[Bài Thơ] Nỗi Đau Âm Thầm - Nguyễn Thành Sáng

Thảo luận trong 'Văn Thơ' bắt đầu bởi Nguyễn Thành Sáng, 30 Tháng mười hai 2023.

  1. [​IMG]



    NỖI ĐAU ÂM THẦM



    "Thơ Nhạc"


    Bây giờ.. lặng lẽ mình ta

    Trầm đây thổn thức.. ngân nga nỗi niềm

    Sao mà.. mãi cứ chập chờn

    Duyên lời giỡn nụ.. từng cơn thắt lòng..

    từng cơn thắt lòng..


    Ai tình.. ấp ủ hoài mong

    Ai đem khúc nhạc.. trải dòng vấn vương

    Ai ru.. êm ái mộng thường

    Ai tràn lửa thắm.. sưởi hồn dấu yêu..


    Còn ta.. gió giật lưng chiều

    Khiến cho bất chợt.. cánh diều đứt dây

    Để rồi.. nắng ngả trời tây

    Còn đâu để ngắm.. để say dạt dào..

    để say dạt dào..


    Nghiêng nghiêng.. lắc nửa mái đầu

    Cố rùn sức đẩy.. khối sầu lửng lơ

    Cho thôi.. chới với thẫn thờ

    Ngàn cân đè nặng.. giữa mờ mịt giăng


    Cho kia.. lóng lánh ngự tầng

    Dần quen nghẹn ánh.. giữa màn tuyết sương

    Cho hai.. trái nhịp cung buồn

    Tự lành vết nứt.. đau thương rã rời..

    đau thương rã rời..


    Ôi hời.. ôi hỡi tình ôi

    Vần thơ bỗng cháy.. hồn bơi chốn nào?

    Ngậm ngùi.. khoảnh khắc luồn sâu

    Nhìn thăm thẳm hướng.. tìm đâu bây giờ?


    Ôi này.. đứt đoạn đường tơ

    Bài ca dang dở.. có ngơ khoé nhìn?

    Có rồi.. canh cánh lặng thinh

    Hoàng hôn giãy chết.. rung rinh bóng chiều?


    09/12/2023

    Nhất Lang

    (Nguyễn Thành Sáng)


    -----------–


    NỖI ĐAU ÂM THẦM


    "Thơ Lục Bát"


    Bây giờ lặng lẽ mình ta

    Trầm đây thổn thức, ngân nga nỗi niềm

    Sao mà mãi cứ chập chờn

    Duyên lời, giỡn nụ từng cơn thắt lòng..


    Ai tình ấp ủ hoài mong

    Ai đem khúc nhạc trải dòng vấn vương

    Ai ru êm ái mộng thường

    Ai tràn lửa thắm sưởi hồn dấu yêu..


    Còn ta gió giật lưng chiều

    Khiến cho bất chợt, cánh diều đứt dây

    Để rồi nắng ngả trời tây

    Còn đâu để ngắm, để say dạt dào..


    Nghiêng nghiêng lắc nửa mái đầu

    Cố rùn sức đẩy khối sầu lửng lơ

    Cho thôi chới với thẫn thờ

    Ngàn cân đè nặng giữa mờ mịt giăng


    Cho kia lóng lánh ngự tầng

    Dần quen nghẹn ánh giữa màn tuyết sương

    Cho hai trái nhịp cung buồn

    Tự lành vết nứt đau thương rã rời..


    Ôi hời ôi hỡi tình ôi

    Vần thơ bỗng cháy, hồn bơi chốn nào?

    Ngậm ngùi khoảnh khắc luồn sâu

    Nhìn thăm thẳm hướng, tìm đâu bây giờ?


    Ôi này đứt đoạn đường tơ

    Bài ca dang dở có ngơ khoé nhìn?

    Có rồi canh cánh lặng thinh

    Hoàng hôn giãy chết, rung rinh bóng chiều?


    09/12/2023

    Nhất Lang

    (Nguyễn Thành Sáng)


    Nguồn thơ hay:


    Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) Facebook


     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...