Những câu chuyện hay nhất về thế giới đồ chơi và đồ vật

Thảo luận trong 'Thiếu Nhi' bắt đầu bởi Phong Phạm, 7 Tháng mười một 2020.

  1. Phong Phạm

    Bài viết:
    18
    1. Bình nước thánh bằng vàng

    Hồi ấy có hai vợ chồng nhà kia rất nghèo khổ lại đông con chẳng kém gì cái rây rây bột có nhiều lỗ. Họ vừa sinh thêm một cô bé thì đúng lúc ấy có bà bước vào nhà xin làm mẹ đỡ đầu cho cô bé; họ vui lòng chấp nhận. Người đàn bà ấy là Nữ thánh Đồng Trinh.

    - Tám năm nữa. - Bà nói- Tôi sẽ đến đón cháu.

    Quả vậy, đúng tám năm sau bà trở lại và đưa cô bé đi. Một hôm bà bảo cô bé:

    - Tất cả các chìa khóa của ta đây, nhưng con không được vào trong cái buồng kia đâu nhé.

    Rồi bà đi dạo chơi.

    Bà vừa đi khỏi, cô bé liền mở ngay cái cửa buồng cấm không được vào. Trông thấy một cái bình nước thánh bằng vàng, cô bé liền nhúng các ngón tay vào rồi đưa lên trán; các ngón tay ấy bỗng trở nên vàng rực. Cô bé lấy một giải băng quấn lên trán và lấy vải bọc các ngón tay.

    Lát sau, Nữ thánh Đồng Trinh trở vào

    - Trời ơi! Con đã vào trong cái buồng ta cấm rồi phải không

    - Không ạ, thưa mẹ đỡ đầu của con.

    - Nếu con không nói thật, con sẽ phải ân hận đấy.

    - Không ạ, thưa mẹ đỡ đầu của con, con có vào trong đấy đâu.

    Một thời gian sau, cô gái lớn lên và trở thành hoàng hậu. Đứa con đầu lòng nàng vừa sinh ra bỗng biến đâu mất, khi nhà vua hỏi đến nàng không biết trả lời như thế nào. Vua tức giận vừa bước ra vừa đe dọa nàng và hỏi:

    - Con đã vào trong buồng phải không?

    - Không ạ, thưa mẹ đỡ đầu của con.

    - Nếu con nói thật với ta, ta sẽ trả đứa bé lại cho con.

    - Không ạ, thưa mẹ đỡ đầu của con, con có vào trong đấy đâu.

    Một năm sau, hoàng hậu sinh đứa thứ hai và nó cũng biến mất như đứa con đầu lòng. Nhà vua giận dữ còn hơn lần trước và bảo rằng ngài nhất thiết cần biết những đứa trẻ ấy ở đâu; hoàng hậu không trả lời gì cả. Một lát sau, Nữ thánh Đồng Trinh hiện ra trước mắt nàng và bảo:

    - Con đã vào trong buồng phải không?

    - Không ạ, thưa mẹ đỡ đầu của con.

    - Nếu con nói thật với ta, ta sẽ trả hai đứa bé lại cho con.

    - Không ạ, thưa mẹ đỡ đầu của con, con có vào trong đấy đâu.

    Hoàng hậu sinh đứa thứ ba, nhà vua liền bố trí lính canh gác để xem đầu đuôi ra sao. Bỗng bên ngoài có tiếng âm nhạc du dương, đến nỗi mọi người chạy ùa cả ra. Tiếng âm nhạc ấy cất lên chính là do lệnh của Nữ thánh Đồng Trinh, và Nữ thánh bắt đứa trẻ đi, khi chẳng có ai ở trong buồng. Nhà vua nổi trận lôi đình, tuyên bố rằng đã đến nước này thì cần phải dựng một giàn thiêu để thiêu sống hoàng hậu.

    Nữ thánh Đồng Trinh xuất hiện lần thứ ba trước mặt hoàng hậu.

    - Con ơi! - Nữ thánh bảo rằng. -
    Con đã vào trong buồng phải không?

    - Không ạ, thưa mẹ đỡ đầu của con.

    - Nếu con nói thật với ta, ta sẽ trả ba đứa bé lại cho con.

    - Không ạ, thưa mẹ đỡ đầu của con, con có vào trong đấy đâu.

    Người ta giải hoàng hậu đến giàn thiêu. Lúc sắp treo lên giàn, hoàng hậu lại nhìn thấy Nữ thánh Đồng Trinh và Nữ thánh bảo hoàng hậu:

    - Nếu con nói thật với ta, ta sẽ trả ba đứa bé lại cho con.

    - Không ạ, con có vào đấy đâu.

    Nữ thánh Đồng Trinh còn hiện ra lần nữa lúc hoàng hậu đang treo lên giàn thiêu. Hoàng hậu khăng khăng chối là không vào trong buồng cấm. Nhưng khi đã lên tới đỉnh giàn thiêu, hoàng hậu hoảng sợ và thú nhận.

    Nữ thánh Đồng Trinh liền cho hoàng hậu xuống và trả lại ba đứa con cho nàng. Từ đó, hoàng hậu sống vui vẻ, hạnh phúc cùng nhà vua.

    Hết.
     
  2. Phong Phạm

    Bài viết:
    18
    2. Viên ngọc ước

    Ngày xưa có một thằng bé chăn trâu cho một nhà giàu kia.

    Một hôm, nó đánh trâu ra đồng cỏ. Chẳng may trâu bị lạc mất. Người chủ độc ác bắt nó phải đền tiền. Nhưng nghèo như nó, đào đâu ra tiền để trả

    Thằng bé đang nằm bất động ngoài ruộng suy nghĩ miên man chưa biết phải làm gì, thì một con quạ cái từ đâu bay tới. Thấy nó nằm im, quạ tưởng là cái xác chết, định ăn thịt.

    Thằng bé nhanh tay tóm được con quạ và nói:

    - Mày định ăn thịt tao à? Tao phải giết mày mới được.

    Nhưng khi nghe quạ kể tình cảnh gia đình nghèo, một mình phải đi làm nuôi đàn con dại, thằng bé thương tình buông tha cho quạ.

    Trước khi bay đi, quạ nhả trong miệng một viên ngọc và nói:

    - Xin tặng cậu viên ngọc này gọi là chút quà tạ ơn. Nhờ viên ngọc này, cậu ước gì được nấy.

    Thằng bé vui mừng cầm lấy viên ngọc và liền ước:

    - Ước gì ta có một con trau.

    Tức thì một con trâu to béo hiện ra. Nó dăt trâu về trả chủ rồi xin nghỉ việc.

    Sau đó, nó cầm viên ngọc trong tay và ước:

    - Ước gì ta có ngôi nhà đẹp để ở.

    Tức thì một ngôi nhà đẹp hiện ra. Thằng bé được thể ước luôn:

    - Ước gì ta có một người vợ đẹp.

    Quả nhiên, trong làng có cô gái trẻ đẹp đến xin làm vợ.

    Nhờ viên ngọc, hai vợ chồng ước gì được nấy. Cuộc sống vật chất đầy đủ toàn vẹn. Nhưng người vợ có tính tham lam. Riêng mình sung sướng chưa đủ, nàng muốn cho cả gia đình bố mẹ mình cũng được sung sướng nữa.

    Vì vậy, thừa lúc chồng đi vắng, nàng ăn cắp viên ngọc quý rồi bỏ về nhà bố mẹ.

    Người chồng về nhà thấy mất cả ngọc lẫn vợ, ngồi ôm mặt khóc. Ông Bụt hiện ra hỏi lý do.

    Nghe cậu kể câu chuyện, Bụt liền bảo:

    - Thôi đừng khóc nữa! Để ta có cách giúp con.

    Nói xong, Bụt đưa cho cậu hai bông hoa, một bông trắng và một bông đỏ và dặn:

    - Nghe đây! Con đem bông hoa trắng trồng trước nhà vợ con. Nhiều chuyện tức cười sẽ xảy ra sau đó. Và họ sẽ phải cầu cứu tới con. Lúc ấy, con sẽ dùng bông hoa đỏ để cứu họ.

    Cậu làm theo lời Bụt dặn, liền đem bông hoa trắng trồng ngay trước của nhà vợ. Bồn hoa tỏa ra một mùi thơm khác thường, khiến nhà bên vợ xúm lại ngửi. Nhưng lạ thay, vừa ngửi xong, mũi người nào người nấy cứ dài ra như cái vòi voi, trông thật tức cười;

    Cậu nghe tin, đến nhà vợ hỏi thăm. Bố vợ cậu ra gặp và nói:

    - Con ơi! Không biết nhà ta có tội gì mà bị Trời trừng phạt như thế này. Thật xấu hổ quá.

    Cậu trả lời:

    - Tại vợ con đã ăn cắp viên ngọc quý của con đó.

    Nghe vậy, ông ta hối lỗi, sai trả lại viên ngọc và bảo con gái mình về hà chồng.

    Bấy giờ cậu mới lấy bông hoa đỏ ra cho mọi người ngửi. Tức thì mũi mọi người co lại bình thường như trước.

    Hai vợ chồng lại sống hòa thuận với nhau và sinh được nhiều con cái
     
  3. Phong Phạm

    Bài viết:
    18
    3. Lưỡi dao thần

    Xưa kia, có một em bé ở đợ chăn trâu nhà giàu. Đàn trâu nhà này đông lắm, không ai chịu cho em chăn chung. Quanh năm, em phải một mình chăn riêng đàn trâu, giữa chốn rừng hoang, đồng vắng. Chẳng có ai trò chuyện. Đến bữa, tuy nắm cơm của mình đã ít ỏi, em cũng bẻ đôi, lấy một nửa vãi ra cho lũ chim ăn cho vui.

    Một hôm, em bé ngồi trong bóng cây trú nắng, gió cũng thổi mát quá, em ngủ quên, đến lúc thức dậy, thì đàn trâu đã đi mất. Em tìm khắp cánh đồng mà chẳng thấy. Lo mất trâu, sợ chủ đánh, em liền theo bờ sông ngược lên, đi tìm. Đến chỗ con sông khúc, nước xoáy tròn như chong chóng, hai bên bờ có nhiều cây lạ, hoa thơm, cỏ non tươi tốt, thì gặp đàn trâu. Đúng trưa, mặt trời đỏ rực như một chậu lửa. Nóng quá, em xuống sông tắm. Có một con rùa nước chỉ bằng quả trứng, bị hòn đá to đè lên một chân. Con rùa quay mãi mà nó không sao rút chân ra được. Em bé thương con rùa, đến vần hòn đá cứu sống nó. Từ đó trở đi, hôm nào em cũng đuổi trâu đến đây. Vì cây cỏ chỗ này tươi tốt bốn mùa.

    Ngày tháng trôi qua, đàn trâu đã trông gấp đôi. Em bé cũng thành một chàng trai khỏe mạnh. Một hôm, chàng trai đang ngồi dưới bóng cây, vãi cơm cho chim ăn, bỗng nghe gió thổi ào ào, cỏ cây bốn bên ngã rạp. Chàng nhìn lên trời, thấy ba chị em cô tiên vạch mây bay xuống. Ba cô tiên đáp xuống chỗ xoáy nước cởi áo để trên bờ, rồi cùng lội ra tắm. Ba cô đều đẹp, nhưng cô út xinh nhất. Chàng chăn trâu muốn lấy cô làm vợ, liền lẻn ra lấy bộ xiêm áo của cô rồi vào bụi ngồi. Mặt trời đã đứng bóng. Các cô tiên sắp sửa về cõi tiên, nhưng cô tiên út bị mất xiêm áo, ngồi trong bụi cây, cô tiên cả vỗ tay ba cái. Chiếc áo liền vụt bay ra, còn chàng chăn trâu thì nằm lăn ra chết. Từ hôm đấy trở đi, khi mặt trời tròn bóng, ba cô tiên đều xuống đây tắm. Còn xác chàng chăn trâu thì đã thối rữa, hóa bọ, hóa giòi. Có một con giòi rẽ đám, bỏ ra, rơi xuống sông, gặp con rùa bị đá đè, được chàng trâu cứu dăm năm về trước, cũng đang luẩn quẩn quanh đây.

    Con rùa này là con vị Thủy Thần, khi đi chơi, bị mắc cạn, nhờ ơn cứu sống, con rùa chờ dịp đền đáp. Hôm nay, con rùa biết chàng trai bị chết, nên đến đây cứu. Trông thấy con giòi rơi, rùa ngửi hơi, biết là chàng chăn trâu đang chết ở đây. Rùa bò lên bờ, tìm được. Nó nhỏ vào cái thây chết ba giọt nước bọt. Chàng chăn trâu sống lại, ngồi thẳng lên, người khỏe mạnh gấp mấy lần trước kia. Rùa bảo chàng:

    - Ơn chàng, ta đã đền rồi! Nay ta bảo cho thêm một cây thuốc sống. Giữ cây thuốc sống này bên mình, ngươi sẽ sống mãi. Có ai chết, lấy cây thuốc này chỉ vào người chết sẽ sống lại.

    Nói xong, rùa biến mất. Chàng chăn trâu chưa hết ngơ ngác bàng hoàng, đã thấy cây thước trước mắt. Cây thuốc chỉ vì bằng que tăm, xanh như lá mạ, hai đầu bằng nhau, chẳng biết đâu là gốc đâu là ngọn. Chàng xé vải áo cài cây thuốc vào. Ba cô tiên lại vạch mây bay xuống. Tưởng không còn có ai, cả ba cô vứt bừa khăn áo trên bờ, chạy ùa xuống nước.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...