Bài viết: 85 

Chương 20: Thành Ái Châu có binh biến
* * *
Đến khi binh biến đến thành
Xuân xin ra trận xin hành quân chung.
Nguyễn Thi lập tức tán đồng
Dẫu rằng lắm kẻ chê lòng nữ nhi.
Nhưng Xuân có để tâm gì
Dùng tài chiến đấu là vì giúp dân.
Địch thù quân kéo rần rần
Quân đông sức mạnh tinh thần thép gai.
Cầm đầu bởi tướng rộng vai
Từ nơi Thái Khẩu gọi ngài Phạm Sơn.
Muốn nhân loạn quốc chập chờn
Mở thêm lãnh thổ mộng càn xưng vương.
Đầu tiền đánh phía Nam phương
Vững xây nền móng dài đường chiến tranh.
Ái Châu vị trí đất lành
Chiếm xong sẽ dễ hoàn thành nghiệp to.
Phạm Sơn trước cổng vang hô:
"Quân ta thế mạnh đang phô đang bày.
Mau mau mở cổng thành ngay
Chịu quỳ quy phục thì may mạng còn.
Nếu không đừng trách ác ôn
Ta công chiếm được đất chôn chẳng hòng."
Đằng đằng sát khí ác hùng
Người người run rẩy hãi hùng thâm tâm.
Riêng Xuân chả sợ lời hăm
Còn cầu ra trận xem tầm Sơn kia
Hào liền khuyên cản: "Đừng đi!
Phạm Sơn dũng mãnh hiểm nguy rập rình."
Môi Xuân bĩu tỏ ý khinh
Trần này quyết thắng, đóng đinh cột đình.
Cầm đao lên ngựa xuất chinh
Thân là con gái nhưng trình hơn trai!
Thấy Xuân, Sơn lập tức cười:
"Ái Châu ra chẳng có người hùng anh
Chẳng hàng, chẳng đánh đã đành
Đằng này còn hiến gái lành cho ta.
Mỹ nhân, mau chóng xin tha
Theo về làm thiếp để mà mua vui."
Sơn mang lời lẽ thiu hôi
Chọc trêu nữ tướng rồi cười thật to.
Mặt Xuân nào chút sầu lo
Thẳng lưng ưỡn ngực giọng cồ hiên ngang:
"Chê hoa chỉ phận dịu dàng
Lỡ thua thì sẽ nhục mang nghìn lần!"
Câu khiêu khích Phạm tướng quân
Giận người lập tức đích thân đối đầu.
Tài Xuân, Sơn có ngờ đâu
Chỉ vài hiệp đấu, cái đầu đã rơi.
Lưỡi đao dính máu lôi thôi
Uy nghiêm danh xướng: "Ta, Bùi Lục Xuân!"
* Bản đồ của thế giới giả tưởng này (để bạn đọc có thể hình dung)
* * * P/s: Bản đồ hoàn toàn hư cấu
* * *
Đến khi binh biến đến thành
Xuân xin ra trận xin hành quân chung.
Nguyễn Thi lập tức tán đồng
Dẫu rằng lắm kẻ chê lòng nữ nhi.
Nhưng Xuân có để tâm gì
Dùng tài chiến đấu là vì giúp dân.
Địch thù quân kéo rần rần
Quân đông sức mạnh tinh thần thép gai.
Cầm đầu bởi tướng rộng vai
Từ nơi Thái Khẩu gọi ngài Phạm Sơn.
Muốn nhân loạn quốc chập chờn
Mở thêm lãnh thổ mộng càn xưng vương.
Đầu tiền đánh phía Nam phương
Vững xây nền móng dài đường chiến tranh.
Ái Châu vị trí đất lành
Chiếm xong sẽ dễ hoàn thành nghiệp to.
Phạm Sơn trước cổng vang hô:
"Quân ta thế mạnh đang phô đang bày.
Mau mau mở cổng thành ngay
Chịu quỳ quy phục thì may mạng còn.
Nếu không đừng trách ác ôn
Ta công chiếm được đất chôn chẳng hòng."
Đằng đằng sát khí ác hùng
Người người run rẩy hãi hùng thâm tâm.
Riêng Xuân chả sợ lời hăm
Còn cầu ra trận xem tầm Sơn kia
Hào liền khuyên cản: "Đừng đi!
Phạm Sơn dũng mãnh hiểm nguy rập rình."
Môi Xuân bĩu tỏ ý khinh
Trần này quyết thắng, đóng đinh cột đình.
Cầm đao lên ngựa xuất chinh
Thân là con gái nhưng trình hơn trai!
Thấy Xuân, Sơn lập tức cười:
"Ái Châu ra chẳng có người hùng anh
Chẳng hàng, chẳng đánh đã đành
Đằng này còn hiến gái lành cho ta.
Mỹ nhân, mau chóng xin tha
Theo về làm thiếp để mà mua vui."
Sơn mang lời lẽ thiu hôi
Chọc trêu nữ tướng rồi cười thật to.
Mặt Xuân nào chút sầu lo
Thẳng lưng ưỡn ngực giọng cồ hiên ngang:
"Chê hoa chỉ phận dịu dàng
Lỡ thua thì sẽ nhục mang nghìn lần!"
Câu khiêu khích Phạm tướng quân
Giận người lập tức đích thân đối đầu.
Tài Xuân, Sơn có ngờ đâu
Chỉ vài hiệp đấu, cái đầu đã rơi.
Lưỡi đao dính máu lôi thôi
Uy nghiêm danh xướng: "Ta, Bùi Lục Xuân!"
* Bản đồ của thế giới giả tưởng này (để bạn đọc có thể hình dung)

* * * P/s: Bản đồ hoàn toàn hư cấu