác nghĩ về tôi. Có những ngày tôi cảm thấy như chết trong lòng. Đôi khi tôi cảm thấy mình thật lạc lõng, cố gắng tìm ra giá trị của mình ở trên thế giới này. Cảm xúc của tôi đang khiến tôi yếu đuối. Tôi cảm thấy bản thân mình từ bỏ tất cả vì những nỗi buồn mà tôi cảm thấy trong lồng ngực. Tôi ghét việc tôi cảm thấy như vậy trong hầu hết thời gian. Tôi chỉ muốn được ổn, nhưng dường như cho dù tôi có đi đâu, nỗi buồn vẫn luôn chạy theo tôi.
#5 Đôi khi, tôi đang tận cùng của việc bỏ cuộc và tôi không biết phải làm thế nào để giúp bản thân mình. Phần lớn thời gian, tôi chỉ cố gắng hết sức để tồn tại và điều đó không dễ dàng. Nó giống như tự kéo mình mạnh mẽ trong một cuộc chiến côn đồ và vẫn cố gắng giành chiến thắng mặc dù tôi sắp thua trận. Thật khó để cố gắng tồn tại mỗi ngày. Thật mệt mỏi khi chiến đấu một mình và giả vờ rằng tất cả đều ổn. Hầu hết thời gian, tôi đều nghĩ đến việc kết thúc sự đau khổ của mình. Tôi đã nghĩ đến việc kết thúc tất cả. Nhưng dù mệt mỏi, tôi vẫn nghĩ đến những người quan tâm đến tôi. Họ sẽ cảm thấy gì nếu tôi đột nhiên biến mất và không bao giờ trở lại? Họ sẽ cảm thấy gì nếu tôi đột nhiên từ bỏ bản thân mình? Tôi biết điều đó cũng sẽ khó khăn cho họ. Tôi không muốn thấy họ phải chịu đựng đau đớn vì tôi. Vì vậy, tôi tiếp tục chiến đấu, tìm đủ lý do để sống sót và tự nhủ một ngày nào đó, tất cả sẽ kết thúc thôi.
#6 Tôi không còn muốn ép bản thân mình phải ổn nữa. Tôi không còn muốn giả vờ rằng mình đang hạnh phúc nữa, mặc dù tận sâu thẳm trong tôi, tôi đang tổn thương vô cùng. Điều tôi sẽ làm là ôm lấy nỗi đau và cảm nhận nó cho đến khi nó không còn đau nữa. Tôi sẽ thành thật với bản thân mình, tôi sẽ không giả vờ rằng tôi không cố phá vỡ bên trong nữa. Tôi sẽ tự nhủ với bản thân rằng không ổn cũng không sao. Buồn cũng được và đau cũng được. Không phải giả vờ trước mặt thế giới rằng tôi là một người mạnh mẽ. Tôi sẽ tự nhủ với bản thân mình rằng đôi khi dễ tổn thương cũng không sao. Tôi không phải lúc nào cũng mạnh mẽ, tôi biết điều đó vì đôi khi tôi cảm thấy muốn bỏ cuộc. Tôi biết điều đó vì tôi chỉ giỏi giả vờ. Nhưng mặc dù vậy, tôi vẫn luôn cố gắng hết sức để chịu đựng tất cả những nỗi buồn và nỗi đau mà tôi đang cảm thấy. Tôi không phải lúc nào cũng mạnh mẽ, đôi khi tôi tan vỡ, và đôi khi tôi mệt mỏi vì chiến đấu. Tôi không muốn sống sót, tôi muốn sống. Tôi sẽ không nói dối, đôi khi tôi cảm thấy như tôi sắp từ bỏ cuộc sống. Tôi cảm thấy quá mệt mỏi với tất cả, và tôi chỉ muốn ngừng giả vờ rằng tôi vẫn ổn. Sự thật là, một phần trong tôi đang chết dần bên trong. Trái tim tôi đau như thể đã tan vỡ. Nó đau, và tôi không biết làm thế nào để nó ngừng đau. Tôi không biết làm thế nào để khiến bản thân ngừng buồn. Và đôi khi, tôi không hiểu tại sao tôi phải cảm thấy như vậy. Ước gì tôi có thể quên đi những cảm xúc này. Nhưng mỗi lần tôi ngồi một mình trong phòng, sự cô đơn lại ghé thăm và tôi không thể không ướt mi mắt. Tôi ghét cảm giác này đến nỗi tôi chỉ muốn biến mất. Đôi khi, tôi nghĩ rằng biến mất còn tốt hơn là chịu đựng tất cả nỗi đau mà tôi đang cảm thấy trong lòng. Tôi đang dần từ bỏ bản thân mình. Và tôi nghĩ thật buồn khi cảm thấy như vậy, thật buồn vì tôi đã từng tin rằng một ngày nào đó tất cả sẽ ổn thôi. Đôi khi tôi cảm thấy rất cô đơn, ngay cả khi xung quanh tôi có rất nhiều người. Tôi cảm thấy thật trống rỗng, ngay cả khi một số người cố làm cho tôi hạnh phúc. Tôi chán cảm giác này quá. Tôi cảm thấy thật không trọn vẹn, và một phần trong tôi cảm thấy thật tan vỡ. Đầu óc tôi không thể ngừng suy nghĩ quá nhiều. Có một con quái vật trong đầu tôi nói rằng tôi thật tệ, tôi đau khổ và tôi hoàn toàn lạc lối trong đêm tối. Tôi cảm thấy như tôi đang dần đánh mất bản thân mình. Cuộc sống này đối với tôi giống như một cơn ác mộng. Một ngày nào đó, tôi ước mọi cảm giác tiêu cực trong mình sẽ biến mất để tôi có thể sống một cuộc sống bình thường. Khi tôi nói tôi mệt mỏi, không có nghĩa là tôi bỏ cuộc. Tôi chỉ cảm thấy quá mệt mỏi vì tất cả đến nỗi cho dù tôi cố ép bản thân mình phải đứng dậy bao nhiêu lần, cuối cùng tôi vẫn cảm thấy mệt mỏi hoàn toàn. Tôi đã suy nghĩ về cuộc sống của mình, và thật xấu hổ khi thấy bản thân mình bất lực và không tiến bộ, tôi thậm chí không thể làm bản thân mình tự hào. Khi tôi nói tôi mệt mỏi, tôi muốn người hiểu tôi, tôi muốn người cho tôi sự im lặng trong một lúc hoặc đơn giản là để tôi yên. Tôi không bao giờ muốn bỏ cuộc, nhưng ít nhất hãy cho tôi một chút thời gian để nghỉ ngơi khỏi sự mệt mỏi này. Tôi có thể thất bại rất nhiều lần, nhưng tôi vẫn đang nỗ lực để khiến bản thân tốt hơn. Tôi mệt mỏi khi chứng minh bản thân với bất kỳ ai. Nhưng tôi ước gì người biết rằng trước khi người thất vọng về tôi, tôi đã thất vọng về bản thân mình từ rất lâu rồi.
#7 Có những lúc tôi cảm thấy như không muốn nói chuyện với bất cứ ai xung quanh mình. Tôi chỉ muốn ở một mình. Phần lớn thời gian, tôi tự mình giải quyết vấn đề của mình, tôi không tìm kiếm sự giúp đỡ từ bất kỳ ai. Tôi biết đôi khi cuộc sống trở nên khó khăn và chúng ta sẽ không bao giờ biết được khi nào thì tất cả sẽ ổn. Vì vậy tôi quyết định phải mạnh mẽ một mình, không phải vì tôi không cần ai trong cuộc sống của tôi mà bởi vì tôi cần học cách kiên cường. Đôi khi, vũ trụ sẽ tiếp tục làm tôi thất vọng và làm tổn thương nhưng những gì tôi học được từ nỗi đau không bao giờ kết thúc này là cuộc sống vẫn tiếp diễn. Cho dù tôi có không ổn đến mức nào, thời gian vẫn tiếp tục chạy và sẽ không bao giờ có sự dừng lại chỉ vì tôi không ổn. Đó là những gì tôi học được từ tất cả những gì tôi trải qua, cuộc sống vẫn tiếp diễn cho dù bạn cảm thấy tan vỡ đến thế nào.
#8 Tôi ghét rằng ngay cả một vài điều nhỏ nhặt cũng có thể làm tổn thương tôi. Tôi cảm thấy như tôi có một trái tim dễ bị tổn thương và tôi không thể làm gì được. Tôi muốn ngừng phản ứng với những thứ có thể làm tổn thương cảm xúc của tôi. Tôi muốn ngừng quan tâm đến những điều không giúp tôi thấy sự bình yên trong tâm hồn. Tôi rất mệt mỏi vì cảm thấy quá nhiều. Đã có quá nhiều nỗi đau trong ngực tôi và tôi cảm thấy như tôi không thể chịu đựng được nữa. Đôi khi, tôi cảm thấy như tôi chỉ muốn chạy trốn khỏi tất cả và sống bình yên một mình. Tôi muốn ngừng suy nghĩ về tất cả những tiêu cực trong cuộc sống và tôi muốn bắt đầu làm tất cả những gì có thể khiến trái tim tôi hạnh phúc. Tôi biết đôi khi tôi đưa ra quyết định cũng làm tổn thương cảm xúc của chính mình. Tôi phạm sai lầm và tôi đối mặt với một trái tim nặng trĩu. Trái tim của tôi vẫn không đủ mạnh mẽ để chịu đựng tất cả những gì tôi cảm thấy lúc này, nhưng tôi luôn cố gắng hết sức để không thể hiện rằng trong lòng nó giết tôi nhiều đến thế. Tôi ghét việc tôi cảm thấy quá nhảy cảm và tôi dễ bị tổn thương. Tôi muốn biến trái tim mình thành đá để không ai có thể làm tổn thương tôi thêm một lần nào nữa. Thật lòng mà nói, sau tất cả những gì tôi phải chịu đựng về mặt cảm xúc, tôi chỉ muốn trốn đi ngay bây giờ để trái tim này ngừng đau.
#9 Tôi luôn thích ở một mình. Cảm giác thật bình yên, và dường như tôi có thể là chính mình khi tôi ở một mình. Tôi luôn có thể giải phóng những gì tôi cảm thấy bất cứ khi nào không có ai ở bên cạnh. Tôi có thể ngừng giả vờ. Tôi có thể khóc nếu tôi muốn, và tôi có thể ngừng giả vờ nụ cười của mình. Tất cả những gì tôi phải làm là người mà tôi muốn trở thành khi không có ai theo dõi. Ở một mình vẫn tốt hơn. Tôi bây giờ thực sự không thích hợp để lắng nghe bất cứ ai, đặc biệt là khi tất cả những gì họ nói về là những điều tiêu cực hoặc bất cứ điều gì cũng có thể làm tổn thương người. Tôi thèm muốn sự bình yên trong tâm hồn hơn bất cứ điều gì khác. Và đó là lý do tại sao tôi không thích dành thời gian của mình với những người thậm chí không tốt cho sức khoẻ tinh thần của tôi. Không ai thấy tôi dễ bị tổn thương như thế nào khi tôi ở một mình và không ai biết tôi đánh giá cao sự bình yên mà nó mang lại cho tôi đến nhường nào.
#10 Hôm nay, tôi sẽ nhắc nhở bản thân mình rằng tôi là đủ, và tôi xứng đáng. Tôi không cần sự chấp thuận của ai cả, tôi sẽ nhắc nhở bản thân rằng tôi không có gì sai cả. Người ta hầu hết đều tàn nhẫn, và tôi ghét điều đó. Tôi thật sự không thích những người khiến tôi cảm thấy tệ về bản thân mình. Tôi đã khóc xong vì những điều khiến tôi cảm thấy không hạnh phúc. Thật khổ sở mỗi khi nghe những lời đau thương vang vọng trong đầu. Tôi đang mất trí mỗi khi tôi nghe nó, và nó vẫn làm tan nát trái tim tôi mỗi lần. Nhưng hôm nay, thậm chí chỉ cho ngày hôm nay, tôi muốn quên nó đi. Tôi đã cảm thấy quá đủ để cảm thấy mệt mỏi. Tôi không xứng đáng với nỗi đau này. Tôi tự biết rằng tôi là một người tốt. Tôi không hoàn hảo, nhưng tôi hơn những gì mà người khác khiến tôi cảm thấy.