

1. Bình nước thánh bằng vàng
Hồi ấy có hai vợ chồng nhà kia rất nghèo khổ lại đông con chẳng kém gì cái rây rây bột có nhiều lỗ. Họ vừa sinh thêm một cô bé thì đúng lúc ấy có bà bước vào nhà xin làm mẹ đỡ đầu cho cô bé; họ vui lòng chấp nhận. Người đàn bà ấy là Nữ thánh Đồng Trinh.
- Tám năm nữa. - Bà nói- Tôi sẽ đến đón cháu.
Quả vậy, đúng tám năm sau bà trở lại và đưa cô bé đi. Một hôm bà bảo cô bé:
- Tất cả các chìa khóa của ta đây, nhưng con không được vào trong cái buồng kia đâu nhé.
Rồi bà đi dạo chơi.
Bà vừa đi khỏi, cô bé liền mở ngay cái cửa buồng cấm không được vào. Trông thấy một cái bình nước thánh bằng vàng, cô bé liền nhúng các ngón tay vào rồi đưa lên trán; các ngón tay ấy bỗng trở nên vàng rực. Cô bé lấy một giải băng quấn lên trán và lấy vải bọc các ngón tay.
Lát sau, Nữ thánh Đồng Trinh trở vào
- Trời ơi! Con đã vào trong cái buồng ta cấm rồi phải không
- Không ạ, thưa mẹ đỡ đầu của con.
- Nếu con không nói thật, con sẽ phải ân hận đấy.
- Không ạ, thưa mẹ đỡ đầu của con, con có vào trong đấy đâu.
Một thời gian sau, cô gái lớn lên và trở thành hoàng hậu. Đứa con đầu lòng nàng vừa sinh ra bỗng biến đâu mất, khi nhà vua hỏi đến nàng không biết trả lời như thế nào. Vua tức giận vừa bước ra vừa đe dọa nàng và hỏi:
- Con đã vào trong buồng phải không?
- Không ạ, thưa mẹ đỡ đầu của con.
- Nếu con nói thật với ta, ta sẽ trả đứa bé lại cho con.
- Không ạ, thưa mẹ đỡ đầu của con, con có vào trong đấy đâu.
Một năm sau, hoàng hậu sinh đứa thứ hai và nó cũng biến mất như đứa con đầu lòng. Nhà vua giận dữ còn hơn lần trước và bảo rằng ngài nhất thiết cần biết những đứa trẻ ấy ở đâu; hoàng hậu không trả lời gì cả. Một lát sau, Nữ thánh Đồng Trinh hiện ra trước mắt nàng và bảo:
- Con đã vào trong buồng phải không?
- Không ạ, thưa mẹ đỡ đầu của con.
- Nếu con nói thật với ta, ta sẽ trả hai đứa bé lại cho con.
- Không ạ, thưa mẹ đỡ đầu của con, con có vào trong đấy đâu.
Hoàng hậu sinh đứa thứ ba, nhà vua liền bố trí lính canh gác để xem đầu đuôi ra sao. Bỗng bên ngoài có tiếng âm nhạc du dương, đến nỗi mọi người chạy ùa cả ra. Tiếng âm nhạc ấy cất lên chính là do lệnh của Nữ thánh Đồng Trinh, và Nữ thánh bắt đứa trẻ đi, khi chẳng có ai ở trong buồng. Nhà vua nổi trận lôi đình, tuyên bố rằng đã đến nước này thì cần phải dựng một giàn thiêu để thiêu sống hoàng hậu.
Nữ thánh Đồng Trinh xuất hiện lần thứ ba trước mặt hoàng hậu.
- Con ơi! - Nữ thánh bảo rằng. - Con đã vào trong buồng phải không?
- Không ạ, thưa mẹ đỡ đầu của con.
- Nếu con nói thật với ta, ta sẽ trả ba đứa bé lại cho con.
- Không ạ, thưa mẹ đỡ đầu của con, con có vào trong đấy đâu.
Người ta giải hoàng hậu đến giàn thiêu. Lúc sắp treo lên giàn, hoàng hậu lại nhìn thấy Nữ thánh Đồng Trinh và Nữ thánh bảo hoàng hậu:
- Nếu con nói thật với ta, ta sẽ trả ba đứa bé lại cho con.
- Không ạ, con có vào đấy đâu.
Nữ thánh Đồng Trinh còn hiện ra lần nữa lúc hoàng hậu đang treo lên giàn thiêu. Hoàng hậu khăng khăng chối là không vào trong buồng cấm. Nhưng khi đã lên tới đỉnh giàn thiêu, hoàng hậu hoảng sợ và thú nhận.
Nữ thánh Đồng Trinh liền cho hoàng hậu xuống và trả lại ba đứa con cho nàng. Từ đó, hoàng hậu sống vui vẻ, hạnh phúc cùng nhà vua.
Hết.
Hồi ấy có hai vợ chồng nhà kia rất nghèo khổ lại đông con chẳng kém gì cái rây rây bột có nhiều lỗ. Họ vừa sinh thêm một cô bé thì đúng lúc ấy có bà bước vào nhà xin làm mẹ đỡ đầu cho cô bé; họ vui lòng chấp nhận. Người đàn bà ấy là Nữ thánh Đồng Trinh.
- Tám năm nữa. - Bà nói- Tôi sẽ đến đón cháu.
Quả vậy, đúng tám năm sau bà trở lại và đưa cô bé đi. Một hôm bà bảo cô bé:
- Tất cả các chìa khóa của ta đây, nhưng con không được vào trong cái buồng kia đâu nhé.
Rồi bà đi dạo chơi.
Bà vừa đi khỏi, cô bé liền mở ngay cái cửa buồng cấm không được vào. Trông thấy một cái bình nước thánh bằng vàng, cô bé liền nhúng các ngón tay vào rồi đưa lên trán; các ngón tay ấy bỗng trở nên vàng rực. Cô bé lấy một giải băng quấn lên trán và lấy vải bọc các ngón tay.
Lát sau, Nữ thánh Đồng Trinh trở vào
- Trời ơi! Con đã vào trong cái buồng ta cấm rồi phải không
- Không ạ, thưa mẹ đỡ đầu của con.
- Nếu con không nói thật, con sẽ phải ân hận đấy.
- Không ạ, thưa mẹ đỡ đầu của con, con có vào trong đấy đâu.
Một thời gian sau, cô gái lớn lên và trở thành hoàng hậu. Đứa con đầu lòng nàng vừa sinh ra bỗng biến đâu mất, khi nhà vua hỏi đến nàng không biết trả lời như thế nào. Vua tức giận vừa bước ra vừa đe dọa nàng và hỏi:
- Con đã vào trong buồng phải không?
- Không ạ, thưa mẹ đỡ đầu của con.
- Nếu con nói thật với ta, ta sẽ trả đứa bé lại cho con.
- Không ạ, thưa mẹ đỡ đầu của con, con có vào trong đấy đâu.
Một năm sau, hoàng hậu sinh đứa thứ hai và nó cũng biến mất như đứa con đầu lòng. Nhà vua giận dữ còn hơn lần trước và bảo rằng ngài nhất thiết cần biết những đứa trẻ ấy ở đâu; hoàng hậu không trả lời gì cả. Một lát sau, Nữ thánh Đồng Trinh hiện ra trước mắt nàng và bảo:
- Con đã vào trong buồng phải không?
- Không ạ, thưa mẹ đỡ đầu của con.
- Nếu con nói thật với ta, ta sẽ trả hai đứa bé lại cho con.
- Không ạ, thưa mẹ đỡ đầu của con, con có vào trong đấy đâu.
Hoàng hậu sinh đứa thứ ba, nhà vua liền bố trí lính canh gác để xem đầu đuôi ra sao. Bỗng bên ngoài có tiếng âm nhạc du dương, đến nỗi mọi người chạy ùa cả ra. Tiếng âm nhạc ấy cất lên chính là do lệnh của Nữ thánh Đồng Trinh, và Nữ thánh bắt đứa trẻ đi, khi chẳng có ai ở trong buồng. Nhà vua nổi trận lôi đình, tuyên bố rằng đã đến nước này thì cần phải dựng một giàn thiêu để thiêu sống hoàng hậu.
Nữ thánh Đồng Trinh xuất hiện lần thứ ba trước mặt hoàng hậu.
- Con ơi! - Nữ thánh bảo rằng. - Con đã vào trong buồng phải không?
- Không ạ, thưa mẹ đỡ đầu của con.
- Nếu con nói thật với ta, ta sẽ trả ba đứa bé lại cho con.
- Không ạ, thưa mẹ đỡ đầu của con, con có vào trong đấy đâu.
Người ta giải hoàng hậu đến giàn thiêu. Lúc sắp treo lên giàn, hoàng hậu lại nhìn thấy Nữ thánh Đồng Trinh và Nữ thánh bảo hoàng hậu:
- Nếu con nói thật với ta, ta sẽ trả ba đứa bé lại cho con.
- Không ạ, con có vào đấy đâu.
Nữ thánh Đồng Trinh còn hiện ra lần nữa lúc hoàng hậu đang treo lên giàn thiêu. Hoàng hậu khăng khăng chối là không vào trong buồng cấm. Nhưng khi đã lên tới đỉnh giàn thiêu, hoàng hậu hoảng sợ và thú nhận.
Nữ thánh Đồng Trinh liền cho hoàng hậu xuống và trả lại ba đứa con cho nàng. Từ đó, hoàng hậu sống vui vẻ, hạnh phúc cùng nhà vua.
Hết.